Sao Thủy Lạc Đường

Chương 13: Ngoại truyện

Chương 13: Ngoại truyện
Khi tôi báo tin mình và Thẩm Vũ An đang hẹn hò, cô bạn thân của tôi còn vui hơn cả khi chính cô ấy có người yêu.
Cô ấy cứ khen hoài rằng tôi rút bài chuẩn thật, rồi dặn tôi sau này học cách nói chuyện khéo hơn.
Tôi chọc chọc Thẩm Vũ An đang ngồi cạnh xem phim tài liệu:
“Sao lúc tôi theo đuổi anh, anh lại không có phản ứng gì hết vậy?”
Anh ngạc nhiên cúi xuống nhìn tôi:
“Em theo đuổi anh à? Anh tưởng em chỉ hỏi bài tarot thôi.”
Trời ơi trời!
Tôi còn từng nói anh là kiểu ‘Thủy tinh tinh túy rơi vào sao Thủy’ đấy! Nhưng hóa ra người không biết nói chuyện là tôi.
Thảo nào lúc đầu theo đuổi mãi không ăn thua.
“Vậy... trong mắt anh là anh theo đuổi em à?”
Vậy thì anh cũng chẳng giỏi hơn đâu! Tôi còn tưởng nói chuyện với anh như nói với robot.
Thẩm Vũ An bị tôi vặn vẹo mãi, cuối cùng đành đưa điện thoại ra cho tôi xem những "bằng chứng yêu thích" mà anh tích góp.
Tên tài khoản trên mạng xã hội là “19” — ai mà đoán ra được đó là lá bài Mặt Trời. Tặng tôi hoa hướng dương — vì hình trên lá bài Mặt Trời có hoa hướng dương. Ảnh đại diện để là mặt trời — vì tên tôi có chữ “Húc”, nghĩa là ánh dương.
Tôi lặng người.
Anh bạn à, anh đúng là bậc thầy giấu cảm xúc!
“Không biết các cung Đất khác thế nào, nhưng Thẩm Vũ An thì giấu tình cảm kỹ thật đấy.”
Phải tự tin đến mức nào, mới nghĩ người ta sẽ hiểu được những ẩn ý ấy chứ.
Thấy tôi buồn rầu ra mặt, anh bật cười, dạo này anh cười nhiều hơn trước rất nhiều, không còn lạnh lùng như ngày đầu nữa.
“Em nhìn kìa, là sao Thủy đấy.”
Tôi nhìn theo hướng anh chỉ, trên phim tài liệu đang chiếu cảnh tám hành tinh xoay quanh Mặt Trời, đúng lúc đang nói về sao Thủy.
Anh tiếp lời:
“Sao Thủy là hành tinh gần Mặt Trời nhất, là hành tinh duy nhất có quỹ đạo cộng hưởng với Mặt Trời. Trước đây anh từng nghĩ, gần đến thế mà không thể chạm vào, là điều đau khổ nhất.”
Cũng có lý thật.
Anh nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng:
“Nhưng sau này anh đổi suy nghĩ. Trong vũ trụ bao la, có thể cùng ánh sáng cộng hưởng, dù không chạm được cũng đã là một sự viên mãn rồi.”
Lần này tôi hiểu rồi.
Anh đang nói đến những ngày đầu chúng tôi quen nhau, cái cảm giác muốn lại gần mà không dám lại gần.
Tôi nhìn màn hình chiếu vũ trụ bao la, như có linh cảm trào dâng, nhào tới ôm lấy anh:
“Mặt Trời và sao Thủy ôm nhau một cái nè!”
Cả người Thẩm Vũ An khẽ run lên, trong mắt là một làn sóng cảm xúc mãnh liệt.
Rồi anh từ từ cúi sát lại gần, tôi đợi mãi, vậy mà anh chỉ hôn nhẹ lên trán tôi một cái.
Tai anh bắt đầu đỏ bừng.
Không thể chấp nhận được!
Tôi bạo gan kéo cổ áo anh xuống hôn anh một cái, hừ một tiếng:
“Đây mới gọi là…”
Còn chưa nói hết câu, Thẩm Vũ An đã im lặng tháo kính, vòng tay ra sau đầu tôi, chủ động hôn tôi sâu hơn.
Không biết đã hôn bao lâu, đến khi cảnh phim trước mặt bắt đầu mờ đi trong mắt tôi.
Anh mới khẽ thì thầm bên tai:
“Đến đoạn nào rồi nhỉ?”
Tôi còn chưa hiểu gì, quay đầu lại định nhìn, anh đã ôm chặt lấy tôi, hôn lên mái tóc tôi:
“Đừng đi đâu cả, để sao Thủy được ôm Mặt Trời thêm chút nữa.”
Tôi bật cười, úp mặt lên vai anh cười khúc khích.
Ngoài cửa, tiếng ve vẫn râm ran không dứt. Hoàng hôn đỏ rực vẫn đang rải những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, mang đến sức sống bất tận cho muôn loài.
(Toàn văn hoàn.)

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất