Chương 812. Hãy dùng tôi làm tâm trục! (1)
Sở U cởi mũ ra, đột nhiên một mái tóc dài màu xám bạc rủ xuống như thác nước. Trang sức đội đầu bằng lông vũ bỗng nhiên lộ ra và tỏa ra một ánh sao lấp lánh, cực kỳ đẹp.
Nguyệt Tiên Phi ngơ ngác nhìn đối phương xoay người, có hình 3 ngôi sao trên trán của đối phương.
Hắn đã thay đổi, trở nên thần bí khó lường hơn.
Khi Nguyệt Tiên Phi muốn nói điều gì đó, thì đôi mắt cô lại lóe lên, bởi vì Sở U đã sải rộng sáu cánh ánh sáng của mình ra, những cái cánh thần thánh ngày càng lớn hơn, cuối cùng hình dáng của chàng trai này biến thành một tỉ lệ vàng.
"Anh, đã thay đổi rất nhiều.” Một lúc sau, Nguyệt Tiên Phi không biết nên nói gì cho đúng, giống như có hàng ngàn lời muốn nói với chàng trai này, nhưng lời vừa đến khóe miệng thì lại thành như vậy.
Sở U gật đầu và mỉm cười: "Vẫn ổn, còn chị thì vẫn như lúc trước."
Dường như cảm giác được Nhị Lang sắp đến nên Nguyệt Tiên Phi đã lấy hết can đảm trong lòng: "U Dạ, anh thực sự biết tôi trong thực tế à?"
"Ừm, tôi biết."
"Vậy anh hãy nói cho tôi biết anh là ai?"
Sở U mỉm cười lắc đầu, giọng nói rất dịu dàng: "Không được."
Nguyệt Tiên Phi gật đầu một cái: "Anh biết tôi, vậy có lẽ anh đã biết số điện thoại và địa chỉ cá nhân của tôi rồi?"
"Đúng thế." Sở U mỉm cười và gật đầu, ngay cả khi địa chỉ hiện tại của cô khác với kiếp trước, thì hắn cũng có thể yêu cầu Tiểu Kiều điều tra được nếu hắn không biết.
"Đúng rồi, có lẽ Nhị Lang sắp đến đây. Chị xuống đón anh ta đi."
"Ừm." Nguyệt Tiên Phi nhìn Sở U một cách khó hiểu, sau đó cô quay lại và đi xuống cầu thang.
Sau một lúc, hệ thống truyền đến nhắc nhở.
Hệ thống: Người chơi 'Nguyệt Tiên Phi' và người chơi 'Chiến Lang Nhị Lang' yêu cầu đi vào phòng bạn, có đồng ý hay không?
Sau khi đồng ý, Sở U liền nghe thấy giọng nói của ai đó đang đi lên lầu.
Sau đó hắn đã thấy hai người đi tới cửa, một chàng trai trong đó chính là lão đại Công hội Chiến Lang của nước Tần, Nhị Lang.
Nhị Lang lập tức mở to mắt khi nhìn thấy Sở U, trong mắt đều là vẻ khiếp sợ, nhưng hắn ta nhanh chóng lấy lại tinh thần và nở một nụ cười thân thiết.
"U Dạ Cự, tôi chính là Nhị Lang." Trong mắt của Nhị Lang đều là vẻ kỳ lạ. Hắn không biết chính xác việc U Dạ tìm mình là có chuyện gì, nhưng có thể gặp nhau, vậy có lẽ có liên quan đến cô gái bên cạnh này, gần đây Công hội của Nguyệt Tiên Phi đang gặp rắc rối liên tục.
"Ừm, tôi biết anh, anh phát triển ở nước Tần có suôn sẻ không?"
"Cũng khá tốt, cảm ơn vì anh đã cung cấp tình báo phát triển cho Chiến Lang chúng tôi vào lúc đó."
"Như vậy, anh có muốn đạt được sự phát triển một cách nhanh chóng không."
"Hả? U Dạ Cự muốn nói gì thì cứ nói, miễn là Chiến Lang của chúng tôi có thể làm được điều đó, vậy chắc chắn chúng tôi sẽ làm."
Sở U gật đầu: "Ý của tôi là, tôi muốn thành lập lực lượng Liên minh ở nước Tần, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau thiết lập căn cứ cầm quyền của nước Tần."
"Ồ?" Chiến Lang giật mình trong lòng, hắn không nghĩ tới U Dạ sẽ có ý tưởng như vậy.
"Chiến Lang của các anh là Công hội đứng thứ ba ở nước Tần đúng không, như vậy, anh hãy gọi lão đại của Công hội thứ nhất và Công hội thứ hai tới, cũng gọi cả lão đại của công hội thứ tư thứ năm thứ sáu thứ bảy tới, anh có thể làm được không?"
"A, U Dạ Cự à, có cái anh không biết, công hội đứng đầu và công hội thứ hai không hòa thuận với nhau, hơn nữa quan hệ của chúng tôi, cũng có ân oán xung đột với công hội thứ tư."
"Tôi không quan tâm những chuyện đó, anh có thể gọi những người này đến, hãy nói là tôi bảo." Khi nói tới đây, Sở U liếc nhìn Nguyệt Tiên Phi: "Có đối tượng nghi ngờ nào trong bảy Công hội này không?"
"A? À, tôi không rõ lắm." Nguyệt Tiên Phi có chút xấu hổ, đồng thời âm thầm khiếp sợ, chỉ bằng mấy câu mà hắn đã có thể tập hợp lão đại của các công hội mạnh nhất ở nước Tần lại chung một chỗ và có thể tạo thành một lực lượng Liên minh mới, nếu đổi thành người khác, vậy nghĩ cũng không cần nghĩ.
"U Dạ, lúc trước tôi nhận được tin tức nói rằng, trong những người chơi tự do đã tấn công Bắc Thế thì có một số người chính là Công hội thứ tư - Công hội Tứ Hải."
"Vậy sáu công hội khác thì sao?"
"Tôi cảm thấy, đều có không ít thì nhiều người, bởi vì thế lực bí mật kia chỉ chiến đấu theo lối đánh du kích, chúng hứa hẹn nhiều ích lợi với những người chơi cấp cao để họ quấy rối Công hội Bắc Thế vô thời hạn, hơn nữa chúng cũng không bắt buộc những người chơi này phải rời khởi công hội ban đầu, và những người chơi đó có thể trở lại công hội ban đầu sau khi làm xong chuyện này."
"Và có lẽ người quản lý của công hội ban đầu cũng không biết về chuyện này."
Nói tới đây, Nhị Lang hít một hơi thật sâu: "U Dạ Cự à, tôi cũng thẳng thắn thú nhận với anh, loại chuyện này cũng có thể xảy ra với Công hội Chiến Lang chúng tôi."
"Nhưng tôi hoàn toàn cam đoan, thành viên chủ chốt của Chiến Lang chúng tôi không làm như vậy."
"Không thể tìm ra các thành viên của tổ chức thế lực phía sau màn này à?"
"Tôi chưa làm điều này. Anh có muốn tôi điều tra vấn đề này không?" Nhị Lang đã chủ động xin đi, đối phương chính là U Dạ, chắc chắn hắn sẽ được đền đáp rất hào phóng.
Sở U liếc nhìn đối phương: "Công hội của các anh có thể làm điều đó không, đối phương là công hội không phân biệt đối tượng, thế này vậy, U Dạ tôi xin ghi nhớ ý tốt của anh, sau đó tôi cũng kính nhờ anh làm chuyện này, bây giờ, anh có thể gọi lão đại của những công hội vừa nói đến không?"
"Tôi sẽ thử một chút." Nhị Lang nói xong cũng cười một tiếng, hắn cũng muốn xem ai dám không nể mặt U Dạ, mà những người đều là bạn chí cốt với hắn ta sẽ thuận tiện giải quyết vấn đề trao đổi tin tức. Đây là điều mà hội trưởng của một công hội lớn nên làm.
Quả nhiên không xảy ra điều bất ngờ gì, các lão đại của công hội khác đều đồng ý và họ sẽ tới đây ngay lập tức.
Nhị Lang không nói gì thêm với họ, nhưng chỉ nhắc qua loa việc U Dạ cảm thấy hứng thú với căn cứ cầm quyền của nước Tần và yêu cầu gặp mặt nhau một lần.