Siêu Cấp Cường Giả

Chương 440: Núi đao biển lửa, không chối từ

“Ực”

Thấy Bùi Đông Lai cầm đầu của Aust trong tay thì Thái Hổ chỉ cảm thấy trái tim của mình bị người dùng búa đạp vào, cả người chấn động không thôi.

“Ực…Ực”

Hắn liên tục nuốt nước bọt xuống, sau đó hắn không có đưa tay lau đi những giọt mồ hôi lạnh mà là thân thể cứng ngắc, hai chân run run đi về phía Bùi Đông Lai.

So sánh với Thái Hổ mà nói thì đám bảo tiêu của hắn tuy rằng trên người đều nhuốm máu vô số nhưng mà đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy được cảnh một người vặn đầu của người khác xuống, hơn nữa lại còn vặn đầu của Aust thủ lĩnh của Thần Võng nữa.

Cho nên, so với Thái Hổ thì trong lòng của bọn hắn càng rung động hơn.

Nhưng mà.

Rung động thì rung động, khi bọn hắn thấy được cả người Thái Hổ run run đi về phía Bùi Đông Lai thì mặc dù trong lòng bọn hắn vẫn còn sợ hãi Bùi Đông Lai. Bất quá bọn hắn vẫn kiên trì, sắc mặt trắng bệch mà đi theo sau Thái Hổ.

- Chủ…chủ nhân tôn quý.

Rất nhanh, Thái Hổ liền đi đến trước mặt Bùi Đông Lai, hai chân hắn run run, giống như là một tên nô tài, cúi đầu chào hỏi Bùi Đông Lai.

Cúi người 90 độ.

Giờ phút này.

Trên mặt của hắn không có...chút biệt khuất cùng không cam lòng nào. Thay vào đó là may mắn, may mắn khi đứng về phía Bùi Đông Lai.

Bởi vì sau khi thấy được thủ đoạn của Bùi Đông Lai thì hắn có lý do để tin tưởng nếu ngay lúc đó hắn lựa chọn đứng ở bên phía Thần Võng thì hắn sẽ là người bị Bùi Đông Lai vặn gãy đầu trước.

- Nơi này truyền ra tiếng súng, rất nhanh cảnh sát sẽ đến đây.

Bùi Đông Lai thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Thái Hổ.

- Xin chủ nhân yên tâm, tôi biết nên xử lý như thế nào.

Bị Bùi Đông Lai nhìn chằm chằm vào thì Thái Hổ cảm giác được bản thân mình như bị tử thần theo dõi, cả người cứng ngắc, lông tơ trên người dựng lên, hắn không đợi Bùi Đông Lai nói xong thì liền khẩn trương thể hiện lòng trung thành của mình.

- Theo ta được biết thì lần này Thần Võng còn để người thâm nhập vào các nước ĐNA, chẳng hạn nhưng là Singapore.

Ánh mắt Bùi Đông Lai lóe lên.

Thái Hổ vội vàng gật đầu:

- Vâng, chủ nhân. Thần Võng cố gắng âm thầm thế giới ngầm của ĐNA nhưng ở VN thì bởi vì có Góp ka nên bọn nó không có cách nào thâm nhập vào nổi.

- Thái Hổ, ông có hận Thần Võng không?

Bùi Đông Lai đột nhiên hỏi.

“Ách”

Nghe được câu hỏi của Bùi Đông Lai thì Thái Hổ ngẩn ra, sau đó không kìm lòng được mà gật đầu:

- Bẩm chủ nhân, tôi hận không thể một đao đâm chết mẹ lũ cho đẻ kia.

- Ông cảm thấy được mấy vị lão đại của các nước khác cũng sẽ hận Thần Võng giống ông không?

Bùi Đông Lai lại hỏi.

“Ách?

Lại nghe được câu hỏi của Bùi Đông Lai, trong lòng Thái Hổ vừa động, mơ hồ đoán được cái gì nhưng mà hắn không có nói ra mà là gật đầu:

- Có.

- Một khi đã như vậy thì ông hãy tìm cách liên hệ với những người đó, tìm cách đối phó với đám Thần Võng, đem Thần Võng đuổi ra khỏi ĐNA.

Bùi Đông Lai trầm giọng nói:

- Bộ phận quan trọng của Thần Võng nằm ở Châu Âu. Mạng lưới quan hệ của bọn hắn ở Châu Á không đáng để nhắc tới. Kể từ đó, nếu như ông liên hệ với các vị lão đại của các nước khác, sau đó nhờ cảnh sát đối phó thì nhất định có thể đuổi được bọn chúng ra khỏi ĐNA.

Luc này đâu, Thái Hổ không có trả lời ngay.

Tuy rằng hắn đã nhìn ra khả năng thành công của kế hoạch này của Bùi Đông Lai nhưng mà hắn biết được đạo lý súng bắn chim đầu đàn.

Ở hắn xem ra nếu như hắn gặp mặt các vị đại ca kia, đem Thần Võng đuổi ra khỏi ĐNA thì Thần Võng chưa chắc sẽ đối phó với những người khác. Nhưng mà tuyệt đối sẽ trả thù hắn hơn nữa là trả thù một cách điên cuồng.

Chẳng phải Bùi Đông Lai cũng nhìn ra lo lắng trong lòng của Thái Hổ sao?

Mắt thấy Thái Hổ trầm mặc không nói, Bùi Đông Lai trầm giọng nói:

- Thái Hổ, ông không có lựa chọn nào khác.

Không có lựa chọn nào khác sao?

Trong lòng Thái Hổ chấn động mạnh, cả người giống như là quả bóng bị xì hơi, trực tiếp đờ người ra. Hiện giờ Aust cùng người của hắn đã chết ở Thailand, hơn nữa còn chết trong sơn trang của hắn, mà người bên ngoài lại không biết là do Bùi Đông Lai động thủ. Dưới tình hình như vậy, nếu hắn không ra mặt liên hợp, vận động những người khác đối phó với Thần Võng thì Thần Võng cùng tìm hắn để tính sổ.

Hơn nữa, lui một bước mà nói thì cho dù Thần Võng không tìm hắn để tính sổ thì Bùi Đông Lai sẽ dễ dàng tha cho hắn sao?

Sẽ không!

Đây là đáp án trong lòng của Thái Hổ.

Bởi vì hắn tin chắc Bùi Đông Lai chỉ muốn lợi dụng hắn để kích động đám người kia, rồi sau đó xuống tay với Thần Võng mà thôi.

- Chủ nhân, tuy rằng toàn bộ đám đại ca của ĐNA cũng hận Thần Võng nhưng mà chắc gì bọn hắn đã ra tay đối phó với Thần Võng. Ngược lại, tôi cam đoan bọn hắn sẽ xem chừng, xem coi thử có người nào âm thầm mật báo cho Thần Võng biết hay không?

Sau khi biết mình không còn lựa chọn nào khác thì Thái Hổ nói ra lo lắng ở trong lòng.

- Ta sẽ đem dong binh đoàn Satan ở lại giúp ông xử lý đám thành viên Thần Võng ở ĐNA.

Bùi Đông Lai hơi trầm ngâm một chút rồi nói:

- Còn về phần sau này Thần Võng tiếp tục phái người vào ĐNA thì đó chính là việc của ông, ông tự nghĩ biện pháp đi.

- Được.

Thái Hổ cắn chặt răng, gật đầu đáp ứng. Sau đó khuôn mặt tỏ ra lo lắng, hỏi:

- Chủ nhân, về thuốc giải của tôi…

Thái Hổ không nói hết câu nhưng mà ý tứ vô cùng ro ràng: “ Tôi giúp cậu làm việc, ít nhất cậu phải giúp tôi giải độc.”

- 3 ngày sau sẽ có người đưa cho ông.

Bùi Đông Lai nói xong thì thấy Thái Hổ lộ ra vẻ vui vẻ nhưng mà câu sau của Bùi Đông Lai giống như là thau nước lạnh tạt vào mặt Thái Hổ:

- Bất quá, chờ sau 3 ngày khi ăn thuốc giải này vào thì cách mỗi tháng ông cần phải uống 1 viên thuốc giải, nếu không thì độc tính trong người của ông sẽ phát tác.

“Ách..”

Nghe được Bùi Đông Lai nói lời này thì vẻ vui sướng trên mặt của Thái Hổ lập tức cứng ngắc lại.

Sau đó, hắn cố gắng mở miệng nói cái gì đó nhưng mà khi thấy được đầu của Aust nằm trong tay của Bùi Đông Lai thì hắn đành nuốt ngược lời nói trở lại.

- Tốt lắm, để người của ông đi rửa sạch hiện trường, ông đi đối phó với đám cảnh sát đi.

Bùi Đông Lai thấy thế thì biết rõ Thái Hổ thần phục mình bây giờ chỉ là vì thuốc giải. Tuyệt đối không lo lắng Thái Hổ phản bội hắn.

Nói xong, Bùi Đông Lai thấy 4 người Jason đi tới thì không có nói chuyện với Thái Hổ nữa mà là đi về phía 4 người Jason.

Nhìn bóng lưng Bùi Đông Lai rời đi thì sắc mặt Thái Hổ trắng bệch, cơ thể không ngừng run lên, cuối cùng hắn vô lực mà nhắm mặt lại, phun ra một ngụm oi bức, trầm giọng nó:

- Còn mẹ nó thất thần làm gì? Mau để người rửa sạch hiện trường cho ta.

- Vâng, lão bản.

3 gã bảo tiêu của Thái Hổ đều nhìn ra tâm tình của hắn không xong, thế nào còn dám nói lời vô nghĩa nữa?

Rất nhanh, 4 người Jason đi đến trước mặt Bùi Đông Lai, Jason cười khổ nói:

- Tiểu tử, thật không ngờ, trình độ của cậu lại mạnh đến như vậy.

Nghe được Jason nói như thế thì 3 người Cain, De Rossi cùng Fan Bate đều lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn vào Bùi Đông Lai.

Lúc nãy, bởi vì tốc độ của Aust quá nhanh nên bọn hắn không có cách nào bắn trúng Aust được.

Điều này làm cho bọn hắn biết được trình độ của Aust cường đại đến mức nào.

Mặc dù là Aust cường đại như thế nhưng cuối cùng lại bị Bùi Đông Lai vặn gãy cổ. Điều này đã mang đến rung động cho bọn hắn.

- Nếu không phải có sự chỉ dạy của 4 vị giáo quan thì tôi cũng không trở nên cường đại như thế này.

Bùi Đông Lai cười cười nói.

De Rossi cười trêu ghẹo:

- Tiểu tử, càng ngày cậu càng biết nói chuyện. Dùng từ trong nước của các cậu thì đấy chính là vỗ…vỗ mông ngựa?

"Ha ha..."

De Rossi vừa nói xong thì Jason, Cain cùng Fan Bate đều không nhịn được mà cười lớn, trong nụ cười lộ ra vẻ kiêu ngạo.

Có thể dạy ra một người đệ tử như Bùi Đông Lai thật là một chuyện đáng để kiêu ngạo.

- 4 vị giáo quan, lần này thành viên của Thần Võng lén vào ĐNA, người mạnh nhất là Aust cùng với 8 tên thuộc hạ đã bị giết chết, hiện giờ những người còn lại thì nhờ mọi người ra tay.

Bùi Đông Lai nói xong, trên mặt toát lên vài phần cảm kích.

- Tiểu tử, cậu yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho bọn ta. Một ít đám thành viên bình thường thì chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Jason cười cười, sau đó thấy được trên mặt Bùi Đông Lai hiện lên vẻ cảm kích thì liền nói thêm:

- Ngoài ra, cậu không cần phải cảm kích bọn ta. Tuy rằng bọn ta giúp cậu đối phó với đám người Thần Võng kia nhưng mà càng quan trọng hơn là muốn khiêu chiến bản thân mình, khiêu chiến cực hạn. Huống chi, chúng ta đều chờ mong cậu dùng cách gì để tiêu diệt đám Thần Võng kia?

Nói xong, ánh mắt của 4 người Jason đều nhìn vào Bùi Đông Lai, trong ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.

- Cũng giống như đối phó với hắn thôi.

Bùi Đông Lai cầm đầu của Aust lên:

- Tôi sẽ gom đủ đầu của tên Odin và 4 đứa con nuôi của hắn để tế điện cho người anh em đã chết đi.

“Ách?”

4 người Jason đều lộ ra vẻ nghi hoặc.

- 4 vị giáo quan, nếu sau này dong binh đoàn Satan cần tiền mua vũ khí hoặc là để xây dựng căn cứ thì cứ gọi cho tôi.

Bởi vì chuyện tình của Tiêu Phi quá mức mơ hồ cho nên Bùi Đông Lai không thể giải thích cho đám người Jason được, hắn đành phải nói sang chuyện khác.

- Ha ha, khẩu khí của cậu thật lớn a…

"Ha ha..."

4 người Jason đều cười phá lên.

- Thái Hổ, đem đầu của tên Aust này rửa sạch, rồi nghĩ cách giữ lạnh nó để tôi đem về TQ.

Bùi Đông Lai cũng cười, sau đó nhìn về phía Thái Hổ, nghĩ nghĩ một lát rồi nói.

- Vâng, chủ nhân tôn quý.

Mặc dù Thái Hổ muốn thoát khỏi sự khống chế của Bùi Đông Lai nhưng mà hắn biết được hắn không thể nào thay đổi tất cả chuyện này, hắn chỉ có thể yên lặng cam chịu.

- 4 vị giáo quan, tôi đi nói với chú Hạ vài câu đã.

Đưa đầu người giao cho Thái Hổ xong, Bùi Đông Lai liền chấm dứt cuộc nói chuyện với 4 người Jason rồi đi về phía Hạ Hà đứng cách đó không xa.

- Chú Hạ.

Bùi Đông Lai đi đến bên cạnh Hạ Hà rồi gọi Hạ Hà bằng chú.

- Tiểu Bùi, Hạ bàn tử tôi đây không thích nhiều lời cho nên 2 từ cảm ơn thì tôi cũng không nói nữa.

Nhìn khuôn mặt dính máu của Bùi Đông Lai thì trên mặt Hạ Hà nở ra nụ cười tiêu sái:

- Cái mạng Hạ bàn tử này là của cậu. Sau này chỉ cần cậu nói một câu, cho dù là nước sôi lửa bỏng thì Hạ bàn tử này cũng không từ chối.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất