Chương 135: Quyết Đấu Không Đặc Sắc
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, số lượng người online trong phòng đã qua mười vạn, không có người nào lên tiếng nói chuyện, tất cả đều là ngơ ngác nhìn hai người quyết đấu.
Không phải là bởi vì trận quyết đấu quá đặc sắc, mà bởi vì quyết đấu thực sự quá nhàm chán.
Tốc độ một người đã hoàn toàn vượt qua một người khác, cho dù là cận thị nặng không đeo kính cũng có thể nhìn ra, đây là một trận đấu mang tính áp đảo, hoàn toàn không có chút hồi hộp nào, không có gì để tranh luận.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn, hai mắt trợn to, miệng cũng há ra, nhưng một chút âm thanh cũng không phát ra được.
Miệng nhỏ của Kỷ Yên Nhiên cũng há thành chữ o, nhìn toàn cảnh thi đấu giống như nhìn thấy quỷ, con ngươi không tự chủ được mà mở to đến cực hạn.
Trong văn phòng, Lưu Kiến Quốc cũng ngây người, giống như không thể tin được vào hai mắt của mình, còn Triệu Liên Hoa ngồi một bên, miệng há lớn, hoàn toàn không ý thức được đoạn thuốc lá vốn ngậm trong miệng đã rớt xuống quần áo của y.
Triệu Liên Hoa dĩ nhiên không hề phát hiện, vẫn nhìn chằm chằm vào hai cái tay trong không gian 3D.
Lý Trách, Lưu Khắc và Vương Long càng trợn mắt ngoác mồm, mãi mà chưa kịp phản ứng.
Thực lực chênh lệch quá lớn, cánh tay Lý Ngọc Phong khiến người xem vô cùng kinh diễm, đó là cánh tay linh hoạt nhanh nhẹn đến mức khiến người xem phải than thở.
Nhưng đặt trước mặt cánh tay khác, mọi người đột nhiên cảm thấy cánh tay kia của Lý Ngọc Phong dường như có chút vụng về, cảm giác này khiến người xem có chút khó tin.
Đây chính là Lý Ngọc Phong đó! Quán quân giải thi đấu cá nhân Thượng Đế Chi Thủ trong trường học, là Lý Ngọc Phong có mỹ danh tay phải mộng ảo!
Làm sao có thể xuất hiện cảm giác tay của y vụng về được? Chuyện này quả thật khiến người ta không thể tin nổi.
Nhưng so sánh với cánh tay còn lại, tay của Lý Ngọc Phong thực sự có vẻ rất vụng về, cảm giác này vốn không thể tồn tại, nhưng vì đối thủ quá mãnh liệt nên đột ngột khiến người ta sinh ra loại ảo giác này.
- Không phải tay Lý Ngọc Phong vụng về, mà là tay của người kia quá nhanh quá linh hoạt.
Mãi một lúc lâu sau mới có người phản ứng lại, không tự chủ được nhìn về phía một cánh tay khác.
Thon dài, mạnh mẽ, linh hoạt, mượt mà, đây là một cánh tay rất đẹp, ngoài ra không nhìn ra điều gì khác, bọn họ rất muốn biết chủ nhân của cánh tay này rốt cuộc là ai.
Nhưng trong trò chơi Thượng Đế Chi Thủ này chỉ có thể hiên ra một phần cánh tay, căn bản không thể nhìn thấy được chủ nhân của cánh tay này.
Hoàn toàn yên tĩnh, mặc dù đã thấy sự thật rõ ràng, nhưng vẫn có rất nhiều người không thể tin được, Lý Ngọc Phong lại bị người không tên tuổi gì áp chế.
Đây chính là Lý Ngọc Phong đấy!
Lý Ngọc Phong chuyên tâm tăng tốc độ tay của mình lên tới cực hạn, không ngừng gõ xuống điểm sáng xuất hiện.
- Ít nhất phải thắng hắn năm điểm.
Lý Ngọc Phong kiêu ngạo nghĩ.
Y biết Kỷ Yên Nhiên cũng đang xem cuộc tranh tài này, y muốn thể hiện sự mạnh mẽ của mình trước mặt Kỷ Yên Nhiên.
Tuy Kỷ Yên Nhiên vẫn không đồng ý y, thậm chí còn luôn duy trì khoảng cách nhất định với y, nhưng y không hề từ bỏ, y tin tưởng lấy năng lực và điều kiện của mình, nhất định có cơ hội khiến Kỷ Yên Nhiên động tâm.
Mà lần này chính là một cơ hội rất tốt, y biết Kỷ Yên Nhiên rất tức giận với tài khoản kia, chỉ cần y có thể đánh bại người kia, khiến hắn xóa tài khoản, đồng thời xin lỗi Kỷ Yên Nhiên trước mặt mọi người, Kỷ Yên Nhiên ít nhiều đều sẽ cảm kích và có hảo cảm với y.
Như vậy là đủ rồi, Lý Ngọc Phong có thời gian và kiên trì, tích thiểu thành đại, y tin tưởng mình sớm muộn cũng có ngày khiến Kỷ Yên Nhiên động tâm.
Nhưng hiện tại, trước tiên vẫn cần giết chết tên tiểu tử đê tiện vô sỉ hạ lưu khốn nạn này, giẫm lên thi thể của hắn, từng bước một đi vào lòng nữ thần.
Lý Ngọc Phong dốc toàn lực gõ điểm sáng, nghĩ thầm nếu như mình lại nhanh thêm một chút, có lẽ có thể sẽ khiến điểm chênh lệch tăng lên sáu, bảy điểm, như vậy hiệu quả sẽ càng tốt hơn.
Nhưng khi Lý Ngọc Phong đưa tay gõ tới một điểm sáng mới xuất hiện, điểm sáng kia lại đột nhiên biến mất rồi.
- Lẽ nào là server gặp trục trặc? Tại sao không còn điểm sáng?
Lý Ngọc Phong hơi ngẩn người,
Lấy kinh nghiệm phong phú của y, đương nhiên biết một trăm điểm sáng của y ở bên này còn thiếu rất nhiều, không thể xuất hiện tình trạng biến mất không còn tăm hơi, trừ phi xảy ra trục trặc.
Nhưng khi y ngẩng đầu lên nhìn, lại lập tức ngây người.
Trong không gian 3D trước mắt y đã xuất hiện ra dòng chữ, mà điểm của y cũng dừng lại ở tám mươi điểm.
Y cứng đờ chuyển động hai mắt, nhìn tới khung điểm của đối phương.
Một trăm điểm hiện ra trong mắt y, cả người Lý Ngọc Phong đều ngây ra, y thực sự không thể tin được mình lại bị người ta thắng hai mươi điểm.
Không chỉ có y không thể tin tưởng, chỉ cần là người biết Lý Ngọc Phong và trình độ y chơi Thượng Đế Chi Thủ, cũng không tin Lý Ngọc Phong lại bị người khác thắng hai mươi điểm.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn khung điểm, không có ai lên tiếng.
Nhớ tới lời Hàn Sâm nói khi vừa tới, tất cả mọi người đột nhiên cảm thấy rất thú vị.
- Thắng anh quá dễ dàng, tôi sẽ không nói tới điều kiện gì, sau này tự giác một chút, đừng phiền Yên Nhiên nhà tôi là được.
Lúc đó mọi người đều cảm thấy đây chỉ là một câu ra vẻ, nhưng bây giờ nhìn lại, đây đúng là một lời thành thật, một lời nói thật sự cực kỳ tinh tướng.
- Lại là một lần hai mươi điểm.
Lý Trách phục hồi lại tinh thần, cười khổ nói.
Mà Lý Trách nói câu này cũng nhắc nhở Lưu Khắc và Vương Long, khiến bọn họ vốn đã vô cùng kinh ngạc lại càng thêm khoa trương, miệng mở lớn đến mức đủ để nhét một quả trứng vịt vào.
Số điểm hai mươi này thực sự quá mẫn cảm với bọn họ, mà đồ vật đại biểu trong đó, càng khiến bọn họ khiếp sợ không thôi.
- Yên Nhiên, bạn trai cô thật mạnh!
Khúc Lệ Lệ nửa ngày sau mới phục hồi lại tinh thần, quay sang nói một câu với Kỷ Yên Nhiên đang ngồi bên cạnh trừng lớn mắt nhìn chằm chằm vào khung điểm.
- Người này là ai? Người này rốt cuộc là ai?
Hiện tại Kỷ Yên Nhiên đã quên mất tức giận và xấu hổ, cô chỉ muốn biết người này rốt cuộc là ai.
Hai mươi điểm, người có thể thắng Lý Ngọc Phong hai mươi điểm, tuyệt đối là siêu cấp cao thủ có thể xếp vào mười vị trí đầu trong thi đấu vòng tròn giữa các trường quân đội ở Liên Minh.
Nếu như có thể mời hắn vào câu lạc bộ trường học, Kỷ Yên Nhiên có thể tưởng tượng thành tích của câu lạc bộ sẽ tăng lên thế nào.
Hiện tại cô chỉ muốn biết người này là ai, nhưng cô không tài nào biết được.
Hiện tại trong lòng Kỷ Yên Nhiên như bị một con mèo nhỏ dùng móng vuốt cào cào, rất muốn tìm ra người này, nhưng mới xoay người cô đã thất thần, bởi vì cô căn bản không biết phải đi đâu mới tìm được người này.
- Ôi!
Tàn thuốc rơi xuống đốt cháy quần Triệu Liên Hoa, đau nhói khiến Triệu Liên Hoa phục hồi lại tinh thần, nhảy lên phủi vội tàn thuốc trên người, quần y đã bị đốt thành một lỗ lớn.
- Người này, tôi muốn rồi, hắn nhất định phải gia nhập khoa Thượng Đế Chi Thủ.
Lưu Kiến Quốc cũng tỉnh lại, hưng phấn nhìn vào khung điểm kêu lên.
Y biết ý nghĩa của số điểm này là như thế nào, đây là một điểm số có thể giúp cho trường quân đội Hắc Ưng giành được thành tích cao trong cuộc thi đấu Thượng Đế Chi Thủ toàn Liên Minh.
- Đi, nhanh chóng tìm ra người này, để hắn gia nhập vào câu lạc bộ của chúng ta.
Lưu Kiến Quốc quay sang nói với Triệu Liên Hoa.