Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 936. Đến Nhật Bản!

Chương 936. Đến Nhật Bản!


“Tranh đấu cùng U Dạ tỉ lệ hi sinh sẽ rất lớn, nhưng chúng ta vẫn nắm được phần thắng, chỉ là phải trải qua một giai đoạn hơi đau khổ một chút.”
“Chúng ta đang phải lấy yếu đấu mạnh, mà U Dạ dùng mạnh chèn yếu, đây là điều không thể tránh, nhưng tôi vẫn phải nhấn mạnh một lần nữa, thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta, tất nhiên chúng ta phải trải qua một chặng đường khó khăn.” Ông lão thuộc quốc gia cao giọng mà hùng hồn, từng chữ đều rất rõ ràng, mạnh mẽ truyền đến sức mạnh vững chắc cho mọi người.
“Trang bị là yếu tố quan trọng trong tranh đấu, nhưng không phải là yếu tố quyết định, yếu tố quyết định chính là người chơi chứ không phải trang bị. Cán cân quyền lực không chỉ là sự đối lập giữa chiến lực và của cải, mà còn là sự tương phản giữa sức người với trí óc. Chiến lực và của cải chỉ do con người nắm giữ.”
“Mà những thứ này, U Dạ chỉ sở hữu tạm thời mà thôi, về sau thì chưa chắc đã còn.”
“Trước mắt kế hoạch của chúng ta thế này, cứ tìm cách tăng thêm nhiều trở ngại cho U Dạ, khiến hắn phải mệt mỏi, trước kia tôi đã từng nói với các cậu, nguyên thủ quốc gia tham gia một hội nghị quốc tế trọng đại, việc này liên quan đến lợi ích lớn của Trung Quốc, mà U Dạ này tuy là người Trung nhưng lại đối đầu với chúng ta, còn trở thành kẻ thù của nhân loại!"
“Vì vậy, nhiệm vụ mà đất nước giao cho chúng ta hiện giờ là phải giải quyết triệt để tai họa mà U Dạ gây ra trước khi Hiệp định đánh cược vận mệnh quốc gia bắt đầu!"
...
Thời gian: Buổi trưa, 12 giờ 4 phút, địa điểm: sân bay quốc tế Nhật Bản!
Sở U ngồi máy bay không người lái đã hạ cánh, ba người có thể nhìn thấy xuyên hiện tại thời tiết ở đây rất âm u qua cửa sổ trong máy bay.
Mà trong không khí âm u này chứa đầy chất độc nồng độ cao rất có hại cho sức khỏe con người!
Lúc này, Sở U lấy ra chiếc vali màu đen có áo bảo hộ mà Tiểu Kiều đã chuẩn bị.
Dưới ánh mắt của hai cô gái, Sở U mở vali ra và thấy bên trong có ba chiếc áo khoác bảo hộ cao cấp mới chưa sử dụng.
Mấy bộ đồ bảo vệ này được làm bằng vật liệu đặc biệt quý hiếm, kiểu dáng là loại áo liền quần phong cách đồ thể thao mùa đông, toàn bộ màu đen!
Bộ đồ này mặc vào khá rộng rãi mang hơi hướng khoa học viễn tưởng rất có cảm giác mới mẻ, người ngoài nhìn vào cũng biết thứ này rất có giá trị!
Chính xác giá trị thực của bộ quần áo này là gần 1 triệu 400 ngàn NDT, tác dụng của nó là có thể bảo vệ cơ thể khỏi mọi tổn thương từ ô nhiễm không khí và tia cực tím. Đồng thời, nó có thể điều chỉnh quá trình sản sinh nhiệt và tản nhiệt của cơ thể để giữ cho trạng thái cơ thể luôn được bình thường và ổn định.
Nó còn có một tác dụng khác, có thể dùng như áo chống đạn, mặc lên người liền cảm nhận được bên trong có một lớp kim loại chất liệu rất tốt.
Hơn nữa trọng lượng của bộ đồ bảo vệ liền thân màu đen này cũng tương đối nhẹ!
Sau một lúc, ba người đã đem kích cỡ tương ứng của bộ đồ tự mặc vào.
Vì nó mang hơi hướng khoa học viễn tưởng rất thời thượng, nên mặc lên người tạo nên hiệu quả cực đẹp mắt.
Đi kèm còn có giày và khẩu trang cùng màu!
Sau khi mang giày vào, Sở U lấy ra một lọ kem dưỡng da đặc biệt ra, tác dụng của nó cũng giống như tác dụng của bộ đồ, sau đó ba người dùng kem dưỡng da đặc biệt này thoa lên vùng da tiếp xúc với không khí, kem dưỡng da này không chỉ có tác dụng bảo vệ, nó còn có tác dụng dưỡng ẩm, không màu.
Cuối cùng, ba người cùng đeo chiếc khẩu trang đen trông khá thời thượng vào, họ cũng có thể cảm nhận được lớp màng kim loại mỏng trong mặt nạ.
Sau khi xuống máy bay, Sở U hai tay nắm lấy Lạc nhi và Bảo nhi, trên lưng họ đeo balo màu đen có kích thước khác nhau, Sở U vẫn đeo tai nghe màu trắng, khí chất của ba người rõ ràng rất bí hiểm, cứ như vậy đi vào khu vực an ninh xuất nhập cảnh của sân bay quốc tế.
Thời gian: Buổi trưa 12 giờ 39 phút!
Ba người mặc trang phục màu đen xuất hiện ở sảnh chính sân bay, họ đã làm xong thủ tục an ninh, vũ khí giết người trong balo của Sở U không bị phát hiện, mọi thứ vẫn bình thường, không cần nói cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Con người đang quá hưởng thụ những tiện lợi an toàn và hiệu quả do công nghệ cao mang lại, nhưng một khi có ảnh hưởng trái chiều cũng sẽ là một thảm họa cho nhân loại!
Sở U lấy điện thoại thông minh ra nhìn một chút, sau đó dẫn theo hai cô gái ra ngoài rồi đi đến một hướng.
Dọc đường đi trang phục của ba người Sở U thu hút không ít ánh mắt, tất cả hầu như đều là những người trẻ tuổi, nam có nữ có.
Nhưng biểu hiện của ba người Sở U vẫn rất cao ngạo, chỉ nhìn đường phía trước không thèm liếc người khác lấy một cái.
Một lát sau ba người liền đi tới một sân ga, Sở U quan sát một lượt xung quanh, rồi phát ra âm thanh sau khẩu trang: “Tìm được rồi, đi theo anh.”
Có rất nhiều loại xe ở đây, trong đó có một số là xe thể thao và các nhãn hiệu sang trọng.
Sở U đi đến một chiếc xe Rolls-Royce cao cấp màu đen thì dừng lại, lấy điện thoại di động ra lắc lắc với một người đàn ông cũng mặc đồng phục màu đen đang đứng ở đây, sau đó từ điện thoại di động truyền đến một âm thanh máy móc, dùng tiếng Nhật Bản: "Lấy thiết bị đọc dấu vân tay ra."
Sau đó Sở U ấn dấu vân tay của mình vào thiết bị mà người đàn ông lấy ra, thấy thông tin vân tay khớp với thông tin của khách hàng, anh ta lập tức cúi đầu rồi đưa chìa khóa xe cho Sở U.
Thời gian: 1 giờ 45 phút chiều!
Chiếc Rolls Royce màu đen lái vào một khách sạn 5 sao, cuối cùng ba người Sở U đã vào được phòng tổng thống, toàn bộ quá trình đều không có người tiếp đón, cả một tuyến đường hoàn toàn chỉ thực hiện bằng các thủ tục online.
Trong căn phòng dành cho tổng thống sang trọng này, có một căn phòng đặt hai cabin trò chơi
Ba người chia nhau đi tắm, sau khi tắm xong trông Bảo Nhi có vẻ uể oải, chuyến đi này tuy thoải mái nhưng cũng rất tốn sức, không mất nhiều thời gian Bảo Nhi chọn một phòng ngủ sang trọng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Mà ở một gian phòng xa hoa khác, Sở U và Lâm Lạc Nhi đang cùng nhau nằm trên giường.
Hai cánh tay trắng như ngọc của Lâm Lạc Nhi lộ ra bên ngoài chăn bông, người đẹp mới tắm, xinh đẹp rực rỡ, khiến người ta vừa nhìn là muốn phạm tội.
Sở U nắm lấy cánh tay trắng nõn của cô đưa đến trước mặt nhìn một chút: “Dị năng thật sự biến mất rồi sao?”
“Vâng, trước kia chỉ cần có một chút vết bẩn hoặc mồ hôi thì nó đều tự động làm sạch luôn, thế nhưng bây giờ lại không thể.” Lâm Lạc Nhi cũng nhìn tay mình rồi nói.
Vuốt ve bàn tay trắng nõn mịn màng, trong lòng lại dấy lên xao động, Sở U cảm thấy mình sắp tiến vào chế độ Thánh nhân, đã lâu rồi không được chạm vào phụ nữ ...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất