Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 516: Kê huyết thạch (1)

Từ những năm chín mươi bắt đầu có cái hoạt động này, năm 1998 đến 2003 hoạt động chỉ quá mấy năm, sau lại lần nữa bắt đầu, trước ở Thọ Sơn, Xương Hóa, Ba Lâm, Thanh Điền cũng từng cử hành qua, nhưng nơi tổ chức nhiều nhất vẫn là Bắc Kinh .

Bắc Kinh dù sao cũng là thủ đô, loại hoạt động này ở Bắc Kinh cử hành là hiệu quả tốt nhất .

Lý Dương đưa địa chỉ cho tài xế xe hàng, lại gọi điện thoại cho doanh nghiệp dỡ hàng, để cho người của họ giúp một tay đem đồ vật đặt ở trong nhà , sau mới yên tâm đi theo Bạch Minh bọn họ đến tham gia hoạt động .

Địa điểm hoạt động cách chợ gia cụ không tới hai trăm mét, là một quảng trường lộ thiên bên cạnh chợ, khó trách Lý Dương gặp phải Bạch Minh bọn họ ở bên này, ba người bọn hắn vốn là đi cùng một chiếc xe tới, bên này không đỗ xe được, định xuống xe đi bộ.

Nơi cử hành là một quảng trường trống trải rất lớn, trung tâm triển lãm ngược lại không thích hợp lắm, nơi đó có vẻ rất là nghiêm túc, chỉ là bày bãi nhiều tảng đá thoạt nhìn rất lộn xộn, trên thực tế chỉ cần là có tảng đá, vô luận tảng đá loại gì, phần lớn là cử hành lộ thiên, triển lãm ở Bình Châu cũng không ngoại lệ .

Hội trường đã sớm bố trí xong xuôi, đây vốn là một hoạt động ngoài trời, bình thường Phan gia Viên có rất nhiều hoạt động cũng là cử hành ở chỗ này.

Khu hoạt động có không ít người, trừ khách hàng được mời tới tham gia triển lãm, còn có rất nhiều người tham gia náo nhiệt, nhưng nhiều nhất chính là những thương nhân buôn bán thạch quý, Tứ đại danh thạch của Trung Quốc đều có mặt ở chỗ này.

Trên đài chủ tịch đầu người rất nhiều, chung quanh còn có không ít thợ chụp ảnh, mấy người Bạch Minh bọn hắn vừa đến, thì có một người chừng năm mươi tuổi, mặc đồ rất nghiêm túc, nhìn dáng dấp giống như là lãnh đạo đi tới nhiệt tình chào hỏi bọn họ.

Mấy người Lý Dương thì bị người trước mắt này hoàn toàn sao lãng, đoán chừng hắn còn tưởng rằng Lý Dương là theo chân tới đây tham gia cho náo nhiệt.

- Hắc …

Thái lão đột nhiên ho khan một tiếng, người trước mắt này cũng rất tôn trọng đối với Mao lão và Bạch Minh, còn biểu hiện với Lý Dương rõ ràng cho thấy quá tùy ý. Từ sau khi bọn họ đến, cái người trung niên dáng vẻ giống như là lãnh đạo này không nói một câu với Lý Dương, gật đầu chào hỏi cũng không có.

- Quốc Hoa, tôi giới thiệu một cái, vị này là Lý Dương - Lý tiên sinh , Lý tiên sinh ở trong giới ngọc thạch có thể nói thực lực không người nào có thể so sánh bằng, còn trong ngành thì người trẻ tuổi tuấn tài như Lý tiên sinh cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay .

Thái lão từ từ nói, nói xong rồi chỉ về phía Lý Dương :

- Vị này là người phụ trách lần triển lãm kỳ này - Thái Quốc Hoa.

Thái lão giới thiệu rất đơn giản về Thái Quốc Hoa, chỉ nói cá tên liền không có ở đây đi xuống nói .

- Thái quản lý, cậu cũng đừng nhìn Lý lão đệ trẻ tuổi, thành tựu của cậu ấy cũng không kém bất kỳ ai đâu.

Bạch Minh cũng nói theo một câu, Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, lời nói này của Bạch Minh có chút khiêm tốn, hắn mới hơn bốn mươi tuổi đã mở một viện bảo tàng tư nhân ở Bắc Kinh, điểm này chính là Lý Dương cũng không cách nào so sánh được, bảo tàng tư nhân cũng không phải dễ mở như vậy.

Thái Quốc Hoa rất là kinh ngạc quan sát Lý Dương mấy lần , sau đó cung kính hỏi:

- Lý tiên sinh, chẳng lẻ ngài chính là vị xưng danh ngọc thánh , Lý Dương - Lý tiên sinh ?

- Đúng, Lý lão đệ đúng là có danh hiệu ngọc thánh .

Lý Dương còn chưa nói, Bạch Minh giành trả lời trước, Thái lão cùng Mao lão chẳng qua là khẽ cười gật đầu một cái, cũng không nói lời nào .

- Thật sự là ngài, thất kính thất kính, có thể gặp ngài thật là vinh hạnh của tôi.

Người trung niên nhiệt tình tiến lên cầm tay Lý Dương, lúc này thái độ đối với Lý Dương khác hẳn lúc vừa rồi. Mặc dù trước mặt không tỏ ra kiêu căng, nhưng coi thường Lý Dương vẫn là có, một khi biết được thân phận thật của Lý Dương, lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ.

- Ngài quá khách khí, tôi chỉ là đúng lúc gặp Thái lão, cho nên cứ tới đây xem một chút.

Lý Dương khẽ cười lắc đầu một cái .

- Ngài tới chính là vinh hạnh lớn nhất của chúng tôi, mấy vị này là ?

Thái Quốc Hoa cười ha ha gật đầu, lại nhẹ giọng hỏi một câu , hắn hỏi chính là chỉ cha mẹ Lý Dương, Vương Giai Giai và Lưu Cương mấy người, vừa rồi không để mắt đến Lý Dương đã khiến hắn phạm vào sai lầm lớn, lúc này cũng bất luận kẻ nào không dám sao lãng nữa.

- Bọn họ đều là người nhà của tôi, Thái quản lý, tôi thấy anh cũng bận rộn, bên này chúng tôi tự lo được.

Lý Dương vội vàng trả lời, đã có mấy người đứng ở đàng xa , giống như là đang đợi Thái Quốc Hoa, trên mặt mấy người này đều có thần sắc lo lắng, chẳng qua là thấy Thái Quốc Hoa đang cùng người ta nói chuyện nên không dám tiến lên đây chào hỏi.

- Anh, Bạch lão, Mao lão và Lý tiên sinh bên này liền nhờ anh nhé, em đi một chút sẽ quay lại.

Thái Quốc Hoa quay đầu lại liếc mắt nhìn , nói với Thái lão một câu, sau đó lại gật đầu chào Bạch lão, Mao lão và Lý Dương rồi mới rời đi, Thái Quốc Hoa nói với Thái lão khiến Lý Dương giật mình.

- Lý lão đệ, có điều cậu không biết, Thái quản lý và Thái lão là anh em họ, lần này chúng ta đến cũng là Thái lão gọi tới.

Đợi Thái Quốc Hoa đi rồi, Bạch Minh bạch minh mới nhỏ giọng nói một câu, trên mặt Thái lão cũng không có bất kỳ khó chịu nào, ngược lại khẽ cười gật đầu một cái , cho dù Bạch Minh không nói ra mối quan hệ này, chính hắn cũng sẽ giải thích cho Lý Dương.

Nếu không phải là có mối quan hệ này, Thái lão cũng sẽ không chủ động mời Lý Dương cùng tới đây, nhưng nói trở lại thì, không có mối quan hệ này Thái lão có thể tham gia loại hoạt động thương nghiệp thế này hay không cũng chưa rõ.

Sau khi Thái Quốc Hoa rời đi , Bạch Minh bọn họ cũng được những nhân viên khác mời vào một chỗ, Thái lão còn cố ý nhận phỏng vấn trong mấy phút, đây đều là sắp xếp từ trước.

Lý Dương dẫn theo cha mẹ và Vương Giai Giai và Lưu Cương cùng nhau đi dạo ở chung quanh quảng trường.

Triển lãm đã cử hành mười mấy năm, trước cũng gọi là triển lãm ngọc thạch, ngọc thạch quý là mấy năm này thêm vào.

Nhiều năm qua, triển lãm chủ yếu tiêu thụ các loại nguyên thạch, hàng năm đều có rất nhiều thương nhân chở nguyên liệu tới nơi này, đối với rất nhiều thương nhân mà nói như vậy triển lãm chính là một đầu mối buôn bán của họ.

Năm nay cũng không ngoại lệ, khi Lý Dương đi dạo ở trên quảng trường, chung quanh đã có không ít thương nhân đang rục rịch chuẩn bị, triển lãm còn chưa bắt đầu , lúc này còn chưa có người đi mua bán đồ .

Nhưng đợi đến sau khi triển lãm chính thức bắt đầu, một vài thương nhân nhất định sẽ lập tức đi đàm phán những nguyên liệu bọn họ thấy trước, cả quảng trường cũng sẽ nóng lên, đây cũng là cảnh tượng muốn thấy trong việc tổ chức.

Không lâu sau, Thái Quốc Hoa lại chạy tới tìm Lý Dương, mời Lý Dương cùng tham gia hoạt động trên đài chủ tịch.

Nhưng đề nghị này bị Lý Dương cự tuyệt, hắn tới chỉ là muốn quan sát một chút, hơn nữa hắn muốn cùng cha mẹ đi vòng vòng, lúc này hắn cũng không muốn đi lên đài, như vậy đối với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì .

Lần này Thái Quốc Hoa có chút tiếc nuối , nhưng cũng không đặc biệt để ý, danh tiếng Lý Dương ở trong ngành rất lớn, nhưng người ngoài ngành biết đến cũng không nhiều, rất nhiều người bình thường căn bản không biết Lý Dương là ai, không tham gia cùng bọn họ thì ảnh hưởng cũng không lớn .

Trên đài chủ tịch náo nhiệt rất nhanh, Bạch Minh, Mao lão còn có Thái lão lần lượt lên đài chủ tịch, có mấy vị chuyên gia này, để cho rất nhiều người dưới đài cao hứng hơn, người biết mấy vị chuyên gia này cũng không ít, rất nhiều người cũng kêu to tên Thái lão cùng Mao lão.

So sánh thì Bạch Minh liền có vẻ mờ đi một chút, nhưng rất nhiều người Bắc Kinh cũng biết Bạch Minh, khi bảo tàng tư nhân của hắn khai trương cũng có rất nhiều đài báo đưa tin.

Lý Dương hoàn toàn không để ý những thứ này, vẫn luôn cùng cha mẹ thưởng thức chung quanh.

Triển lãm ngọc thạch thoạt nhìn đơn giản , nhưng nội dung cũng rất phong phú, ít nhất đây cũng là lần cử hành thứ mười mấy, ở chung quanh hội trường xuất hiện các loại thạch quý thật đúng là không ít, mười loại thạch nổi tiếng nhất Trung Quốc cơ hồ đều có .

Bốn loại thạch nổi tiếng nhất lại càng không thể thiếu, Thọ Sơn Thạch, Xương Hóa thạch, Ba Lâm thạch và Thanh Điền thạch đều có cả, các loại thạch đặt chung một nơi có vẻ rất là ưa nhìn.

- Dương Dương, tảng đá cũng có thể bán nhiều tiền như vậy sao ?

Đi một hồi, mẹ Lý Dương đột nhiên hỏi một câu, Lý Dương quay đầu lại thiếu chút nữa đã trật chân ngã ra đó, trên mặt Hà Ái Linh lúc này còn tràn đầy nghi ngờ .

Thật ra triển lãm chính là một phiên bán buôn bán lẻ quy mô lớn, có thể để cho nhiều thương nhân có nguyên liệu cùng khách hàng trực tiếp mặt đối mặt tiến hành giao dịch. Tuy nhiên trong triển lãm cũng có bán lẻ nguyên liệu, đơn giản mà nói, chỉ cần có người nguyện ý mua, bất kể bao nhiêu bọn họ cũng bán .

Có vài nguyên liệu còn cần giải thạch, dùng để so sánh, hội trường cố ý chuẩn bị mấy máy giải thạch, chính là dễ dàng cho mọi người.

Rất nhiều nguyên liệu cũng là hàng tốt, đây cũng là yêu cầu của ban tổ chức, thật ra thì rất nhiều triển lãm cũng cần nguyên liệu cao cấp, đây cũng không phải là giao dịch đánh cược thạch, có thể tùy tiện đấu giá .

Điều này khiến cho rất nhiều thạch bên cạnh cũng dán giá hàng cao cấp, hơn nữa rất nhiều thạch giá tiền không thấp, cho nên Hà Ái Linh mới có thể hỏi như thế , có vài thạch cao cấp được ghi giá là năm con số, một tảng đá bán mắc như vậy, rất khó để bà hiểu.

- Mẹ nuôi, điều này có lẽ mẹ không biết, đá thật sự có thể bán gía cao, có một số còn rất đắt, không nên nhìn mặt ngoài khó coi, bên trong có thể thay đổi càn khôn, lần trước ở Bình Châu anh Dương mua một khối tầm thường, giải ra Phỉ Thúy liền bán hơn một trăm triệu.

Lưu Cương mỉm cười nói, sau khi cha mẹ Lý Dương biết được Lưu Cương không có thân nhân, liền nhận Lưu Cương làm con nuôi, đối đãi với Lưu Cương không khác Lý Dương.

- Hơn một trăm triệu, nhiều như vậy sao?

Hà Ái Linh sửng sốt một chút, rất ngạc nhiên nhìn Lý Dương, ngay sau đó lại ra sức lắc đầu một cái, nhìn bộ dáng của bà cũng biết bà không hiểu, bà chỉ là một dân chúng bình thường, căn bản không tiếp xúc qua đánh cược thạch , cũng không biết sự điên cuồng loại đồ này.

- Mẹ, tảng đá bình thường không đáng tiền, nhưng có những tảng đá có thể biến thành bảo bối, vậy thì đáng giá tiền.

Lý Dương khẽ cười giải thích một câu .

Vừa đúng lúc bọn họ đi tới một bàn triển lãm bán buôn Kê Huyết thạch gần đó, liền chỉ vào một khối nguyên liệu Kê Huyết thạch bên cạnh giới thiệu cho mẹ:

- Mẹ, mẹ đến xem tảng đá kia, tảng đá kia là nguyên liệu Kê Huyết thạch, mặt ngoài màu đỏ đó chính là kê huyết (máu gà), những thứ này mà ngưng tụ dầy, là thạch Kê Huyết Xương Hóa điển hình, loại này giá trị không hề thấp, nếu là nguyên liệu này có thể giải ra Kê Huyết tốt hơn, giá trị còn có thể cao hơn.

- Đây chính là Kê Huyết thạch ? Mẹ nhớ Kê Huyết thạch là đồ rất quý.

Hà Ái Linh nhíu mày một cái, trong tiết mục “ Truy tìm báu vật” bà từng nhìn thấy nó. Nhưng những thứ kia đẹp hơn so với những tầm thường này.

-o0o-

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất