Nguồn: truyen360.com
Cơm trưa rất thịnh soạn, trên bàn cơm chỉ có Hà lão ba người bọn họ, Lý Dương trong lòng bỗng nhiên giật mình, Hà lão bởi vì nhớ bạn già mới ở lại Minh Dương, nhưng một mình ở lại Minh Dương, Hà lão dường như có chút cô đơn, chỉ sợ rằng phần lớn thời gian ông chỉ ăn cơm có một mình.
-Hà lão, ông biết gần đây có bán nhà hay không, tốt nhất là biệt thự, nếu có thể trong tiểu khu này là tốt nhất.
Ăn cơm xong, Lý Dương cười ha hả hỏi Hà lão một câu, hắn cũng là tùy tiện hỏi, Hà lão cũng không thường xuyên ra ngoài, chỉ sợ đối với tình hình xung quanh hoàn toàn không biết rõ.
-Tôi không phải mới vừa nói, cậu cứ ở lại đây, làm chi cứ đòi mua nhà ở. Hà lão cười ha hả lắc đầu, xoay người lại ngồi dưới những tán cây lớn trong sân.
Ở lại nhà ông không thành vấn đề, nhưng tôi không thể mãi mãi sống ở đây, ông xem tôi tuổi cũng không còn nhỏ, vài năm nữa cũng phải lập gia đình, huống chi cha mẹ tôi đều làm lụng vất vả cả đời, tôi cũng muốn mua nhà để cha mẹ có cơ hội đến bên này hưởng thanh phúc.
Lý Dương cười buông lỏng tay, lại nói tiếp:
- Hơn nữa tôi hiện tại cũng không thiếu tiền, có đủ khả năng, chi bằng tự mình nên mua một căn nhà.
Lý Dương vì tận hiếu mà đi mua nhà ở, điểm này ai cũng không thể phản đối, Hà lão cúi đầu suy nghĩ một hồi, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi:
- Cậu trước mắt có bao nhiêu tiền?
Tiền? Lý Dương hơi sửng sốt, vội vàng trả lời:
- Còn có hơn 10.000.000.
Lý Dương ở Thanh Đảo đánh cuộc tăng 1,5 triệu USD, lọ thuốc hít Phỉ Thúy bán 6.000.000, nhưng món tiền đó đã giao cho Lý Quân Sơn, không có ở Lý Dương nơi này.
Trương Vĩ kia đánh cuộc bán được 10.000.000, sau lại thu của Trương Vĩ 70% tiền giá bán trên 4,5triệu USD, Lý Dương chưa đến một tháng đã có hơn 20.000.000 tiền mặt trong tài khoản, chưa tính đã giao cho 16.000.000 cho Lý Quân Sơn.
Tuy nhiên trong khoảng thời gian này Lý Dương tiêu pha cũng không ít, mua xe dùng hơn một trăm bốn mươi vạn, mua cược thạch và cái khác lại dùng năm trăm sáu mươi ngàn, trước mắt có mười bốn triệu tiền mặt đang cất giữ trong ngân hàng.
Tiểu khu này quả là có một căn biệt thự muốn bán, nếu cậu thật sự muốn mua tôi sẽ hỏi giúp cậu, nhưng giá cả tuyệt đối không thấp.
Hà lão nhìn Lý Dương, chậm rãi nói, Lý Dương ngây ra một lúc, lập tức lộ ra niềm vui bất ngờ:
- Mắc không sao, tiểu khu này có nhà bán thì không còn gì tốt hơn nữa.
Nhà của tiểu khu này Lý Dương thật sự rất muốn, Trương Ưng còn nói qua với hắn nhà ở tiểu khu này có tiền chưa hẳn mua được, vừa nãy Lý Dương nói như vậy là tùy tiện nói thôi, không nghĩ tới lại có thể mua được nhà ở tiểu khu này.
-Được, trước mắt mà nói, giá phòng ở tiểu khu này bình thường là không dưới mười triệu, cậu ít nhất phải chuẩn bị bỏ ra mười triệu đi.
Lý Dương đang uống nước, Hà lão lời nói thiếu chút nữa khiến hắn nuốt không trôi, Minh Dương thuộc loại thành phố loại ba, bình thường nhất hai triệu có thể mua được biệt thự khá đẹp, cho dù mắt cũng chỉ ba bốn triệu mà thôi, không ngờ nhà ở nơi này lại mười triệu, thật đúng là không phải mắc bình thường.
Ha ha, có phải hay không ngại mắc? Tôi nói cho cậu, nhàg ở nơi này hoàn toàn đáng giá với đồng tiền, có thể mua nhà cũng không nhiều, mười triệu này cậu tuyệt đối sẽ không lỗ.
Hà lão bị Lý Dương bộ dáng làm cho tức cười, Hà lão cũng không nghĩ tới Lý Dương thật sự có tài sản hơn mười triệu, nếu Lý Dương có khả năng mua nhà ở nơi này, vậy Hà lão dự định sẽ không buông tha Lý Dương, để Lý Dương nằm trong tầm mắt của ông, đối với hắn tương lai quả là rất tốt.
-Vâng, tôi tin tưởng, mười triệu, quả thật, thật là khá đắt tiền.
Lý Dương cười gượng một tiếng, hắn trong lòng trong giây lát thật có chút hối hận, mười triệu a, toàn bộ tài sản đều chạy đi ra ngoài, tuy nhiên tưởng tượng đến có một trường tốt như vậy ở tiểu khu này, hơn nữa trên tay hắn còn có mấy trăm vạn cược thạch còn chưa bán ra, khẽ cắn môi cũng không phải không thể chấp nhận.
-Lý Dương, phòng ở nơi này mười triệu không mắt, rất giá trị, tôi nhớ rõ lần trước nghe Thẩm Hạo bọn họ nói qua, có thể mua được một căn nhà thuộc khu này, cho dù hai ngàn vạn bọn họ cũng nguyện ý.
Ngô Hiểu Lỵ đột nhiên nói một câu, Lý Dương mua nhà ở đây cô rất tán thành, người trong nhà của Ngô Hiểu Lỵ theo chính trị rất nhiều, cô càng biết rõ vị trí và tầm quan trọng của tiểu khu này.
-Được, tôi mua, Hà lão vậy phiền toái ông.
Lý Dương cười gượng thở dài, bộ dáng còn có vẻ có chút đau lòng, đợi cho hắn sau khi xác thực hiểu rõ giá trị căn nhà khu này, Lý Dương miệng đều cười méo.
-Đừng làm ra vẻ uất ức như thế, Hiểu Lỵ nói không sai, cậu mua được chính là kiếm được, nếu không phải cậu, tôi cũng làm biếng hỏi, những người khác muốn mua cũng mua không được.
Hà lão cười mắng Lý Dương một tiếng, Lý Dương lập tức mỉm cười, nếu quyết định mua, thì không nên nghĩ nhiều như vậy nữa, đồng thời Lý Dương trong lòng hơi có chút kích động, luôn luôn muốn mình có căn nhà, giá trị căn nhà mười triệu, Lý Dương đối với mái ấm tương lai của mình tràn đầy kỳ vọng.
Buổi chiều Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ cũng không có rời khỏi, Lý Dương tiếp tục đọc sách, Ngô Hiểu Lỵ thì cùng Hà lão nói chuyện phiếm, đã lâu không có đứa nhỏ nào bên cạnh Hà lão, hôm nay ông cười rất vui vẻ.
Người phụ nữ trung niên trong khu biệt thự đi ra giúp Lý Dương hỏi nhà, đối với việc này Hà lão rất yên tâm, chỉ cần nhà kia không bán, ông nhất định có thể giúp Lý Dương mua được, người ở đây người mà nể mặt ông không nhiều
Sau hơn hai giờ Hà lão bọn họ đã lấy được tin tức tốt, chủ nhà đó đồng ý bán giá căn hộ này với giá mười triệu, nhà đó cũng có một người già, bởi vì gần đây đứa con đi vào nam ở không trở về, cho nên mới bán đi.
Vì thế, Hà lão còn tự mình gọi điện thoại nói lời cảm tạ, bên kia có thể khiến Hà lão nhớ lại bọn họ một ân tình, cũng rất vừa lòng.
Sau khi sự việc căn nhà được xác định xong, Lý Dương rất bận rộn, tuy nhiên sự bận rộn Lý Dương đều là do phải bố trí thu dọn nhà mới, thủ tục sang tên căn hộ thật là thuận lợi, thậm chí còn không cần Lý Dương tự mình ra mặt, người nữ trung niên đó trong nhà Hà lão đều làm hết tất cả thủ tục.
Sau khi thấy hết được công năng của ngôi nhà mới, Lý Dương mới cảm thấy mười triệu kia thật sự có giá trị, không chỉ nói nơi này có nguyên nhân đặc thù, mà giá trị của căn nhà cũng đáng giá hơn số tiền này.
Tiểu khu này có tổng cộng ba mươi căn biệt thự như vậy, mỗi căn biệt thự chiếm tổng diện tích hơn bốn nghìn m2, trong đó diện tích xây dựng cho phòng ốc ước chừng hơn hai nghìm m2. Ngoại trừ phía trước sân có cây đại thụ ra, mặt sau của khu biệt thự có một hoa viên không lớn không nhỏ, bên trong hoa viên có hòn non bộ, còn có cây đào bốn mùa cho thu hoạch, vô cùng xinh đẹp.
Chủ thể biệt thự có ba tầng, còn có ga ra ngầm dưới đất rộng hơn 800m2, lầu một ngoại trừ đại sảnh ra còn có sáu gian phòng không nhỏ, bất kể là chủ nhân hay làm khách lưu lại cũng có dư phòng để ở.
Lầu hai tổng cộng có tám phòng, trong đó còn có hai buồng vệ sinh, phòng lớn nhất có thể làm phòng tập thể thao, các phòng khác có thể làm phòng đọc sách hay phòng khách, cho dù phòng nhỏ nhất cũng là 60 hay 70m2, đây là nơi mà một gia đình bình thường có thể ở.
Lầu ba chỉ có bốn gian phòng, các nơi khác đều có sân thượng ngoài trời rất lớn, trên sân thượng có bể bơi ngoài trời, chẳng qua không có đổ nước vào, sau khi đổ nước vào, nơi này có thể trở thành một nơi thư giản nghỉ ngơi rất tuyệt vời.
Ngoại trừ một số tiện ích này ra, nơi này nghiệp vụ quản lý cũng khá tốt, phía sau hoa viên luôn có người chuyên môn chăm sóc sửa sang, trong nhà bất kể nơi nào xuất hiện vấn đề gì, chậm nhất trong vòng ba phút sẽ có người quản lý nghiệp vụ xuất hiện ở trước mặt.
Về phương diện an toàn lại càng nghiêm khắc, chỉ cần không có sự cho phép của cậu, bất cứ người nào cũng không lọt qua cửa bảo vệ, cậu còn có thể đặt chế độ miễn quấy rầy, như vậy mặc kệ là ai đến thăm hỏi cậu, bảo vệ đều khéo léo bảo cho người khách đến thăm cậu không có ở nhà, làm cho bọn họ không thể vào được.
Tóm lại, cho dù ở phương diện nào mà nói, nơi này đều khiến cho Lý Dương vô cùng vừa lòng, đặc biệt hoa viên phía sau, mẹ Lý Dương rất thích trồng hoa, để cho bà ấy đến nơi này nhất định sẽ vô cùng thích thú.
Sau vài ngày, Lý Dương đem giải thạch cơ và cược thạch tìm người dọn đến, trước tạm thời đặt ở bãi đỗ xe ngầm, mặt khác có mấy địa điểm cũng có thể đặt được, nhưng Lý Dương không muốn lãng phí không gian, hơn nữa một bộ giải thạch cơ lớn như vậy bất kể để ở nơi nào cũng rất khó coi.
Tiếp theo Lý Dương lại đem những đồ đạc ở nhà trọ của mình lại đây, lại cùng với Ngô Hiểu Lỵ đi sắm ít đồ gia dụng và đồ sinh hoạt cho cuộc sống, mua mấy thứ linh tinh đã ngốn hết của Lí Dương gần 100 ngàn, cũng may phòng ở nơi này đã được trang hoàng trước rồi, lại còn có một số đồ gia dụng của chủ để lại, bằng không Lý Dương chi tiêu sẽ càng nhiều.
Trương Ưng và Tư Mã Lâm bọn họ cũng biết Lý Dương mua nhà mới, bọn họ hết sức ngạc nhiên khi biết Lý Dương có thể mua căn nhà ở tiểu khu này, vài người đều lôi kéo Lý Dương bảo Lí Dương làm tiệc mời khách. Đặc biệt Tư Mã Lâm, không có chút che dấu sự ghen tỵ của y, y nhiều lần muốn mua nhà ở nơi này nhưng không được toại nguyện, Lý Dương không ngờ may mắn mua được nhà như vậy.
Mà Trương Ưng thì muốn dọn đồ đạc đến ở cùng Lý Dương, sau khi đi thăm nhà mới của Lý Dương ngay cả Tư Mã Lâm cũng muốn dọn đến đây ở vài ngày, môi trường sống ở nơi này có thể tốt hơn hẳn nơi mà y sống.
Sau khi sắp xếp nhà cửa xong, Lý Dương gọi điện thoại cho Lý Thành, bảo hắn dẫn cha mẹ đến Minh Dương xem nhà mới của hắn, Lý Thành thái độ rất đúng mực, lái xe đến Minh Dương không xảy ra một chút vấn đề.
Vợ chồng Lý Quân Sơn và Lý Thành đều kinh ngạc trước căn nhà mới của Lý Dương, căn nhà cao quý và đẹp như vậy dường như bọn họ chỉ nhìn thấy qua ti vi, thậm chí cảm giác trên TV cũng chưa từng thấy có căn nhà nào đẹp như của Lý Dương, Những đồ vật nhìn thấy trên màn hình đều giống như những đồ vật đang hiện ra trước mắt.
Lý Dương nhân cơ hội này mời cha mẹ lưu lại một thời gian, nhưng ngược lại bị sự phản đối của Lý Quân Sơn, Lý Dương nhà đẹp bọn họ rất vui, nhưng trong nhà còn có rất nhiều việc, đợi sau khi mọi việc xong xuôi, có thời gian, lại đến đây ở một thời gian, hiện tại là không thể ở lại được.
Sau khi Lý Thành bọn họ đi rồi, Lý Dương cuộc sống yên bình chậm rãi trôi qua, từ khi ổn định cuộc sống, cho dù là thái độ của Trương Ưng hay là Trịnh Khải Đạt đối với Lý Dương dường như đều có chút thay đổi, chỉ có Tư Mã Lâm vẫn có dáng vẻ như trước.
Trương Vĩ cũng đến tìm Lý Dương hai lần, đối với việc Lý Dương có nhà mới hắn cũng rất kinh ngạc, đồng thời bọn họ càng kiên quyết kéo Lý Dương gia nhập vào Hiệp hội Ngọc thạch. Vì thế Trương Vĩ đặc biệt xin chức danh quản lý cho Lý Dương, Trương Vĩ hội viên bình thường làm chủ, mà người quản lý công việc thì phải báo cáo với tỉnh, tuy rằng bọn họ là tổ chức phi chính phủ, nhưng vẫn có liên hệ nhất định với phía chính phủ, bằng không không thể phát triển bình thường.
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ