Sếp Mới Của Tôi Là Một Thằng Ranh COCC

Chương 6

Chương 6
Lý Duệ là một người hoàn toàn vô dụng.
Ngay cả Tiểu Tuyền cũng nhận ra điều này và đã than phiền với tôi nhiều lần.
“Những thuật ngữ chuyên ngành anh ta rõ ràng là không hiểu, vậy mà còn lấy cớ là du học sinh về, tiếng Trung không được tốt.”
“Đến cả Excel mà anh ta còn không biết lọc, thế mà còn tự hào khoe khoang mình từng là quản lý cấp cao. Anh ta nói mấy việc này bình thường đều do trợ lý làm, vớ vẩn hết sức!”
“Chị Mỹ Lệ, có nên nói với Trần tổng không?”
Tôi không hề suy nghĩ mà khuyên cô ấy dẹp ngay ý nghĩ đó đi.
Chỉ cần nhìn biểu hiện của anh ta và Lý Duệ hôm đó trong phòng họp là đủ hiểu.
Rõ ràng Trần Vĩ biết tỏng mọi chuyện, muốn nâng đỡ Lý Duệ lên, vậy thì hà cớ gì lại phải làm thêm chuyện thừa thãi.
Tôi cũng không quan tâm đến âm mưu của anh ta là gì. Tôi nhanh chóng bàn giao tất cả công việc cho Lý Duệ, rồi bắt đầu nghỉ phép.
Nhưng mới nghỉ được hai ngày, Trần Vĩ đã gọi điện thoại cho tôi liên tục.
Thấy tôi nhất quyết không nghe máy, anh ta lại bắt đầu nhắn tin khủng bố.
【Tần Mỹ Lệ, tôi yêu cầu cô phải có mặt ở công ty trước 12 giờ trưa mai.】
【Dự án cô phụ trách đã xảy ra vấn đề, cô phải quay lại để xử lý cho xong.】
【Đừng có giả chết, tôi biết cô cố tình không nghe máy!】
【Đừng quên, dù cô đã thôi việc nhưng trong thời gian nghỉ phép vẫn là nhân viên của công ty, phải nghe theo sự sắp xếp của tôi!】
【Nếu cô dám làm lỡ việc, tôi sẽ khấu trừ hết lương của cô, rồi để bên pháp chế đòi bồi thường!】

Tôi xem mà phải kinh ngạc, vậy mà cũng hăm dọa được.
Tối đó, khi nói chuyện điện thoại với Tiểu Tuyền, cô ấy phấn khích đến nỗi nói chuyện không còn mạch lạc.
“Chị ơi, chị không biết hôm nay Tiểu Trần tổng và Trợ lý Lý đã mất mặt thế nào đâu!”
Dự án quan trọng nhất của Trần thị trong năm nay là hợp tác với một phòng thí nghiệm hàng đầu ở nước ngoài.
Từ đầu đến cuối, việc này đều do tôi đứng ra phụ trách.
Trước sau đã đàm phán không dưới mười lần, hiện tại chỉ còn thiếu một vài chi tiết nhỏ là có thể ký hợp đồng.
Hôm nay, Trần Vĩ đã đưa Lý Duệ đến gặp người phụ trách phòng thí nghiệm để đàm phán. Anh ta nghĩ rằng chỉ cần đi qua loa là có thể hoàn thành, để về khoe công với Cựu Trần Tổng.
Kết quả, trên bàn đàm phán, đối phương không hề nể nang chút nào.
Hai người họ đã lật tung bản kế hoạch dự án lên, nhưng vẫn hỏi đâu không biết đấy, nói chuyện lắp bắp suốt.
Vị phụ trách kia không chịu nổi thái độ qua loa này, đã thẳng thừng chỉ trích Trần thị thiếu thiện chí hợp tác.
Ước mơ của Cựu Trần Tổng là đưa công ty ra nước ngoài, lần hợp tác này chính là cơ hội tốt nhất.
Bình thường Trần Vĩ quậy phá ở công ty thì không nói, nhưng nếu dám làm hỏng dự án này, sau này sẽ rất khó ăn nói.
“Chị không nhìn thấy, người tự cao tự đại như Tiểu Trần tổng mà lại phải hạ giọng xin lỗi người ta! Cái vẻ nịnh nọt ấy… chậc chậc, tiếc là không ghi âm lại được.”
Thái độ của đối phương rất cứng rắn. Sau khi nói qua nói lại, họ vẫn đưa ra tối hậu thư.
Nếu ngày mai Trần thị vẫn không đưa ra được câu trả lời thỏa đáng, họ sẽ chấm dứt hợp tác và xem xét các công ty khác.
Tiểu Tuyền hả hê nói: “Sau khi về từ khách sạn, Tiểu Trần tổng đã gọi tất cả mọi người trong phòng kinh doanh chúng ta đến hỏi. Nhưng dự án này phần lớn là do chị trực tiếp theo dõi, chúng em nhất thời làm sao mà nói rõ được. Anh ta chỉ có thể tức giận vô cớ, trút giận lên chúng em.
“Chị Mỹ Lệ, có phải chị đã lường trước được rồi không? Lần này Tiểu Trần tổng phải khóc lóc cầu xin chị quay lại rồi.”
Tôi thoải mái nằm bên hồ bơi ngắm sao, chỉ nói: “Ngày mai chị sẽ quay lại.”
Nhưng tuyệt đối không phải vì sợ mấy lời đe dọa của anh ta.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất