Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 65: Coi thường

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyen360.com

Nói giỡn một hồi Tư Mã Lâm đã lái xe đến trung tâm xe hơi, nơi này là nơi tập trung tiêu thụ nhiều xe hơi nhất ở Trịnh Châu, hầu hết các loại xe hơi xa xỉ đều có trưng bày trong các cửa hàng ở đây.

- Lý Dương, cậu tính mua xe tầm bao nhiêu tiền?

Vừa xuống xe Trịnh Khải Đạt lập tức hỏi Lý Dương, ông ta ở đây cũng có quen biết, cái khác không nói chứ tuyệt đối không để Lý Dương chịu thiệt mua phải giá cao.

Điểm này thì Tư Mã Lâm không bằng Trịnh Khải Đạt, Những người Tư Mã Lâm quen biết hầu hết là người trong quan trường, những người làm ăn buôn bán thì đúng là phải để Trịnh Khải Đạt ra mặt.

Nhưng nói lại thì người trong quan trường so với những người làm ăn buôn bán này còn lợi hại hơn nhiều, chỉ là Tư Mã Lâm sẽ không chỉ vì mua một chiếc xe mà kinh động đến những người này, một chiếc xe không đáng để thiếu người ta một cái nợ nhân tình.

- Nghe lão ca nói như vậy thì ta nghĩ hay là mua chiếc xe tốt một chút đi, chỉ cần không quá một trăm vạn là được, xe xịn quá em sợ là nuôi không nổi nó mất!

Nếu chiếu theo ý định trước kia của Lý Dương thì chỉ cần mua chiếc xe tầm hai mươi vạn là ok rồi, nhưng bây giờ tài sản của hắn so với trước kia tăng lên hơn mười lần nên tầm mắt cũng tăng lên nhiều.

Tâm một trăm vạn mua một chiếc xe tốt thì không hề khó, Lý Dương thích một chiếc xe nội thất rộng rãi lại thuộc dạng xe địa hình càng tốt.

- Hummer thì không có loại nào dưới một trăm vạn cả!

- Chờ một chút! Trịnh đại ca, loại xe Hummer này em còn không dám mua đâu, không phải là vấn đề giá cả mà chủ yếu là nó quá nổi bật, em không có thừa nhận nổi!

Lý Dương cười khổ một tiếng nói, Trịnh Khải Đạt vẫn định dẫn Lý Dương đi mua Hummer, cả Minh Dương cũng chỉ có hai ba chiếc Hummer, Lý Dương cũng không muốn trở thành đối tượng bị người khác chú ý.

- Không tới một trăm vạn vậy thì mua Audi đi, Audi cũng được đó!

Tư Mã Lâm nói một câu, Lý Dương gật gật đầu, nhãn hiệu Audi này cũng thuộc hạng có tên tuổi, mua Audi cũng tốt. Mặc dù đi xe Audi trông cũng khá nổi bật nhưng không giống Hummer kia nếu lái trên đường thì trăm phần trăm tất cả người đi đường sẽ quay lại nhìn.

Gian hàng trưng bày của Audi trông rất khí thế, bốn người vừa vào đến cửa thì đã có một cô gái trẻ tiến ra chào.

- Chờ một chút, cô đi gọi Trương tổng ra đây cho tôi đi, nói với ông ta là có lão Trịnh tới!

Cô gái trẻ còn chưa kịp nói gì thì Trịnh Khải Đạt đã lên tiếng trước. Gian hàng Audi này Trịnh Khải Đạt cũng có biết, Trịnh Khải Đạt không phải giống như Tư Mã Lâm thích sự trầm tĩnh điềm đạm, ông ta đặc biệt muốn thể hiện mình trước mặt Lý Dương một chút.

Hai ngày hôm nay ông ta vốn chủ tịch một tập đoàn so với Lý Dương mang bộ dạng một công tử chung quy vẫn có chút cảm giác nghèn nghẹn ủy khuất, bây giờ có cơ hội để người khác nhìn thấy uy phong của mình thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

- Vâng, xin ngài chờ một chút!

Cô gái trẻ có chút ngạc nhiên sau đó liền quay đầu đi về hướng ngược lại, trong lòng vẫn còn có chút tiếc nuối.

Mấy người này vừa nhìn đã thấy không tầm thường, đặc biệt là Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm quần áo đều là dạng được đặt hàng may. Những người như vậy đều là khách hàng trọng điểm để khai thác, đáng tiếc là bọn họ lại đòi gặp ông chủ, xem bộ dạng chắc là người quen của ông chủ rồi, cô gái trẻ vốn định tranh thủ kiếm chút tiền thưởng cuối cùng lại phải thất vọng.

Chưa tới ba phút trên lầu đã xuất hiện một người trung niên mập mạp đi xuống. người đàn ông trung niên này phía trên sống mũi còn mang một cặp kính gọng vàng, thoạt nhìn khá giống văn nhân thế nhưng thân thể mập mạp kia lại làm người ta quá rung động, có chút cảm giác không biết nói gì.

- Lão Trịnh hả, tôi đang khó hiểu sao hôm nay mặc dù không ra khỏi nhà nhưng tâm tình lại có cảm giác rất vui vẻ hóa ra là cảm giác được ông ghé thăm!

Trung niên mập mạp còn cách bọn họ vài bước đã vô cùng nhiệt tình vươn bàn tay to bè ra, vài bước cuối cũng lại chạy nhanh tới làm cho Lý Dương rất lo lắng, thân thể ông ta mập như thế chẳng may ngã sấp xuống không biết có làm cho nơi này xuất hiện động đất không.

- Tên Trương mập mạp này nói dễ nghe thế đấy, đây là điểm làm tôi bội phục nhất, bất quá mấy người cũng phải cẩn thận, tên mập này ngoài miệng nói tuyệt đối không giống với điều trong lòng hắn nghĩ, không chừng trong bụng hắn còn đang chửi thầm tôi đấy, nói tôi như thế nào vừa rời khỏi bây giờ đã lại quay lại chiếm đoạt tài sản của hắn!

Trịnh Khải Đạt cười ha hả nắm tay trung niên mập mạp, nói là nắm không bằng nói là ôm mới đúng bởi vì bàn tay của ông chủ cửa hàng này so với Trịnh Khải Đạt còn lớn hơn nhiều.

- Trịnh ngu ngốc ông mở mồm ra là nói điều không tốt, tôi lúc nào sợ ông đến chiếm đoạt tài sản hả, dù mỗi ngày ông đến đây thì cũng không có vấn đề gì!

Trung niên mập mạp nghiêng người cười ha hả nói, lúc ông ta lên tiếng nhìn rất giống Phật Di Lặc.

Bất quá ông ta vừa nói xong thì sắc mặt Trịnh Khải Đạt lập tức xầm xuống:

- Tôi nói bao nhiêu lần rồi, không cho phép ông gọi tôi là ngu ngốc, hôm nay là tôi mang lão đệ tới chiếu có chuyện làm ăn của ông, nếu không hoan nghênh thì chúng tôi đi chỗ khác!

Trịnh Khải Đạt vừa mới nói xong thì mấy người Lý Dương cũng tò mò quay sang nhìn ông ta, Tư Mã Lâm cũng một bộ dạng giống như vậy, ông ta cũng không biết Trịnh Khải Đạt còn có một cái ngoại hiệu bất phàm như vậy.

- Kỳ thật trước kia khi mới bắt đầu chơi sưu tầm đồ cổ thì bị lừa gạt không ít lần, bị mấy lão già mắng là ngu ngốc nên bọn họ lấy luôn làm ngoại hiệu đặt cho tôi!

Trịnh Khải Đạt cười khổ giải thích, Lý Dương và Tư Mã Lâm cùng nhau phá lên cười, Ngô Hiểu Lỵ cũng không nhịn được cười gập cả bụng lại.

Bất quá Ngô Hiểu Lỵ trong lòng hiểu rất rõ ràng nghề sưu tầm đồ cổ này vô cùng thâm sâu, mới vào nghề thì bị nộp học phí để mở mang tầm mắt cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Dù sao Trịnh Khải Đạt cũng là phú hào có trong tay ức vạn, ông ta một khi bước vào con đường sưu tầm đồ cổ này thì người nhìn chằm chằm vào ông ta không phải là ít, bị người ta lừa gạt cũng là chuyện bình thường.

- Đừng đừng, lão Trịnh, tôi nhận sai còn không được hay sao, trưa nay tôi làm chủ mời khách chúng ta làm vài chén được chứ! Còn không biết lão đệ ông muốn mua xe gì đây?

Trương mập mạp cười hắc hắc một tiếng, cùng Trịnh Khải Đạt nói chuyện nhưng hai tròng mắt lại tập trung nhìn Tư Mã Lâm, Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ tự nhiên bị ông ta bỏ qua, Trương mập mạp đã đem Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ xem thành lái xe và thư ký rồi, mới vừa rồi ông ta còn thầm than thư ký Ngô Hiểu Lỵ này quả thật xinh đẹp khéo léo.

- Không cần nhìn tôi, người mua xe cũng không phải là tôi!

Tư Mã Lâm thản nhiên cười cười một tiếng, ông ta rõ ràng nhận ra Trương mập mạp này nhận nhầm người nên cố ý lên tiếng nhắc nhở một chút.

- Không phải ngài thế vậy là…?

Trương mập mạp kinh ngạc quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương, trong bốn người thì có ba người là nam, Trịnh Khải Đạt nói là dẫn lão đệ ông ta đi mua xe nếu không phải Tư Mã Lâm thì chỉ còn Lý Dương ở trước mặt này thôi.

Nhưng Lý Dương này nhìn vẫn còn rất trẻ tuổi, Trương mập mạp cặp mắt vốn rất tinh tường, liếc mắt một cái là đã nhìn ra trên người Lý Dương mặc chiếc áo lông trị giá chỉ vài trăm đồng bày bán đầy ngoài vỉa hè, sở dĩ ông ta nhận ra được ngay vì quần áo vỉa hè so với hàng bán trong cửa hàng lớn khác nhau không phải chỉ một hai điểm.

Những loại quần áo thực sự tốt đều phải có tên tuổi nhãn mác, trong trung tâm mua sắm lớn đều có bán, kể cả những cửa hàng độc quyền cũng có nhưng tuyệt đối không phải cái loại quần áo mà những cửa hàng phổ thông đại chúng bày bán này được.

- Là tôi muốn mua, chúng tôi có thể xem qua một chút được không?

Lý Dương nhẹ giọng cười nói, hắn hiểu rõ ràng rằng mình đã bị người ta coi thường rồi, Lý Dương cũng không có để tâm mấy vì xã hội bây giờ đều lấy vẻ bề ngoài để nhìn nhận con người.

Hơn nữa bản thân hắn bây giờ cũng chỉ là một thanh niên bình thường, nếu không phải có kỳ ngộ đạt được năng lực đặc thù thì nói không chừng bây giờ hắn còn đang bôn ba kiếm sống ngoài kia.

- A, đương nhiên có thể rồi, lão đệ cậu muốn xem loại xe nào?

Trương mập mạp lúc này vô cùng kinh ngạc rồi, người thanh niên này thoạt nhìn chỉ tầm hai mươi tuổi, những người trẻ tuổi như vậy khi đi vào cửa hàng cũng không ai được đặc biệt coi trọng.

Mặc dù bây giờ vấn đề doanh thu khiến cho bọn họ không có điểm nào dám vô lễ với khách hàng nhưng lập tức niềm nở mời khách vào xem xe hoặc là chia số thứ tự một ba sáu chín chờ đến lượt thì còn phải xem xét. Nếu nhìn thấy khách hàng trông sang trọng lập tức được coi thành trọng điểm, có người đi theo mời vào xem xe, giới thiệu, cũng có những người không có khả năng mua xe thì tạm thời cũng không ai quan tâm tới.

Cũng giống như Lý Dương nếu tự mình đến mua xe thì tuyệt đối được xếp vào hạng sau rồi.

stevenqb1890

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất