Chương 8
Về đến căn nhà giờ chỉ còn lại một mình tôi, Hạ Hà tức đến mức đi qua đi lại liên tục:
“Hắn nghĩ hắn là ai chứ! Chính miệng nói cậu là vợ, bây giờ lại giở trò này! Làm cho người ta động lòng rồi lại đá người ta đi, đàn ông đúng là chẳng ai tốt đẹp gì cả!”
“Ai nói mình động lòng?”
Hạ Hà bĩu môi:
“Không động lòng thì cậu còn về đây làm gì? Chẳng phải là muốn thu dọn mấy thứ chứng cứ của việc cậu từng rung động sao?”
Tay tôi khựng lại khi đang xếp chiếc khăn quàng.
Sau đó tôi giả vờ như không có gì, cất khăn vào túi đựng.
“Mình chẳng có rung động gì hết.”
Rồi tôi đem hết cuốn nhật ký tình yêu viết suốt một năm, những tấm ảnh chụp chung với Hách Cảnh Thâm, cả chiếc nhẫn thủ công tôi từng làm tặng anh ấy – tất cả đều xếp gọn vào túi.
Tôi không muốn đến lúc rời đi, anh ta lại nghĩ rằng tôi còn yêu anh ta.
Sau khi ký vào đơn ly hôn, tôi để bản thỏa thuận cùng thẻ đen lên bàn làm việc của anh ấy, dùng chính đôi khuyên tai trị giá hai triệu từng thắng từ Tống Y Y để đè lên.
Rồi tôi kéo vali, rời khỏi căn nhà đó.