Nguồn: truyen360.com
Tất cả Phỉ Thúy ẩn dấu bên trong toàn bộ cược thạch của Trương Vĩ trong nháy mắt hoàn toàn hiện ra trong đầu Lý Dương. Chỗ Trương Vĩ này có hai khối không sai biệt lắm chủng Phù Dung, chỉ là kích thước cũng tương đối nhỏ, còn không bằng khối lần trước Trịnh Khải Đạt kiếm được ở Trịnh Châu.
Khiến Lý Dương kinh ngạc là có một khối thạch kích thước lớn nhất lần trước bỏ qua chưa nhìn đến, khối thạch này được đặt bên cạnh két bảo hiểm cao chừng nửa thước. Luận kích thước mà nói thì trong những khối cược thạch Lý Dương từng chứng kiến qua chỉ có khối cược thạch của ba anh em ở Trịnh Châu giải lần trước là to hơn được khối thạch này.
Nhưng điểm trọng yếu nhất ở đây là bên trong khối cược thạch này có chứa Phỉ Thúy.
Khối cược thạch này rất lớn, phía bên trong hơn một trăm kg hiển nhiên toàn bộ đều là Phỉ Thúy, chỉ là phẩm chất cũng không phải rất tốt, miễn cưỡng mới được coi như chủng Du Thanh. Khối Phỉ Thúy như vậy thì cho dù là nguyên khối rất lớn thì giá cả cũng không thể nào cao được, so với khối Kim Ti Phỉ Thúy mà Lý Dương vừa mới bán đi thì ngay cả một phần mười cũng không bằng.
Khối Phỉ Thúy mặc dù lớn như vậy nhưng bây giờ cũng không còn hấp dẫn được Lý Dương. Lý Dương cược thạch chính là muốn Phỉ Thúy giá trị phải được như mong muốn, so sánh với nhau thì hắn tình nguyện lựa chọn khối Phỉ Thúy nhỏ chủng Phù Dung có thể bán được hơn trăm vạn kia cũng tuyệt đối không muốn mua một khối Phỉ Thúy lớn nhưng phẩm chất tầm thường như vậy.
- Lý lão đệ, cậu sao vậy?
Vương Hạo Dân ánh mắt tiếc hận nhìn chằm chằm khối cược thạch mà Trương Vĩ không muốn bán kia, nhìn lại thấy Lý Dương ngơ ngác đứng một chỗ vội vàng hỏi một câu.
Lý Dương cười khổ lắc đầu nói:
- Tôi không có việc gì!
Vương Hạo Dân cười hắc hắc nói:
- Có phải hay không nhìn thấy nhiều cược thạch như vậy nên không biết chọn khối nào thì tốt, hay là hối hận chỉ đòi mua có hai khối?
Lý Dương còn chưa kịp trả lời thì thanh âm của Trương Vĩ đã vọng vào:
- Ông cho rằng Lý lão đệ cũng tham như ông vậy à!
Thanh âm còn chưa dứt Trương Vĩ đã đi vào trong gian phòng, hai mắt có chút tức giận trừng lên nhìn Vương Hạo Dân.
- Được được, là tôi nói sai rồi!
Vương Hạo Dân lập tức xoay người nói, khối cược thạch này giống như tính mạng của Trương Vĩ, Vương Hạo Dân biết lần này ông ta đã động đến vảy ngược của Trương Vĩ rồi.
- Trương tổng đừng tức giận, tôi đã nhìn trúng một khối rồi, khối này ngài bán thế nào?
Lý Dương trong lòng cười thầm nhưng khuôn mặt vẫn bất động thanh sắc, chậm rãi giơ tay chỉ vào khối cược thạch lớn nhất đang nằm dưới đất kia.
- Cái khối thạch này?
Trương Vĩ kinh ngạc nhìn thoáng qua Lý Dương, khối cược thạch này Trương Vĩ từng nhờ chuyên gia thâm niên xem qua, khả năng xuất hiện Phỉ Thúy bên trong là rất lớn nhưng khó có thể xuất ra được Phỉ Thúy chất lượng tốt cho nên đến bây giờ Trương Vĩ vẫn đặt ở đây, không có tâm tư đem đi giải thạch.
- Đúng vậy, chính là khối này!
Lý Dương gật đầu khẳng định, trong đầu hình dung lại toàn bộ hình ảnh vừa hiện ra.
Khối nguyên thạch này Phỉ Thúy bên trong toàn bộ đều là chủng Du Thanh, một khối nguyên liệu lớn như vậy đủ cho tất cả các cửa hàng châu báu ở huyện Minh Dương này tiêu thụ trong vòng một năm.
Bất quá Lý Dương nhìn trúng cũng không phải ở điểm này mà là phía bên trong khối Phỉ Thúy Du Thanh này có hai hạt nhỏ màu đỏ tươi tựa như hai con cá vàng giống y hệt nhau đang di chuyển sống động trong đó làm cho người ta có một loại cảm giác rất khác thường.
Hình dạng hai con cá vàng màu đỏ này đối với Lý Dương cũng không hề xa lạ, đây chính là một loại Phỉ Thúy gọi là Hồng Phỉ, Phỉ Thúy ngoại trừ màu xanh biếc ra thì còn có màu hồng, vàng, tím. Giá trị của các loại Phỉ Thúy màu sắc khác nhau cũng còn phải nhìn vào môi trường Phỉ Thúy xung quanh để nhận xét. Nếu là Hồng Phỉ xuất hiện bên trong Du Thanh Phỉ Thúy thì giá trị cũng không phải rất cao.
Chính thức khiến Lý Dương chú ý chính là tạo hình của hai viên Hồng Phỉ này, trước to sau bé, lại có dạng viên cầu dẹt, bất luận quan sát từ hướng nào cũng thấy rất giống cá vàng, hơn nữa hai khối Hồng Phỉ Kim Ngư này lại rất gần nhau, thoạt nhìn thì thấy rất giống hai con cá vàng đang tranh đoạt miếng ăn, nhìn thấy vô cùng tuyệt vời.
- Khối thạch này lúc đầu tôi dùng mười vạn mua được, vẫn chưa có cơ hội giải ra. Nếu lão đệ muốn thì trả cho tôi ba mươi vạn là được!
Trương Vĩ trầm mặc một hồi cuối cùng ngẩng đầu nói.
Lúc đầu mua mười vạn bây giờ đem bán lại ba mươi vạn, có thể nói Trương Vĩ đây là thu hoạch được một khoản không nhỏ. Nhưng đặt trong khuôn khổ của ngành cược thạch này mà nói cách làm đó của Trương Vĩ một điểm cũng không quá đáng, thậm chí có thể nói là còn nhẹ tay.
Giá cả Phỉ Thúy càng ngày càng cao dẫn đến giá cả nguyên thạch Phỉ Thúy cũng tăng theo. Trương Vĩ năm đó mới có thể mang mười vạn đi mua được khối nguyên thạch này, bây giờ thấp nhất cũng phải tăng lên ba bốn lần. Cược thạch phẩm chất tốt một chút thì có thể lãi được bốn năm lần, thậm chí là mười mấy lần cũng là rất bình thường. Trương Vĩ tăng giá lên ba lần giá mua vào có thể xem như rất ưu đãi rồi.
Lý Dương trên mặt lộ ra nét cười nói:
- Tốt, Trương tổng, tôi muốn mua khối này, đối với khối cược thạch lớn như vậy tôi cũng cảm thấy rất tò mò.
- Không thành vấn đề! Lý lão đệ, khối cược thạch này cậu muốn giải ở đây hay mang về tự làm?
Trương Vĩ nhếch miệng cười. Khối cược thạch lớn như vậy cũng chưa phải là loại mà Trương Vĩ không thể dứt bỏ được, nếu không phải bên trong có khả năng lớn xuất hiện Phỉ Thúy thì ông ta cũng không mua vào. Bất quá dựa theo giá trị khối nguyên thạch thì giá cả ông ta bán cho Lý Dương cũng không phải là thấp.
- Mang về vậy, khối thạch lớn như vậy giải ở đây cũng không tiện!
Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, hắn ở Trịnh Châu mua lượng lớn cược thạch cũng sắp vận chuyển tới đây rồi, chờ sau khi đem tất cả chỗ cược thạch tập trung một chỗ Lý Dương sẽ hảo hảo một lần đem tất cả chỗ cược thạch giải hết. Chỗ Phỉ Thúy đó gù bây giờ không bán thì tương lại cũng không thiếu cơ hội bán ngay lập tức.
- Tốt, một lát tôi sẽ cho người mang đến cho cậu, cậu còn nhìn trúng khối nào khác nữa không?
Lý Dương trả lời khiến cho Trương Vĩ rất cao hứng. Khối cược thạch lớn như vậy sau khi mua ông ta cũng có chút hối hận, dù là bên trong toàn bộ là Phỉ Thúy bình thường thì cũng chỉ là cao hơn so với thành phẩm một chút, càng huống chi đây là một khối nguyên thạch cho nên Trương Vĩ vẫn chưa thể hạ quyết tâm đem giải ra.
Bây giờ Lý Dương nguyện ý mua lại không khác gì gánh chịu phần mạo hiểm này nên đương nhiên Trương Vĩ lập tức đồng ý. Trong toàn bộ số nguyên thạch và bán nguyên thạch ở đây thì Lý Dương chọn khối này ông ta tuyệt đối hài lòng.
- Thêm một khối này nữa đi!
Lý Dương lại chỉ vào một khối bán nguyên thạch, Trương Vĩ cơ thể thoáng chút giật mình nhưng nét mặt vẫn lộ vẻ tươi cười nói:
- Khối này biểu hiện cũng không tệ. Lý lão đệ, tôi nói thật, khối thạch này giá thấp nhất cũng phải tám mươi vạn!
Lý Dương chỉ khối bán nguyên thạch vốn đã được cắt ra một nửa, bên trong lộ ra Phỉ Thúy chủng Phù Dung. Khối bán nguyên thạch như thế này vốn Trương Vĩ không hề muốn bán chút nào.
- Tám mươi vạn!
Lý Dương cúi đầu suy nghĩ một chút, khối Phỉ Thúy chủng Phù dung này là khối cược thạch biểu hiện tốt nhất của Trương Vĩ ở đây rồi. Khối thạch cũng tương đối lớn, giải ra Phỉ Thúy ít nhất cũng phải giá trị một trăm năm mươi vạn, Trương Vĩ đối với khối cược thạch này cũng rất coi trọng.
- Thế còn khối này?
Lý Dương lại chỉ sang một khối nguyên thạch khác. Trái tim Trương Vĩ lúc này lập tức buông lỏng rất nhiều. Khối bán nguyên thạch biểu hiện rất tốt này có thể nói là một trong những khối ông ta yêu thích nhất, mặc dù chính mình còn chưa có giải ra nhưng cũng không nghĩ muốn đem bán cho người khác.
- Khối này à, đối với Lý lão đệ cậu thì tôi chỉ lấy cậu tám vạn!
Trương Vĩ trả lời rất nhanh, Lý Dương chỉ chính là một khối nguyên thạch, khối này bên trong đồng dạng cũng có Phù Dung Phỉ Thúy, chỉ là so với khối bán nguyên thạch kia thì viên Phù Dung bên trong nhỏ hơn một chút, giá trị cao nhất chỉ vào khoảng một trăm vạn.
Nhưng xét về mặt lời lỗ mà nói thì bỏ ra tám mươi vạn để mua một khối Phỉ Thúy trị giá một trăm năm mươi vạn thì không thể bằng bỏ ra tám vạn mua vào một khối một trăm vạn.
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ