Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 949. Giải thích và sát hại.

Chương 949. Giải thích và sát hại.


Lúc này, Sở U đã đứng trong thang máy, thang máy sẽ đưa hắn xuống tầng hầm của một tổ chức.
Trong lúc này thang máy đang từ từ đi xuống, trên các bức tường bên trong thang máy chỗ nào cũng có những vết xước nguệch ngoạc.
Một lúc sau, thang máy dừng lại, cửa mở...
Sở U, từ bên thang máy bước ra, vẻ mặt khó hiểu.
Lần này đến đây, mục đích là để giải quyết đám người gây rắc rối cho hắn ở
Lúc đó, Sở U đã tỏ thái độ muốn giết hết chúng, và bây giờ hắn sẽ thực hiện điều đó!
Đi đến trước cánh cửa, hắn cảm nhận được cánh cửa đã bị khóa, nhưng trong giây lát cửa tự động mở ra, do sức mạnh ý nghĩ đã mở nó ra.
Cánh cửa đột nhiên đóng lại sau khi Sở U bước vào.
Hắn biết không có ai ở trong phòng, nên không bật đèn rồi đi vào trong.
Căn phòng không có ai ở không có nghĩa là phòng trống, ngược lại, nó lại tràn đầy hơi thở của sự sống.
Theo lời dặn của Tiểu kiều, Sở U đi đến phòng ngủ chính, sau đó di chuyển một vật trang trí con báo vàng, trong quá trình di chuyển, hình như con báo vàng bị gắn vào tường?!
Sau đó, bức tường của phòng ngủ mở ra, bên trong là một chiếc thang máy!
Bước vào thang máy, Sở U lại tiếp tục đi xuống…
Khi thang máy lại mở ra, cảnh tượng hiện ra trong mắt hắn lúc này là một hành lang trắng xóa.
Không chỉ có ở đây, mà còn có những thứ vô hình, một khi chạm vào thứ gì đó, hệ thống báo động ở đây sẽ được kích hoạt.
Thế mà, Sở U vẫn quyết định bước ra và đi đến cuối hành lang.
Nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.
Mọi thứ ở đây đều được Tiểu Kiều kiểm soát cả rồi.
Đi đến cuối hành lang, cửa điện tử mở ra, Sở U đã bước vào trong!
Tiếp tục đi vào sâu hơn, đến một góc rẽ, đi vào một căn phòng, đây chính là phòng giám sát, bên trong có một nhân viên trực ban, trên màn hình giám sát không hề thấy hình bóng của Sở U!
Khi Sở U bước vào, bên trong có ba người quay lại nhìn hắn, rồi trợn tròn mắt nhìn.
Sau đó thì không còn nữa, trái tim của bọn họ bị sức mạnh ý nghĩ của Sở U “bóp chết”, cổ họng đồng thời cũng bị sức mạnh ý nghĩ bóp chặt, toàn bộ quá trình không một tiếng động phát ra!
Sở U đã dùng cách này âm thầm tàn sát tất cả những sinh vật sống ở đây.
Cuối cùng, Sở U bước vào một căn phòng, chủ nhân của căn phòng này chính là người quan trọng nhất trong căn cứ, ID trong game của hắn là: U Diễm.
Nhìn đối thủ an tâm nằm ngủ trên giường, trên mặt Sở U nở một nụ cười quỷ dị, lộ ra hàm răng trắng đều.
U Diễm dần chìm vào giấc mộng nhưng đột nhiên hắn ta ngồi dậy, mắt hắn ta vẫn nhắm, vẻ mặt rất bình thản, cứ như đang mơ một giấc mơ đẹp.
Lúc này, từ trong túi Sở U lấy ra một sợi dây lớn: dây buộc cáp bằng ni lông!
Dây ni lông lớn!
Sau đó, Sở U luồn sợi dây ni lông vào, tạo thành hình vòng cổ.
Cuối cùng, sợi dây ni lông hình tròn được sức mạnh ý nghĩ của Sở U điều khiển tự động rời khỏi tay bay đến trên đầu U Diễm.
Sau đó, sợi dây ni lông từ từ đi xuống.
Bao chọn lấy cổ của hắn ta, và không chạm tới một sợi lông của hắn ta.
Tiếp đó, sợi dây chạm tới cổ của U Diễm rồi ngừng lại ở dưới.
Đúng lúc này, ánh mắt của Sở U như ngưng đọng.
‘Két!!’
Một âm thanh chói tai đột ngột vang lên trong căn phòng.
Sở U thấy sợi dây quấn quanh cổ đối phương bị thứ gì đó kéo ra, ngay lập tức hắn khóa chặt cổ đối phương!
Trong nháy máy, U Diễm ta không thể thở được!
Vì không thể thở được...
Không thể hô hấp, làm cho nhận thức của hắn ta lập tức tỉnh táo!
Sợi dây ni lông to rất chắc chắn, không thể nào bị đứt khi dùng lực mạnh như sợi dây nhỏ.
Một tiếng kêu “ặc ặc ặc” quái dị, rất khó nghe phát ra từ miệng đối phương.
U Diễm dùng hai tay kéo sợi lỏng sợi dây ni lông ra để dễ thở hơn, nhưng tất cả đều là vô ích.
Sợi dây ni lông siết rất chặt, không có khe hở nào càng không có độ dẻo, thì không thể nào kéo nó ra được?!
Chỉ nghe thấy tiếng ngã xuống, U Diễm lăn xuống dưới giường, chân đá lung tung, khuôn mặt tái, nổi gân xanh dữ dội, lưỡi thè ra, mắt nhìn chằm chằm Sở U, đưa tay về phía Sở U như đang muốn cầu cứu ? !
Đúng vậy, mặc dù biết tên đàn ông xa lạ kia chính là kẻ chủ mưu việc này, nhưng hắn ta phải cầu cứu sự giúp đỡ từ Sở U, nếu không, sẽ bị siết cổ cho đến chết!
Trên mặt Sở U lại nở nụ cười, lấy từ trong túi ra một chiếc gọt bút, sau đó mở gọt bút chì ra lấy dao gọt đưa cho U Diễm.
Có nghĩa là, muốn sống thì dùng dao gọt bút chì cứa dây ni lông đứt ra.
U Diễm cầm chiếc gọt bút, bàn tay run rẩy vì ngạt thở, hắn ta cho rằng đây chính là sợi dây cứu mạng hắn ta!
Sau khi lấy nó, mắt của U Diễm xuất hiện một màu trắng, đấy là do bị ngạt thở tạo thành.
Sau đó, hắn ta run rẩy cầm chiếc dao gọt bút và bắt đầu cắt sợi dây buộc quanh cổ mình.
Hắn ta bất chấp mọi thứ để cắt đứt sợi dây...
Bởi vì dùng lực quá mạnh và tay lại run nên hắn ta cắt không cùng một vị trí, đồng thời dùng lực mạnh nên dao gọt đã cứa vào da của hắn ta.
Máu cứ thế mà chảy ra.
Máu cứ tiếp tục, tiếp tục chảy.
Rất nhiều lần.
Không một ai có thể hiểu được tâm trạng của U Diễm lúc này.
Một lúc sau, cổ của U Diễm bị khoét một lỗ lớn, chính là do hắn ta mà ra.
Nơi hắn ta đang ngồi xuất hiện một vũng máu.
Quần áo của hắn ta thậm chí còn ướt đẫm máu tươi.
“Ách ặc ặc ách a nha!”
Dường như khi mức độ ngạt thở của não bộ đến một mức nhất định, hắn thấy U Diễm đang cắt sợi dây rất nhanh.
“Pặc!”
Sợi dây ni lông to và chắc cũng đã bị hắn ta dùng chiếc dao gọt bút chì cắt đứt.
Nhưng khi nhìn cổ của hắn loét ra, nhìn không ra hình người.
U Diễm ngã xuống đất, sống dở chết dở.
Sở U quay người rời đi , nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, tất cả các nhiệm vụ của chuyến đi đến Nhật Bản lần này đã hoàn thành!
Thời gian: lúc 1h40 nửa đêm, Sở U lái chiếc xe cao cấp do tổ chức ngầm cử đến trở về khách sạn nơi Lâm Lạc Nhi và Bảo Nhi đang ở, hắn đỗ xe dưới tầng hầm, rồi tự nhiên xé biển số ném vào trong xe.
Không cần người đưa chìa khóa, Sở U trực tiếp dùng sức mạnh ý nghĩ để mở quan tài bằng thủy tinh của Miyamizu Nanahara.
Sau đó, bế cô gái đi lên tầng.
Đi đến trước cửa phòng, dùng vân tay mở cửa phòng, sắc mặt Sở U hoàn toàn bình thường bước vào trong.
Bảo Nhi đã ngủ say, nhưng Lâm Lạc Nhi vẫn đợi hắn.
Cô ấy ngồi xem tivi mắt lim dim, đã nhiều ngày cô không lên
Lâm Lạc Nhi nghĩ rằng, vào
Khi Lâm Lạc Nhi nhìn thấy Sở U bế một cô gái bước vào, cô ngẩn người ra!
“Tới đây.” Sở U nói xong, sau đó đặt Miyamizu Nanahara nằm xuống ghế.
“Sở U, đây là?” Lâm Lạc Nhi hình như đang chột dạ, đứng dậy, có sự hoảng sợ trong mắt cô.
“Cô ấy là người tiến hóa!” Sở U nhìn vào mắt Lâm Lạc Nhi nói.
Sau đó, hắn ngồi xuống ghế, “Người này có giá trị lợi dụng với anh.” Nói xong hắn đưa tay lấy cốc nước, uống một ngụm hết cốc nước!
“Lạc Nhi, có một số chuyện, anh muốn nói rõ cho em hiểu.” Nói xong, Sở U tháo tai nghe ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất