Nguồn: truyen360.com
- Giám đốc Trương, tôi …
- Không cần giải thích, tôi cũng hiểu, cậu làm đúng đấy, rất đúng !
Trương Ưng mỉm cười lắc đầu .
Vừa vào phòng làm việc, Lý Dương định giải thích chuyện khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy, là nhân viên công ty mà có đồ tốt lại để cho người khác, Lý Dương thật cũng hơi lo Trương Ưng hiểu lầm.
Lý Dương hơi sững sờ :
- Anh cũng biết ư?
Trương Ưng gật đầu cười nói :
- Ừ, khi hai người này tới đã nói rất thẳng thắn, bọn họ vốn định đi Trịnh Châu tìm cậu, nhưng sợ quá đường đột, cho nên mới tới tận đây!
- Thì ra là vậy !
Lý Dương sờ tay lên mũi rồi cười khổ một tiếng , hắn hơi xem thường lực hút của Phỉ Thúy cao cấp. Thật ra lúc Trương Ưng vừa biết chuyện này cũng nhịn không được muốn gọi điện thoại cho Lý Dương, chẳng qua là Trương Vĩ và Vương Hạo Dân để ý kỹ quá, cuối cùng đành thôi.
Đến khi Trương Ưng bình tĩnh lại, hắn cũng tự nghĩ thông. Lý Dương quyết định vậy. Nếu hắn can thiệp quá sâu cũng không tốt.
Hiểu rõ những điều này, Trương Ưng dứt khoát không hỏi thêm gì nữa, hắn chẳng qua cũng là một người làm công ăn lương, nhu cầu về nguyên liệu Phỉ Thúy không cao như hai ông chủ là Trương Vĩ và Vương Hạo Dân. Hai ông chủ này cũng đã đợi rất lâu. Hơn nữa khối Phỉ Thúy cao cấp mà Lý Dương mang từ chỗ bọn họ về cũng đã khiến cho hắn hài lòng.
- Cậu đi đi, những việc lặt vặt này cứ để tôi và Hiểu Lỵ làm là được !
Trương Ưng mỉm cười phất tay, hai ông chủ lớn đã đợi Lý Dương lâu như vậy, để cho bọn họ đợi thêm công ty mình cũng hơi bất lịch sự.
Trong phòng nghỉ dành cho khách, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân bồn chồn chờ đợi. Trong lòng hai người đều có chút thấp thỏm.
Ngay hôm Lý Dương giải ra được khối Kim Ti Chủng, hai người nhận được tin của Tư Mã Lâm và nói cho bọn họ biết những gì đã trải qua, lúc ấy hai người tỏ thái độ muốn đi Trịnh Châu ngay, chẳng qua là bị Tư Mã Lâm phản đối nên mới không đến, Tư Mã Lâm khiến cho bọn họ tin tưởng Lý Dương.
Hai ngày sau, nhờ nguồn thông tin khác bọn họ xác thực được tin Lý Dương cược thắng khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy lớn. Đến hôm nay chuyện ba người bọn Lý Dương cược thắng lớn hầu như tất cả những người trong nghề ở Hà Nam không ai không biết cả. Thậm chí toàn quốc cũng không ít người biết đến kỳ tích của bọn họ. Cả ba người cùng cược thắng, chuyện như vậy toàn thế giới cũng hiếm thấy.
Người biết càng nhiều, hai người họ lại càng lo lắng, nếu không phải bọn họ tin tưởng Tư Mã Lâm, lại không muốn đắc tội với Tư Mã Lâm thì đã chạy đến Trịnh Châu lấy khối Phỉ Thúy này về, tránh đêm dài lắm mộng cuối cùng là lại chẳng được gì.
Đợi chừng mấy ngày, rốt cục cũng tới ngày bọn Lý Dương trở về, hai người lại sợ cuối cùng lại có chuyện ngoài ý muốn từ Trương Ưng, liền cùng nhau chạy đến công ty châu báu An Thị chờ Lý Dương, đồng thời cũng muốn là người tiếp cận Lý Dương trước tiên.
Đáng tiếc, vừa trở lại Lý Dương lại tới chỗ Trương Ưng trước, điều này khiến cho hai người rất lo lắng trong lòng.
Cũng không thể trách bọn họ quá lo lắng, hiện nay thị trường nguyên liệu thiếu thốn một cách bất thường, những cửa hàng nhỏ như bọn họ không so được với châu báu An Thị có thể trực tiếp đi Mianma nhập hàng, thiếu hụt nguồn hàng như bọn họ phải tồn tại rất khó khăn.
Còn lần này, khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy rất lớn của Lý Dương có thể lấy về tay mình thì vấn đề đang phải đau đầu vì nguyên liệu Phỉ Thúy cao – trung cấp trong một năm gần đây sẽ được giải quyết. Làm tốt thì việc làm ăn của bọn họ có khả năng sẽ tăng lên gấp đôi, cho nên hai người mới chú trọng đến thế .
- Trương tổng , Vương tổng, xin lỗi để các anh đợi lâu!
Hai người đang lo lắng, cuối cùng cũng thấy Lý Dương đi vào phòng nghỉ cho khách, hai người cùng thở phào vì những lo lắng vừa rồi. Chỉ sợ Lý Dương nói tiếng xin lỗi, Phỉ Thúy đã bán cho công ty của mình rồi.
- Lý lão đệ, nói xin lỗi phải là chúng tôi, cậu vừa trở lại đã tới quấy rầy cậu!
Vương Hạo Dân đáp lời trước, Trương Vĩ nhìn Lý Dương không nói gì. Ngay từ lúc xác định Lý Dương có này khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy này hai người đã bàn bạc rất kỹ. Khối Phỉ Thúy này của Lý Dương rất lớn, cho dù hai người bọn họ sử dụng một năm cũng chưa chắc dùng hết, thay vì phải huy động một số vốn lớn, không bằng hai người cùng phân chia.
- Vương tổng quá khách khí rồi, đồ của tôi còn trên xe, các anh có muốn xem một chút không ?
Lý Dương cười khẽ lắc đầu, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân liền đồng ý. Trong lòng bọn họ đã yên một chút, chưa bị Trương Ưng lấy là tốt rồi. Bọn họ sợ nhất chính là Trương Ưng, lần trước Lý Dương nhất định phải để lại khối Băng Chủng Phỉ Thúy cho An Thị, bọn họ có ấn tượng rất sâu.
Ở tầng dưới, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân kinh ngạc nhìn nhau, chuyện Lý Dương mua xe Tư Mã Lâm chưa nói, cho tới bây giờ bọn họ mới biết Lý Dương mới mua một chiếc xe trị giá hàng triệu.
Sau vài giây ngạc nhiên hai người đã bình thường trở lại, khối Phỉ Thúy lần trước của Lý Dương đáng giá cả chục triệu, lần này lại cược thắng một khối Phỉ Thúy có giá hơn sáu triệu, mua một chiếc xe hàng triệu hoàn toàn không thành vấn đề. Nếu Lý Dương vẫn không mua xe thì mới là kỳ quái .
- Được, được lắm!
Vừa lấy Phỉ Thúy ra, ánh mắt Trương Vĩ liền sáng lên, không ngừng ca ngợi khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy này. Trương Vĩ đã từng thấy rất nhiều khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy, nhưng khối lớn mà tốt như khối này của Lý Dương thì quả là lần đầu tiên .
- Lý lão đệ, khối Phỉ Thúy này của cậu chúng tôi đồng ý lấy giá sáu triệu năm trăm ngàn, chỉ là chúng tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ, hy vọng Lý lão đệ cậu có thể đáp ứng!
Vương Hạo Dân gật đầu theo, nhưng hắn không say mê với Phỉ Thúy như Trương Vĩ, đối với hắn mà nói Phỉ Thúy quan trọng nhất là làm ăn.
- Vương tổng nói đi!
Ba người không trở lại công ty nữa, ngồi trên xe Lý Dương bàn bạc.
Lý Dương thấy hơi kỳ lạ, đây là giao dịch hơn sáu triệu, bàn bạc trên xe như vậy thì hơi tùy tiện. Nhưng Lý Dương hiển nhiên quên mất, khối Băng Chủng Phỉ Thúy trị giá chục triệu lần trước của hắn cũng là bàn bạc trên xe, thâm chí còn không bằng lần này, gửi mỗi bức hình là xong.
- Lý lão đệ , cậu cũng biết chúng ta đều là tiểu công ty , không có nơi gia công nguyên liệu riêng , sáu trăm năm mươi vạn mua khối Phỉ Thúy này thì áp lực rất lớn , cho nên chúng tôi hi vọng có thể chia ra để trả , chúng tôi sẽ trả trước bảy phần , phần còn lại một năm sau sẽ trả
Vương Hạo Dân nhỏ giọng nói , lúc nói chuyện hắn còn cẩn thận nhìn Lý Dương , việc như vậy quả thật là không tiện nói .
Lý lão đệ yên tầm, ba phần còn lại chúng tôi sẽ theo lãi suất ngân hàng gửi trả cho cậu , chỉ cần một năm , trong vòng một năm chúng tôi sẽ thanh toán đầy đủ !
Thấy sắc mặt của Lý Dương có chút không đúng, Vương Hạo Dân vội vàng nói, Trương Vĩ lúc này cũng không còn nhìn Phỉ Thúy nữa mà chuyển sang nhìn Lý Dương .
Đầu Lý Dương từ từ cúi thấp xuống .
Hai người nhìn nhau cười khổ một tiếng, yêu cầu của bọn họ có thể nói là rất quá đáng , khối nguyên thạch này của Lý Dương lúc đó đã có người trực tiếp cho giá sáu trăm năm mươi vạn nhưng hắn không đồng ý mà muôn để lại cho bọn họ, bây giờ bọn họ lại đưa ra yêu cầu như thế này.
Hai người làm như vậy cũng có nổi khổ tâm riêng , Tư Mã Lâm đã âm thầm nói chuyện với bọn họ, hắn hi vọng hai người sẽ mua khối nguyên thạch của Lý Dương với giá không thấp hơn 600 vạn , hai người mặc dù không biết tại sao Tư Mã Lâm lại tốt với Lý Dương như vậy , nhưng lời của Tư Mã Lâm họ nhất định phải để ý, bọn họ còn có rất nhiều thứ phải dựa vào Tư Mã Lâm .
Sáu trăm năm mươi vạn, trong ngắn hạn thì không có vấn đề gì nhưng xét lâu dài thì sẽ có ảnh hưởng lớn, một khi vốn lưu động bị ngắt quản thì việc làm ăn của bọn họ sẽ gặp khó khăn .
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ