Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 742: Người chủ trì Vương Cương (1)

Bác sỹ tâm lý kiểm tra xong, cho ra một kết quả, tất cả mọi người đều thở phào.

- Cám ơn ngài, bác sỹ Vương, chúng tôi nhất định sẽ mang cháu đi chỗ vui vẻ!

Phương Thục Cầm đứng lên, liên tiếp cảm tạ , tiểu Thuận Thuận không sao là được, nhưng chuyện hôm nay bọn họ muốn về nhà là hoàn toàn biến mất, con trai bây giờ thành thế này, chị và Lý Thành căn bản không thể trở về .

- Dương Dương, hay là xế chiều chúng ta đi Trường Thành đi, ở đó náo nhiệt , tiểu Thuận Thuận còn chưa có đi qua!

Ra khỏi bệnh viện, Lý Quân Sơn mở miệng cười nói, tiểu Thuận Thuận không sao, áp lực cũng đều giảm bớt, mang theo tiểu Thuận Thuận đi chơi, cả nhà có thể cùng đi du lịch, đúng là chủ ý rất tốt .

- Trường Thành? Cũng được ạ!

Lý Dương vừa gật đầu , chợt lại nghĩ tới một chuyện.

Hắn đã đồng ý với Đàm tổng xế chiều hôm nay đi đài truyền hình ghi hình tiết mục, vừa rồi bác sỹ nói, tốt nhất đi nơi nào hấp dẫn đứa trẻ, phòng thu hình của đài truyền hình, cũng thuộc về khái niệm này.

Trẻ con cũng thích xem ti vi, hay là để cho nó nhìn thấy mình ở trên ti vi?

Nghĩ tới đây, Lý Dương quay đầu phía tiểu Thuận Thuận cười cười, nói:

- Thuận Thuận , con muốn lên ti vi không, hoặc là, có muốn hay nhìn người ta thu hình không?

Lý Dương không nghĩ ra cái gì quá tốt để hình dung, chỉ có thể nói như vậy .

- Ghi hình ạ? Hay lắm!

Mắt tiểu Thuận Thuận đột nhiên sáng lên, trên mặt lại lộ ra nụ cười, còn vỗ tay cười cười, Lý Dương nhìn đứa cháu dần dần khôi phục bình thường, trên mặt cũng lộ ra nụ cười sáng lạn .

Tiểu Thuận Thuận nguyện ý đi là được, ghi hình tiết mục chắc là có người quen như, thấy thái độ Đàm tổng, chắc chắn mang một hai người đi vào cũng không thành vấn đề. Trường thành có thể để hôm khác lại đi, nơi đặc biệt này nếu để mất cơ hội, không thể dẫn cháu đi xem một chút cũng lãng phí .

Lý Dương lập tức gọi điện thoại cho Đàm Quốc Hoa.

Biết Lý Dương mang nhiều người đến xem tiết mục, Đàm Quốc Hoa không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng .

Đồ cổ Thiên Nhai nói là đối tác của tổ tiết mục, thật ra thì chính là nhà tài trợ, có quyền lợi rất lớn về tiết mục. Ngoài người chủ trì không cách nào can thiệp được, chuyên gia giám bảo, ngừơi tham gia tiết mục gia tân … bọn họ cũng có thể giúp một tay tiến hành lựa chọn, càng không cần phải nói chỉ là mấy người xem .

Đây đối với Đàm Quốc Hoa mà nói căn bản không phải vấn đề.

Hà Ái Linh nghi hoặn hỏi:

- Dương Dương, con nói mang Thuận Thuận đi ghi hình ti vi ? cái chương trình gì?

Thấy trên mặt tiểu Thuận Thuận lại lộ ra nụ cười, mây đen trong lòng Hà Ái Linh cũng tiêu tán rất nhiều, tự nhiên sẽ không phản đối đối với đề nghị của Lý Dương, chỉ là này ghi hình ti vi bà mới chỉ nghe nói, cụ thể chuyện gì xảy ra còn chưa biết, trong lòng có rất nhiều tò mò .

Phương Thục Cầm, Lý Quân Sơn, Lý Thành nhìn Lý Dương, ngược lại Vương Giai Giai nhớ lại chuyện ban đầu ở Thiên Nhai, mơ hồ hiểu được.

Lý Dương cười nói:

- Cũng không có gì, chính là tiết mục “ sưu tầm bảo bối thế giới” cuả đài truyền hình Bắc Kinh, mời con làm gia tân, hôm nay vừa đúng lúc muốn ghi hình tiết mục, ta muốn mang Thuận Thuận đi xem mọtt chút, đến lúc đó mọi ngừơi liền mang theo Thuận Thuận ngồi trong trường quay, cũng tương đương với tham gia tiết mục!

Hà Ái Linh hơi sửng sờ, lại hỏi:

- “ sưu tầm bảo bối thế giới” ? Có phải do giáo sư Vương Cương chủ trì hay không ?

Lý Dương gật đầu:

- Vâng, chính là giáo sư Vương Cương chủ trì cái tiết mục đó!

Nói đến Vương Cương, khóe miệng Lý Dương từ từ hiện ra nụ cười, minh tinh trên truyền hình có rất nhiều người yêu thích đồ cổ, nhưng người có thể nghiên cứu sâu giống như Vương Cương như vậy chỉ có mình hắn. Vương Cương đứng đầu hội chuyên gia tham gia giao lưu, trong số chuyên gia giỏi thì tài nghệ hắn không quá đột xuất, nhưng trong số minh tinh trên truyền hình thì rất là hiếm có.

Đài truyền hình Bắc Kinh cũng không tệ, mời Vương Cương tới làm người chủ trì, Vương Cương hài hước làm chủ trì , cộng thêm kiến thức chuyên môn phong phú, đúng là người thích hợp nhất.

Hơn nữa đặc điểm đặc biệt của tiết mục, lịch phát sóng của “ sưu tầm bảo bối thế giới” không hề thay đổi, vẫn luôn thu hút người xem.

Hà Ái Linh sửng sốt mười mấy giây, lúc này mới mừng rỡ kêu lên:

- Thật là cái tiết mục đó ti vi , chúng ta cũng có thể đi ?

Bởi vì duyên cớ Lý Dương bước chân vào giời đồ cổ, Lý Quân Sơn và Hà Ái Linh chú ý nhiều hơn đối với tiết mục loại này, “ sưu tầm Hoa Dự” của đài truyền hình Hà Nam, “sưu tầm bảo bối thế giới” cuả đài truyền hình Bắc Kinh cũng là hai chương trình không bỏ một kỳ, mỗi kỳ đều xem.

Người chủ trì Vương Cương của “sưu tầm bảo bối thế giới” là người hai lão nhân vô cùng kính nể và yêu thích.

Lý Dương cười, gật đầu một cái , nói:

- Cả nhà chúng ta cũng có thể đi!

Trên mặt Lý Quân Sơn còn lộ một chút kích động, hắn chưa từng nghĩ tới mình còn có ngày lên ti vi.

Lý Thành và Phương Thục Cầm bình thường công việc bận rộn , không cách nào giống cha mẹ xem mỗi kỳ như vậy, nhưng cũng xem qua mấy kỳ tiết mục , vô cùng thích, nghe được cả nhà có thể cùng đi tham gia , trên mặt đều có kích động nho nhỏ.

tiểu Thuận Thuận cười vui vẻ nhất, giờ khắc này, ảnh hưởng trước đó hình như cũng biến mất.

Buổi sáng cả nhà cũng không về nhà, mang tiểu Thuận Thuận đi chơi, để cho cháu quên được phiền não và sợ hãi thì biện pháp tốt nhất chính là đi chơi, ở bên trong sân chơi tới trưa, khi tiểu Thuận Thuận trở ra, đã không có gì khác biệt với biểu hiện bình thường.

Bây giờ chỉ là trên mặt tiểu Thuận Thuận có chút sưng nhưng cũng tiêu đi rất nhiều, không nhìn kỹ là không nhìn ra, đợi dấu vết trên mặt hoàn toàn biến mất, mang nó đi chơi mấy ngày nữa, ám ảnh ngày hôm qua đoán chừng có thể toàn bộ tiêu trừ, khiến nó hoàn toàn quên mất chuyện này .

Tiết mục bắt đầu ghi hình lúc ba giờ chiều, buổi trưa Lý Dương không dẫn bọn họ đi nhà hàng, liền tìm một quán cơm nhỏ gần đó ăn một bữa, mấy người bọn họ cũng không dám lại đi nhà hàng lớn, sợ để cho tiểu Thuận Thuận lại nghĩ tới chuyện ngày hôm qua.

Hai giờ chiều, đúng lúc Đàm Quốc Hoa gọi điện thoại tới, muốn tới đón Lý Dương và người nhà, cuối cùng bị Lý Dương cự tuyệt .

Cả nhà bọn họ đều ở bên ngoài, lại có xe, tự mình lái xe đi là được, như vậy dễ dàng hơn .

Đài truyền hình Bắc Kinh nằm ở trên đường Kiến Quốc khu Triều Dương, cách nơi Lý Dương bọn họ chơi không xa, cúp điện thoại của Đàm Quốc Hoa, Lý Dương bọn họ còn nghỉ ngơi một hồi mới đi .

Trên đường , tiểu Thuận Thuận còn không ngừng nói đề tài thu hình ti vi, có vẻ rất là vui.

Bây giờ đài truyền hình Bắc Kinh có văn phòng làm việc mới, đài truyền hình Bắc Kinh mới hoạt động chưa tới hai năm, cửa chính làm cho người ta cảm giác rất hoàng tráng và hiện đại, xe Lý Dương bọn họ vừa tới, liền phát hiện một người mập mạp đứng cửa.

Đàm Quốc Hoa đang đứng ở cửa, Lý Dương không để cho hắn đi đón, hắn không thể làm gì khác hơn là tới cửa tới chờ, tránh cho Lý Dương bọn họ sau khi đến, không vào được đài truyền hình .

- Đàm tổng !

Lý Dương từ trên xe đi xuống , Vương Giai Giai đi theo Lý Dương xuống xe , tự nhiên khoác lên cánh tay Lý Dương.

Đàm Quốc Hoa vội vàng quay đầu lại , mấy chiếc xe này hắn thấy, chẳng qua là không thấy người ở bên trong , nơi này lui tới nhiều xe như vậy, hắn cũng không biết bên trong chiếc xe nào sẽ có Lý Dương. Nhưng bây giờ gặp được Lý Dương, trong lòng cuối cùng thở phào một cái .

Nhìn đôi kim đồng ngọc nữ trước mắt, Đàm Quốc Hoa nhẹ nhàng sửng sốt , ngay sau đó lại lộ ra nụ cười sáng lạng:

- Lý tiên sinh, Vương tiểu thư , mọi ngừơi đã tới , lái xe vào bên trong là được !

Lúc này trong lòng Đàm Quốc Hoa còn hơi có chút kích động , bất luận trước đây quan hệ như thế nào , lần này cuối cùng có thể cùng hai người bọn họ giao thiệp, ba nhà kết hợp thật không tồi, tương lai tiền đồ hắn cũng vô cùng sáng sủa.

- Tốt lắm , cám ơn nhiều !

Lý Dương trả lời một câu, Lưu Cương và Lý Thành từ từ lái xe vào đài truyền hình, Lý Dương và Vương Giai Giai định đi bộ vào, sân bên trong không phải là quá lớn , còn không tiện bằng đi bộ.

- Lý tiên sinh, cậu có thể tới , thật là làm cho cả tổ tiết mục chúng tôi nổi bật!

Đàm Quốc Hoa đi ở bên cạnh Lý Dương, nhưng hắn cố ý lui về phía sau nửa người, vị trí cũng cách Lý Dương không gần không xa, vừa thích hợp .

Lý Dương cười nói:

- Đâu có, bình thường tôi cũng vô cùng thích xem cái tiết mục này, rất thích giáo sư Vương Cương chủ trì !

- Giáo sư Vương Cương đã tới , tiết mục còn có nửa giờ mới bắt đầu ghi, anh ấy đang ở phòng hóa trang, cậu có muốn đi vào hóa trang hay không?

- Phòng hóa trang!

Lý Dương giật mình , lập tức hỏi Đàm Quốc Hoa :

- Hóa trang thì có thể biến tôi già đi một chút hay không, ý của tôi là, trên ti vi và bình thường khác nhau một chút, làm cho người ta thoạt nhìn không nhìn ra ?

Đàm Quốc Hoa lập tức gật đầu, nói:

- Dĩ nhiên có thể, cậu rất trẻ tuổi, bọn họ có thể dễ dàng hóa trang cho cậu, ít nhất thoạt nhìn giống như là hơn ba mươi tuổi, như vậy người khác cũng không dễ nhận ra cậu đã tới!

Trên thực tế thợ trang điểm rất thần kỳ, đừng nói hơn ba mươi tuổi, hơn năm mươi tuổi cũng có thể hóa trang thành, mà người hơn năm mươi tuổi, cũng có thể hóa trang thành người chừng ba mươi tuổi.

- Tốt lắm, chúng ta đi hóa trang trước!

Lý Dương lập tức bày tỏ đồng ý, Hà Ái Linh, Phương Thục Cầm càng thêm đồng ý, các bà các cô cũng muốn trang điểm, ít nhất muốn thoạt nhìn xinh đẹp một chút. Trở về thấy mình trên ti vi cũng có thể hài lòng , hôm nay ra ngoài vốn là mang tiểu Thuận Thuận đi bệnh viện , hai người cũng không trang điểm.

Nghĩ đến có thể lên ti vi, nữ nhân luôn muốn mình đẹp nhất, già trẻ đều không ngoại lệ .

- Được, Lý tiên sinh, Vương tiểu thư , bên này!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất