Chương 950. Em không hối hận, cũng không oán trách!
Là một nhà sư tu hành, muốn tu thân, trước tiên phải tu tâm!
Từ đó thấy rằng, chỉ có tu tâm dưỡng tính mới có thể tu luyện bản thân, có thể đi khắp mọi nơi, trên con đường tu luyện có thể tránh khỏi ác quỷ xâm chiếm tâm hồn, trong lòng không hỗn loạn thì không có tình cảm.
Chỉ có những người sống nội tâm mới có thể làm chủ được tâm hồn, và có nhiều cách hỏi về một con đường!
Vì vậy, có những người sức mạnh vô song nhưng không có gì có thể sánh bằng trái tim của kẻ phàm trần, thậm chí hoàn cảnh xã hội và môi trường sống không có gì thay đổi vậy thì hắn ở trong xã hội loài người có ảnh hưởng như thế nào?!
Lịch sử có lẽ đã cho đáp án, đó chính là hoàng đế phong kiến tập quyền thời xưa…
Có lẽ dùng Hoàng đế để chỉ tình huống của Sở U không quá phù hợp, nhưng không có ai khác ngoài Hoàng đế thích hợp để dùng cho Sở U hơn.
Hoàng đế của ngoài phạm vi mười bước, quyền lực của hắn có thể đạt tới mức mạnh mẽ vô hạn, nhưng nếu ở trong phạm vi 10 bước, thì Hoàng Đế cũng như người phàm, giết chết không tha!
Nhưng so với Hoàng Đế thì biểu tượng uy quyền của Sở U lại càng đáng sợ hơn.
Bởi vì hắn có thể thay đổi trật tự cơ bản của xã hội loài người, đặc tính trong cơ thể của hắn bắt nguồn từ những thay đổi lớn của xã hội loài người!
Có lẽ khi quá trình tiến hóa của các loài sinh vật diễn ra, không ai có thể đoán trước được những thay đổi nào sẽ xảy ra với trái đất này.
Về bản chất, thật ra Sở U là một người bình thường, còn có thể nói là một con người thực sự!
Hắn không phải là một người tu hành!!
Hắn càng không phải là một vị tiên!!
Trong lòng hắn, không có cái gọi là đạo lý, chính nghĩa.
Trên người hắn, ngoài sức mạnh mà sức mạnh ý nghĩ mang lại thì không có bất cứ thứ gì có thể trói buộc hắn.
Lúc này, Sở U đang nằm trên giường cùng với Lâm Lạc Nhi, vốn dĩ Lâm Lạc Nhi đang rất buồn ngủ nhưng đôi mắt của cô vẫn đang mở to và nhìn lên trần nhà. Sự việc xảy ra hôm nay làm cô sửng sốt, trong đầu cô lại nghĩ đến khẩu súng đang để trong ngăn bàn máy tính của Sở U.
“Lạc Nhi, em có biết tại sao bố mẹ anh lại giao cả gia tài to lớn này cho anh, và không hề hỏi gì đến nó không.”
“Không hề quản, cũng không hỏi?” Lâm Lạc Nhi để ý đến câu nói kì lạ của Sở
“Đúng vậy, không quản cũng không hỏi gì cả.”
“Tại sao?”
“Bởi vì họ đã chết rồi!” Nói đến đây, Sở U quay lại nhìn Lâm Lạc Nhi, khi cô đang rất sửng sốt.
“Anh có biết vì sao họ chết không?”
“Mưu sát!!” Sở U thở một hơi thở ngột ngạt, lồng ngực như đang căng lên, xem ra cần phải có can đảm mới có thể nói ra những lời này!
“Anh làm tất cả mọi việc chính là để báo thù!”
Sau đó, Sở U nói sự việc này có liên quan đến những người thân của hắn, nói với Lâm Lạc Nhi cách hắn ta đối phó với đám người này và kẻ thù của hắn gồm những ai...
Cuối cùng, Sở U nói một cách đơn giản cho Lâm Lạc Nhi nghe về năng lực của Tiểu Kiều, nói với Lâm Lạc Nhi, hắn vẫn còn một đồng minh hùng mạnh.
Mọi thứ đều cho thấy, Sở U đang một mình chiến đấu! Từ đầu đến cuối, hắn một mình chiến đấu, một mình đối mặt với tất cả kẻ thù!
Mặc dù có Tiểu Kiều Hồng Hậu ở phía sau giúp đỡ, nhưng người trực tiếp thực hiện chỉ có một mình Sở U!
Hắn năm nay bao nhiêu tuổi?!
Lâm Lạc Nhi ngơ ngác nhìn người đàn ông bên cạnh, lúc này, cô nhận ra một số điều, cô cảm thấy mình có thể hiểu rõ hơn mọi việc hắn đã làm.
“Em biết không, tối hôm nay, anh đã giết người!” Sở U đột nhiên nói ra câu đó, làm cho Lâm Lạc Nhi sửng sốt, cô cố thoát khỏi cái suy nghĩ đó, nhìn anh tỏ ra không tin, nhưng sau đó có chút nhẹ nhõm.
Khi Sở U đưa cô gái đó về nhà, Lâm Lạc Nhi liền có dự cảm.
“Anh đã giết người, dùng chính sức mạnh mà anh cho em xem để giết người.”
“Trước kia, anh đã từng nói với em, có thể anh sẽ không về được.”
“Lạc Nhi, nếu như em tiếp tục ở bên cạnh, em sẽ bị anh dẫn dắt vào con đường không có lối về.”
“Và con đường này sẽ nhúng đầy máu tươi, đê tiện, bóng tối, và sẽ sa ngã vào con đường tiêu cực.”
Nói đến đây, Sở U hít vào một hơi thật sâu, trong khi Lâm Lạc Nhi đang cau mày lại, vẫn ngơ ngác nhìn chằm chằm vào mắt của Sở U, dường như, có một nỗi buồn.
Sở U rất đáng thương sao?!
“Hãy nói với anh, anh muốn nghe câu trả lời thật lòng của em, anh chờ mong câu trả lời của em.”
“Em có muốn trở thành một người bình thường không? Em có muốn trở về những ngày trước kia không, nếu em muốn thì anh đồng ý để em rời đi”
“Sở U, anh đừng nói như vậy được không!” Lâm Lạc Nhi vội vàng tiếp lời của Sở U, lời của Sở U làm cho cô có chút sợ hãi, cô vội vàng lấy tay che miệng Sở U lại.
“Sau này, em không cho phép anh nói như vậy, có được không! Em sẽ không hối hận, cũng không oán trách điều gì!” sau câu nói cuối cùng, Lâm Lạc Nhi chợt khóc, những giọt nước mắt cứ tự nhiên rơi xuống, dường như có thứ gì đó chạm vào trái tim Sở U...
Nhìn những giọt nước mắt của Lâm Lạc Nhi rơi xuống, trong lòng Sở U dường như có thứ gì đó đâm vào...
Khoảnh khắc Lâm Lạc Nhị ôm lấy mình trong vòng tay rồi khóc, nhưng tiếng khóc bị kìm nén lại.
Sở U đưa bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc cô, ánh mắt khó hiểu, không thể biết hắn đang nghĩ gì.
Sau đó, một tiếng khóc vang lên từ trong vòng tay anh.
“Sở U, những gì mà chúng ta nói Tiểu Kiều có nghe thấy không?”
Nghe thấy vậy, trên mặt Sở U hiện lên nụ cười.
“Chỉ cần anh muốn, thì có thể không biết, cô ấy không nghe thấy đâu, bởi vì căn phòng này là do anh tự thiết lập thế giới của riêng mình!” Khi quyết định thú nhận với Lâm Lạc Nhi một số thông tin nội bộ, Sở U liền phóng sức mạnh ý nghĩ, làm cho căn phòng ở trạng thái cô lập.
Trong trạng thái cô lập này, ngay cả sóng điện cũng không thể vào được.
Tuy nhiên, bởi vì kết giới được thiết lập bởi sức mạnh ý nghĩ, nó cần có một hoạt tính mạnh, và hoạt tính đó chính là ý thức của Sở U, do đó, ngoài lượng oxy cung cấp để hô hấp thì bất kỳ đại lượng vật chất nào cũng đều bị chặn lại.
“Sở U, năng lực của anh đôi khi thật đáng sợ.”
“Thỉnh thoảng không như vậy.” Đôi lúc Sở U cảm nhận và biết được sức mạnh ý nghĩ của mình, và cũng cảm thấy sợ hãi trước năng lực của bản thân hắn.
“Lạc Nhi, em có muốn nói chuyện với Tiểu Kiều không.”
“Đó có phải là trí tuệ nhân tạo rất lợi hại không?”
“Đúng rồi, em chào hỏi cô ấy một câu đi.”
“Vâng” :úc này, tâm trạng của Lâm Lạc Nhi đã có chút ổn định.
Lúc này, Sở U hủy bỏ kết giới sức mạnh ý nghĩ, liền nghe hắn ta nói: “ Tiểu Kiều, thật ngại quá, cô có thể nói chuyện với Lạc Nhi không.” Vừa dứt lời, Sở U liền cảm nhận được bàn tay nhỏ bé của Lâm Lạc Nhi vòng qua eo mình.
Tiểu Kiều: “Sở U, năng lực của cậu càng thêm mạnh mẽ hơn, thực sự vui thay cho cậu.”
Nghe thấy giọng nói của Tiểu Kiều qua chiếc điện thoại của Sở U, Lâm Lạc Nhi kinh ngạc, ánh mắt lấp lánh đầy cảm xúc, rồi nói: “Tiểu Kiều, xin chào.”
Tiểu Kiều: “Lâm Lạc Nhi, xin chào, chúc mừng cô.”
“Chúc mừng tôi chuyện gì?”
“Sở U đã đưa cô vào kết giới, sau này, cô sẽ thấy một thế giới mới trong tương lai!”
“Còn nữa, tôi rất vui khi Sở U giới thiệu cô với tôi, sau này, chúng ta sẽ là những người bạn tốt, hì hì.”
“Tiểu Kiều, ở bên đó như thế nào?”
“Có một số chuyện ngoài ý muốn, Tsukino Yui đã bị chúng điều khiển, điều này đã nằm trong dự tính của chúng ta, nói chung, chúng ta vẫn an toàn, một số việc khác đã có tôi lo liệu, cậu yên tâm.”
Sở U cũng không có tâm trạng để quan tâm đến những việc khác, hắn cũng không muốn quan tâm, Tiểu Kiều là người có năng lực cao nhất thế giới, tất cả mọi việc đều do cô ấy tự sắp xếp, và có lý do của riêng mình, những câu hỏi chỉ làm tăng thêm gánh nặng cho cô.
“Vậy còn, Miyamizu Nanaha cô đã dự định làm như thế nào chưa?”