Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 450: Ngọc Thánh Lý Dương, làm sao vậy?

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyen360.com

-Cảm ơn ngài, thầy Thái

Nghe thầy Thái nói vậy, ông chủ La không còn gì để nói nữa, có được câu nói của thầy Thái thì việc có được một món trấm điếm chi bảo tốt khác không phải là vấn đề.

Đương nhiên thứ này phải do ông chủ La tự mình mua, nhưng mà cho dù tốn tiền thì hắn cũng rất vui, cửa hàng hắn cũng không có nhiều vụ làm ăn lắm, nếu có thể nhân cơ hội này tìm một ít hàng tốt thì giá trị của việc này hơn xa giá trị bức tượng.

-Ông chủ La muốn có một món trấn điếm chi bảo khác phải không?

Lý Dương vừa mới lấy ra tấm chi phiếu còn chưa kịp điền vào thì trong đầu bỗng nhiên có ý tưởng, tờ chi phiếu đặt ở quầy hàng không điền mà lại quay đầu lại hỏi một câu

-Đúng vậy, tiểu huynh đệ, cậu cũng là người trong nghề, hẳn là biết tầm quan trọng của việc này

Lúc ông chủ La nói lời này còn quay đầu lại nhìn bức tượng một lần, thứ này là một món trấn điếm chi bảo, không ngờ ngày hôm nay phải bán ra ngoài.

Trong lòng ông chủ La thấy có chút đáng tiếc nhưng cũng không hối hận, có thể sử dụng thứ này để đổi một thứ tốt hơn thì hắn rất sẳn lòng.

-Tôi có một viên Phỉ Thúy không tệ, hếu có hứng thú thì cứ nhận lấy

Lý Dương quay đầu lại nhìn Lưu Cương, Lưu Cương lập tức lấy một cái túi nhỏ ra, thứ này Lý Dương vẫn mang theo khi đi ra ngoài, thứ này tuy nhỏ nhưng lại rất có giá trị.

Khối Hải Dương Lam sớm đã giao cho Trương Ưng, một thời gian trước hắn đã nhận được điện thoại của Trương Ưng, Trương Ưng hiện tại đã đi làm ở tổng bộ, còn được thăng chức thành phó trưởng phòng thu mua.

Với chức vụ này hắn rất vừa lòng, công việc cũng không có nhiều áp lực, bình thường cũng có thời gian cho vợ con, tiền lương thì nhiều hơn trước, hắn không vui cũng không được.

Vì thế Trương Ưng rất nhiều lần gọi điện thoại cảm ơn Lý Dương, hơn nữa còn mời Lý Dương khi rãnh thì tới nhà hắn làm khách để hắn tỏ lòng cảm ơn.

Lưu Cương lấy ra mấy khối Phỉ Thúy, ánh mắt mọi người đều tập trung về nó, đặc biệt là ông chủ La, mấy khối Phỉ Thúy này rất nhỏ, chỉ có thể dùng làm mặt nhẫn, nhưng chất lượng của nó rất tốt, là Thủy Tinh Chủng.

-Đây là Thủy Tinh Chủng?

Ông chủ La cũng là một người biết hàng, sau khi nhìn một chút hắn mới giật mình ngẩn đầu lên nhìn Lý Dương, mỗi khối Thủy Tinh Chủng này đều có giá trị không thấp hơn trấn điếm chi bảo của hắn, hơn nữa đây còn là nguyên liệu, chưa được gia công.

-Đúng vậy, những thứ này đều là Thủy Tinh Chủng, chúng chỉ đủ để làm mặt nhẫn, có điều nếu ông cầm chúng thì có thể đổi lại một món trấn điếm chi bảo khác, nếu ông đồng ý thì tôi sẽ dùng thứ này để trao đổi

Lý Dương gật gật đầu, khi nghe ông chủ tiệm nói muốn tìm một món bảo bối khác dùng làm trấn điếm chi bảo Lý Dương lập tức nhớ tới những khối Thủy Tinh Chủng của mình, những thứ này chỉ mới tốn một khối, còn lại rất nhiều, dùng nó để đổi cũng không sao.

-Trao đổi, thật vậy chăng?

Ông chủ La có chút sững sốt, lập tức vui vẻ quay đầu lại nhìn thầy Thái.

Tuy những khối Thủy Tinh Chủng này nhỏ nhưng dù sao cũng là Thủy Tinh Chủng, trước mắt trong thị trường rất khó có thể gặp được nó.

Dựa theo giá trị mà nói thứ này có giá trị không hề thấp hơn bức tượng của hắn, trao đổi hắn không những khôn thiệt mà còn kiếm được một ít

Thứ làm hắn nhìn trúng là những thứ này đều là nguyên liệu, tuy rằng chỉ dủ gia công thành một mặt nhẫn, nhưng chỉ vậy thôi cũng có người muốn mua, ít nhất thì có thể làm thành một mặt nhẫn.

Có một khối Phỉ Thúy như vậy, cửa tiệm này nhất định sẽ thu hút được nhiều khách hơn.

-Thật sự

Lý Dương mỉm cười gật gật đầu, lúc trước lưu lại những khối Thủy Tinh Chủng này là một quyết định đúng, lần trước dùng một khối Phỉ Thúy đổi 12 cái chai biết hát, lần này lại đổi được một khối Dương Chi Ngọc lớn, tuy giá trị của Dương Chi Ngọc không thể so với 12 cái chai biết hát nhưng dù sao thì hắn vẫn kiếm được một món lớn.

Với Lý Dương mà nói, như vậy có thể giảm việc thiếu nhân tình người ta, có điều Lý Dương vẫn cảm kích thầy Thái.

-Thầy Thái, ngài xem thế nào?

Ông chủ La đã muốn đồng ý, cho dù là không có thầy Thái thì chỉ cần có khối Thủy Tinh Chủng này thôi hắn cũng sẽ bán.

-Nếu Lý lão đệ đã đồng ý thì hai người cứ giao dịch đi

Thầy Thái cười cười, trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng cũng không để ý, nhân tình không cần lớn nhỏ, có là được, quan hệ thì phải từ từ mới có thể gia tăng.

-Tốt, tiểu huynh đệ, tôi đổi với cậu

Ông chủ La lập tức gật đầu, hơn nữa còn cẩn thận chọn lựa, cuối cùng lựa chọn một khối hơi lớn rồi bỏ nó vào một cái hộp nhỏ.

Lưu Cương tiến lên thu lại số Phỉ Thúy, sau đó lại dùng ngón tay chỉ vào bức tượng.

Từ đầu đến cuối, bức tượng này vẫn nằm chỗ cũ, Lý Dương chưa hề nhìn qua nó.

-Xin lỗi, tôi quá vui vẻ, thứ này là của ngài

Ông chủ La vỗ mạnh đầu mình một cái rồi lấy bức tượng xuống, tìm một cái hộp đặt vào cho Lý Dương.

-Cám ơn

Lý Dương nhẹ nhàng gật gật đầu, tâm trạng cũng đã tốt hơn, lúc này việc làm ăn đã kiếm được tiền lời gấp bội, hắn không vui mới là lạ đó.

Đáng tiếc là khối Dương Chi Ngọc này phải về nhà mới có thể lây ra, nếu không sẽ làm cho mọi người nghi ngờ.

Thứ này Lý Dương hiện chỉ có thể giấu mà thôi.

-Thầy thái, vị tiểu huynh đệ này rốt cuộc là ai, ngài giới thiệu cho tôi một chút đi?

Ông chủ La cười nói với thầy Thái một câu.

Nghe ông chủ La nói, thầy Thái cươi cười quay đầu lại nhìn Lý Dương.

Sau khi nói ra thân phận của Lý Dương, ông chủ La này nhất định sẽ kinh ngạc, đoán chừng bọn họ lại muộn một thời gian nữa.

Lý Dương cũng do dự, có điều vừa mới kiếm được một món bảo bối trên tay người ta nên có nói thân phận ra cũng không có sao, cửa hàng này cũng không tệ, sau này có cơ hội hắn sẽ trở lại đây mua thêm vài thứ nữa.

-Tôi gọi là Lý Dương, mở một công ty đấu giá ở Trịnh Châu, sau này xin chiếu cố nhiều hơn

Lý Dương chủ động vươn tay, ông chủ La cười ha hả bắt tay: -Thì ra là Lý tiên sinh, Lý tiên sinh còn trẻ như vậy mà đã là ông chủ của công ty đấu giá, tiền đồ sau này không thể tưởng tượng được

Đám người Bạch Minh đều cười cười, Lý Dương không chỉ là ông chủ công ty đấu giá, tiền đồ của hắn bây giờ cũng đã dủ khủng rồi, không cần chờ tới sau này.

-Đồ vật đã chuẩn bị xong, tên của Lý tiên sinh nghe rất quen tai, trước kia ngài có tới Bắc Kinh không?

Ông chủ La đẩy cái thùng tới phía trước, Lưu Cương nhanh chóng nhận lấy.

-Đã tới vài lần

Lý Dương cười gật gật đầu, tên của hắn chỉ cần là người torng giới đồ cổ thì ai cũng quen tai cả, nếu như khi giới thiệu mà nói thêm 2 chữ Ngọc Thánh thì chắc chắn người này biết Lý Dương là ai.

-Lý tiên sinh có thể lưu lại danh thiếp cho tôi không, sau này khi ngài tới Bắc Kinh thì xin tới cửa tiệm chúng tôi

Ông chủ La nhếch miệng cười, Lý Dương thì lắc đầu nhỏ giọng nói:

-Xin lỗi, lần này ra ngoài tôi không có mang theo danh thiếp, sau này có cơ hội nhất định sẽ thường xuyên tới đây

Lý Dương nói vậy làm cho ông chủ La có chút tiếc nuối, có điều Lý Dương cũng không nói dối, hắn quả thật không có mang theo danh thiếp, lần này hắn tới Bắc Kinh là để gặp mặt cha mẹ người yêu, đem danh thiếp theo làm gì.

Ông chủ La quay đầu lại nhìn viên Thủy Tinh Chủng trong hộp rồi lại cười cười.

-Lý tiên sinh, đa tạ viên Phỉ Thúy này của ngày, trong nước người có thể tùy ý lấy ra Thủy Tinh Chủng không nhiều, tôi nghĩ Ngọc Thánh Lý Dương...

Ông chủ La nói tới đây liền sững sốt, hắn vốn định nói cho dù là Ngọc Thánh cũng chưa chắc có thể làm được, nhưng mà câu này hắn đã không nói ra được.

Ngọc thánh Lý Dương, người thanh niên này không phải là đã tự giới thiệu hắn là Lý Dương hay sao?

Ông chủ La quay đầu lại kinh ngạc nhìn Lý Dương, miệng thì liên tục há lớn định nói gì đó nhưng không nói được.

-Ông chủ La, Ngọc Thánh Lý Dương làm sao?

Bạch Minh cười cười nhìn ông chủ La, trên mặt Mao lão và thầy Thái cũng xuất hiện nụ cười, ông chủ La này cuối cùng cũng biết được thân phận của Lý Dương.

Có điều hai người đều có chút cảm thán trong lòng, bọn họ đều là người của công chúng, mọi người bình thường khi nhìn thấy họ cũng chỉ mừng rợ thôi chứ không thể nào kinh hãi giống như khi nhìn thấy Lý Dương được.

-Thầy, thầy Bạch, vị này chính là Ngọc Thánh?

Ông chủ La gian nan hỏi Bạch Minh một câu, lúc này ngẫm lại thì chỉ sợ cũng chí có một mình Ngọc Thánh Lý Dương mới có thể làm cho thầy Thái tán thành, bội phục, cũng chỉ có Ngọc Thánh Lý Dương mới có thể làm cho ba vị chuyên gia nói giúp cho mình mà thôi.

-Lý lão đệ quả thật là có danh xưng Ngọc Thánh, có điều hắn chưa bao giờ nhận qua, danh hiệu này là do giới truyền thông gọi

Bạch Minh cười to, nói xong hắn liền đứng lên, đồ vật đã mua xong nên bọn họ cũng chuẩn bị rời khỏi. Thừa dịp ông chủ La còn chưa kịp ổn định lại nhanh chóng chạy đi là tốt nhất, nếu không thì sẽ phiền phức.

-Ông chủ La, chúng tôi đi trước, sau này gặp lại

Thầy Thái cũng hiểu dụng ý của Bạch Minh nên nhánh chóng rời khỏi, Lý Dương phát tay chào ông chủ La, mấy người chưa kịp dợi ông chủ La giữ lại thì đã nhanh chóng rời khỏi.

Sau khi mọi người rời khỏi, ông chủ La mới kịp phản ứng, hắn vội vàng duổi theo nhưng đáng tiếc là mọi người đã đi xa.

codon.trai

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất