Chương 804. Không cách nào làm trái ý nguyện ban đầu!
"Cho tôi một tấm bùa Thiên Đạo!" Sở U nhẹ giọng nói, Bảo Nhi ở bên cạnh tò mò dò xét nơi này.
Rất nhanh ánh mắt Bảo Nhi chạm vào ánh mắt của hai cô gái Thanh Đăng Ngưng và Linh Hi, vẻ nghi ngờ xuất hiện trên mặt Bảo Nhi, bởi vì ánh mắt của hai cô gái đó vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô và anh trai.
Thanh Đăng Ngưng cười với Bảo Nhi, vẻ mặt tự nhiên.
Linh Hi bên cạnh thì không có biểu cảm gì, vẻ mặt khó hiểu.
"10 ngàn đồng vàng thưa người anh hùng." NPC bán bùa Thiên Đạo nói.
Thế là Sở U lấy 10 ngàn đồng vàng giao cho đối phương, lúc Sở U nhận bùa Thiên Đạo, dư quang của hắn chú ý nhóm Thanh Đăng Ngưng đang đi về phía mình.
"Chào cậu, quấy rầy một chút, xin hỏi cậu chuẩn bị thành lập công hội sao?" Linh Hi và Thanh Đăng Ngưng đi tới bên cạnh Sở U, người lên tiếng là Linh Hi, ánh mắt sáng ngời có thần, giọng nói dễ nghe.
Nhìn thấy Sở U lộ ra vẻ nghi ngờ, NPC ở bên cạnh giới thiệu: "Người anh hùng, vị này chính là phó thành chủ thành Giang Hạ của chúng ta, Linh Hi đại nhân."
Linh Hi lễ phép cười với Sở U.
"A, cô chính là Linh Hi sao, trước đó tôi thấy cô đăng thông báo, ha ha, tôi chuẩn bị thành lập công hội." Sở U cũng cười, ánh mắt ngừng trên người Thanh Đăng Ngưng một giây rồi dời đi.
"Xin hỏi phải xưng hô với cậu thế nào?" Đôi mắt Linh Hi khẽ lay động, nhìn lấp lánh.
"ID của tôi là: Thiên Sở Ly Dạ."
Nghe thấy tên của Sở U, Linh Hi khẽ quay đầu như đang tương tác với Thanh Đăng Ngưng.
"Thiên Sở Ly Dạ? Chào cậu chào cậu, là như vậy, thân là phó thành chủ thành Giang Hạ, tôi mời cậu thành lập công hội trong khu vực của chúng tôi, thành lập công hội ở đây có thể nhận được ưu đãi và chăm sóc đặc biệt chính thức của thành Giang Hạ."
"A? Ưu đãi và chăm sóc đặc biệt gì?"
"Ví dụ như công hội của các cậu mua đồ ở thành Giang Hạ, sẽ có ưu đãi chiết khấu nhất định, hoặc khi các cậu bị ức hiếp, có thể xin chúng tôi giúp đỡ!" Linh Hi giới thiệu sơ lược vài cái, trong đó có rất nhiều hấp dẫn.
"Tốt như vậy?"
"Đương nhiên."
"Vậy nghĩa vụ của chúng tôi là gì?"
"Nghĩa vụ là đáp ứng lời kêu gọi chính thức của chúng tôi khi cần thiết và tham gia các hoạt động chính thức."
"Ồ vậy sao." Sở U làm ra bộ dáng ngộ ra chân lý, lúc hắn chuẩn bị lên tiếng, Thanh Đăng Ngưng ở bên cạnh nói.
"Thiên Sở Ly Dạ, nếu như tôi đoán không sai, tên thật của cậu là Sở U phải không?!"
"Hửm?" Bảo Nhi nhẹ kêu ra tiếng kinh ngạc.
Đôi mắt Thanh Đăng Ngưng lóe lên, cô gái này có một khí chất không tương xứng với tuổi tác của cô.
Sở U mở to hai mắt nhìn Thanh Đăng Ngưng, vẻ mặt không thể tin nổi, hai mắt Linh Hi sáng lên, Thanh Đăng Ngưng quả nhiên quen người này!
Cô ta có thể nhận ra người này ngay lập tức, vậy bộ dáng của người này với bộ dáng ngoài đời không hề khác nhau. Linh Hi âm thầm đoán.
"Tôi biết cậu, cậu cũng đã gặp tôi, có thể thêm bạn tốt không?" Thanh Đăng Ngưng biết đối phương là người nắm giữ công ty thuộc top 500 thế giới, cho nên lúc này, khí thế bức người trong hiện thực vô tình lộ ra, nếu như Sở U không nhìn thấy hoặc không cảm nhận được điều này, cũng có thể thấy cô ta rất đúng mực.
Nhưng lúc này đến Bảo Nhi cũng nhìn ra, khí thế của chị gái vừa nói chuyện này còn mạnh hơn so với phó thành chủ ở bên cạnh, sau khi chị gái này lên tiếng, Phó thành chủ Linh Hi liền không nói nữa, cấp bậc rõ ràng.
Sở U trừng mắt nhìn: "Tôi từng gặp cô?"
Thanh Đăng Ngưng gật đầu, "Đúng vậy."
"Vậy cô là ai, đừng khiến tôi hoang mang a."
"A, tạm thời tôi không tiện nói cho cậu, vì lí do công việc, đúng rồi tập đoàn Thiên Sở của cậu tính dấn thân vào
"Công việc gì? Ừm.... Có ý định này, vui đùa chút."
Lúc này Linh Hi ngắt lời, cô ta phát hiện trong này có điều bí ẩn, "Chị Ngưng, đây là bạn chị trong hiện thực sao?" Giọng nói đầy kính sợ, đây là Linh Hi cố ý thể hiện ra ngoài, xem ra Thanh Đăng Ngưng rất xem trọng người đàn ông trước mặt, muốn thêm bạn tốt với đối phương, mà đối phương hỏi lại như không muốn thêm bạn tốt, vậy sao được chứ!
Muốn khiến cho đối phương nhận thức được địa vị của Thanh Đăng Ngưng so với phó thành chủ là mình còn cao hơn!
Thanh Đăng Ngưng không nói gì chỉ nhìn Sở U khẽ gật đầu một cái.
Sau khi có được đáp án, ánh mắt Linh Hi nhìn về phía Sở U hơi thay đổi, trở nên có chút lấy lòng.
"Nên gọi cậu là Thiên Sở hay là Ly Dạ? Dù sao không cần biết phải xưng hô thế nào, nếu như công hội của cậu chịu phát triển ở thành Giang Hạ, chỉ với quan hệ của cậu và chị Ngưng, thành Giang Hạ chúng tôi nhất định sẽ hết sức ủng hộ công hội các cậu!"
"A?" Sở U kinh ngạc, ánh mắt mới lạ nhìn về phía Thanh Đăng Ngưng. Sau đó nhìn thoáng qua Linh Hi.
"Ừm, xin hỏi trong hiện thực hai người làm việc ở đâu?"
"Chính phủ!" Linh Hi bình tĩnh nói, ánh mắt trở nên có chút thần bí.
Lại nói về chuyện này, Sở U nếu còn giả ngu, thật sự không xứng là người đứng đầu một công ty.
"A ~!" Sở U lại làm ra bộ dáng giật mình, giọng điều kì lạ, gật đầu: "Vậy thật sự hân hạnh được gặp." Nói xong gửi lời mời bạn tốt với Thanh Đăng Ngưng và Linh Hi.
Đồng thời ánh mắt nhìn về phía Thanh Đăng Ngưng có chút ngờ vực, đây là Sở U cố ý làm vậy, muốn khiến đối phương nghĩ rằng hắn không đoán ra cô ta là ai.
Thế là ba người liền thành bạn tốt, chỉ là hai người nhìn avatar mới xuất hiện trên thanh, ánh mắt thay đổi, bởi vì đối phương ẩn thông tin, chỉ biết tên, những cái khác không thể hiện.
"Sở U, về sau cậu sẽ biết tôi là ai, cô bé bên cạnh cậu là bạn gái cậu?" Thanh Đăng Ngưng hơi cười nói, ánh mắt lại dừng lại trên người Bảo Nhi.
Bảo Nhi nháy mắt mấy cái, nghiêng đầu nhìn về phía Sở U, lúc này không biết làm thế nào, trong lòng giống như có hươu con chạy loạn.
Sở U nhìn về phía Bảo Nhi, khi thấy ánh mắt bối rối của Bảo Nhi, vốn muốn nói chỉ là em gái lại không thốt ra được.
Bảo Nhi vốn chính là bạn gái mình a, mình vốn yêu cô tha thiết mà, tại sao phải nói dối trước mặt Bảo Nhi chứ!
Không biết vì sao, lúc này suy nghĩ Sở U bị quấy nhiễu mạnh mẽ, một chút do dự trong mắt kia biến mất trong giây lát.
Hơn nữa ánh mắt lóe lên thông suốt của Sở U cũng bị Thanh Đăng Ngưng nhìn thấy.
Sở U liếm môi gật đầu: "Đúng vậy."
Đúng vậy! Giọng nói này, nội dung câu nói này, lại giống cơn lốc mạnh, trong lòng Bảo Nhi lúc này đột nhiên gợn sóng lớn, cô cảm thấy mình giống như hít thở không thông, không thể hô hấp.
Cơ thể rõ ràng hơi nhấp nhô, Bảo Nhi cúi đầu tiêu điểm trong mắt tan rã, cô không biết mình nên nhìn vào đâu.
Thanh Đăng Ngưng gật đầu, trên mặt không nhìn ra điều gì khác thường: "Tôi biết rồi, cậu làm việc đi."
"Ừm, tôi đi đây." Nói xong rất tự nhiên nắm tay Bảo Nhi, đi về phía cửa, cuối cùng biến mất ở đó.
Linh Hi giống như phát hiện ra điều gì, nhưng lại không có đầu mối, lúc này nhìn về phía Thanh Đăng Ngưng, phát hiện ánh mắt đối phương vẫn nhìn về phía cửa như cũ.
"Chị Ngưng, người vừa rồi là ai trong tập đoàn Thiên Sở?"
"Cậu ấy tên Sở U."
"Ừm, chưa từng nghe thấy."
"Người đứng đầu ngoài đời của tập đoàn Thiên Sở, chính là cậu ấy!"
"A?!" Lúc này Linh Hi mở to hai mắt, đồng thời dường như đã hiểu rõ điều gì.