Chương 147: Khiêu Vũ Trên Mũi Đao
Hàn Sâm không nói hai lời, trực tiếp cầm Ma Giác Xà cung kéo đến cực hạn, mũi tên Hắc Châm Phong biến dị nhắm thẳng vào con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia, dừng một chút mới đột nhiên bắn tới một mũi tên.
Coong!
Mũi tên Hắc Châm Phong biến dị bắn lên trên đầu con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia, ngay cả một chút vết mờ cũng không thể lưu lại.
- Đậu xanh, cứng như thế, tuyệt đối là cấp thần huyết.
Lâm Bắc Phong ngồi bên cạnh đã hô lớn.
Trong chớp mắt, con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia đã chui ra khỏi khe núi, nhanh chóng vọt tới Hàn Sâm cùng Lâm Bắc Phong, tốc độ kia còn nhanh hơn cả báo săn.
Hàn Sâm trực tiếp triệu hoán mũi tên Hắc Châm Phong biến dị trở về, kéo cung một lần nữa, nhanh chóng bắn một mũi tên tới U Linh Tinh Nghĩ to lớn.
Coong!
Lại bắn trúng đầu nó, một chút tác dụng cũng không có, mà chỉ trong phút chốc này, U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia đã lao ra hơn hai trăm mét.
- Cậu đi trước đi.
Hàn Sâm tiếp tục triệu hoán mũi tên Hắc Châm Phong biến dị, lại bắn về phía con U Linh Tinh Ngh to lớn kia.
- Cùng đi đi, khe hở trên người nó quá nhỏ, mũi tên cũng không bắn tới được!
Lâm Bắc Phong kêu lên.
- Tôi tự có chừng mực, cậu cứ đi trước đi.
Hàn Sâm lại giương cung lên, con U Linh Tinh Nghĩ khủng bố kia chỉ còn cách bọn họ bảy tám trăm mét.
Lâm Bắc Phong thấy Hàn Sâm căn bản không có ý muốn đi, tự mình chỉ có thể rút lui trước tiên, y hiểu rất rõ thực lực của mình, e là ngay cả một vuốt của con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia y cũng không ngăn nổi, có ở lại cũng chỉ là gánh nặng.
Nhưng Lâm Bắc Phong vừa chạy vừa thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn xung quanh, có chút bận tâm tới cách Hàn Sâm xử lý.
Hàn Sâm rất nhanh lại bắn ra hai mũi tên, nhưng đều không có tác dụng gì, mà con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia chỉ cách hắn không tới 200 mét, Lâm Bắc Phong nhìn mà hãi hùng khiếp vía.
Hàn Sâm vẫn bất động, hào quang trên người thay đổi, áo giáp màu đỏ rực trùm kín cả người, đỉnh đầu xuất hiện một vương miện hồng ngọc, ngay cả tóc cũng biến thành màu vàng.
Lúc này hai mắt Hàn Sâm đỏ ngòm nhìn chằm chằm vào U Linh Tinh Nghĩ to lớn, kéo cung tên nhưng không trực tiếp bắn ra, chỉ là nhìn chăm chú vào nhanh Tinh Nghĩ đang nhanh chóng tới gần.
Gần như là trong nháy mắt, con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia đã vọt tới trước mặt Hàn Sâm, khoảng cách tới Hàn Sâm còn không tới ba mét, móng vuốt như lưỡi cưa của nó trực tiếp chụp vào thân thể Hàn Sâm.
Lâm Bắc Phong nhìn thấy mà trái tim đều muốn nhảy ra, nhưng lại nhìn thấy Hàn Sâm đột nhiên bước ra một bước, tốc độ một bước này nhanh tới mức khó mà tin nổi, chỉ nhìn thấy thân hình Hàn Sâm lóe lên, hắn cũng không lùi lại, mà chỉ nghiêng người vọt tới U Linh Tinh Nghĩ to lớn trước mặt, mũi tên trong tay cuối cùng cũng bắn ra ngoài.
Ca!
Khoảng cách thực sự quá gần, Hàn Sâm bắn mũi tên này trực tiếp nhắm vào trong miệng kia U Linh Tinh Nghĩ to lớn, mũi tên lập tức không thấy đâu, nhất thời khiến con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia kêu lên một tiếng thê thảm.
Thân hình Hàn Sâm lại lóe lên, từ bên cạnh U Linh Tinh Nghĩ đang thống khổ phát điên kia vọt đến một bên.
U Linh Tinh Nghĩ phẫn nộ đuổi theo Hàn Sâm, tốc độ nhanh đến mức khó mà tin nổi, khiến Hàn Sâm không kéo giãn được khoảng cách với nó, nhưng khi U Linh Tinh Nghĩ sắp bắt được Hàn Sâm, lại thấy Hàn Sâm đột nhiên bước ra một bước, tránh thoát một đòn chí mạng của nó.
Lâm Bắc Phong đứng ở phía xa nhìn mà trái tim muốn nhảy ra, tốc độ của U Linh Tinh Nghĩ to lớn thực sự quá nhanh,
Hàn Sâm chính là đang khiêu vũ trên lưỡi dao, chỉ cần sơ xuất một chút sẽ vạn kiếp bất phục.
Nhưng chiến đấu như vậy cũng khiến người xem nhiệt huyết sôi trào, khiến Lâm Bắc Phong có một loại kích động muốn chạy trở về cùng Hàn Sâm kề vai chiến đấu, nhưng khi nhìn tốc độ khủng bố của U Linh Tinh Nghĩ kia, Lâm Bắc Phong lại từ bỏ ý nghĩ ngu xuẩn này, y trở lại cũng chỉ có thể trở thành món ăn cho U Linh Tinh Nghĩ.
Lâm Bắc Phong nhìn một lúc, càng nhìn càng cảm thấy quỷ dị, tuy tốc độ của Hàn Sâm không bằng con U Linh Tinh Nghĩ kia, nhưng cứ tới thời điểm mấu chốt nhất hắn lại có thể hoàn mỹ né tránh công kích chí mạng của U Linh Tinh Nghĩ, một bước kia thực sự nhanh đến mức khó mà tin nổi, khiến người ta không thể tưởng tượng được.
Rất rõ ràng, đây không phải tình cờ, mà là một loại thân pháp kỳ dị nào đó Hàn Sâm đã luyện thành, mặc dù như thế, nhìn Hàn Sâm trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, trái tim Lâm Bắc Phong vẫn không ngừng đập loạn.
Thân pháp Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc của Hàn Sâm mới chỉ vừa nhập môn, lực bộc phát chỉ có thể duy trì một thời gian ngắn ngủi, nhất định phải chờ một khoảng thời gian mới có thể bạo phát lần thứ hai.
Nhưng như thế đối với Hàn Sâm cũng đã đủ rồi, chỉ cần có thể né tránh một đòn chí mạng của U Linh Tinh Nghĩ to lớn, hắn đã có thể làm rất nhiều chuyện.
Tình cảnh nhìn có vẻ rất nguy hiểm, nhưng đối với Hàn Sâm thì không, sau khi biến thân thành Yêu Tinh Nữ Hoàng, động tác nhanh như chớp giật của U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia, trong măt hắn cũng không tính là quá nhanh, hắn hoàn toàn có đủ thời gian kịp phản ứng.
Nếu như không phải bởi vì tốc độ thân thể theo không kịp phản ứng, hắn hoàn toàn không cần sử dụng Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc.
Vừa né tránh công kích của U Linh Tinh Nghĩ to lớn, vừa tìm cơ hội kéo cung, mục tiêu của Hàn Sâm cũng chỉ có một, chính là khoang miệng của U Linh Tinh Nghĩ to lớn.
Lớp vỏ của con U Linh Tinh Nghĩ này thực sự quá cứng rắn, bắn vào khe hở giữa lớp vỏ của nó cũng vô dụng, chỉ khi trực tiếp bắn vào bên trong thân thể của nó mới được.
Ca!
Lại một mũi tên bắn vào trong cổ họng, khiến U Linh Tinh Nghĩ to lớn đau đớn lăn một vòng trên đất, Hàn Sâm mượn cơ hội lại kéo giãn một chút khoảng cách.
Khi U Linh Tinh Nghĩ to lớn lần thứ hai nhào lên, mũi tên Hắc Châm Phong biến dị đã trở về trong tay Hàn Sâm.
Ca!
Trong khi cấp tốc né tránh, Hàn Sâm lại bắn một mũi tên vào trong miệng nó.
Lâm Bắc Phong đứng ở nơi xa nhìn lại ngạc nhiên tới mức trợn mắt ngoác mồm, đây là lần thứ nhất y nhìn thấy có xạ thủ chơi như vậy, trong lúc cận chiến lại không ngừng dùng các loại tư thế cổ quái để bắn ra mũi tên, căn bản không dừng lại chút nào, hơn nữa hắn bắn phát nào đều trúng phát đó.
Hiện tại Hàn Sâm có trình độ này, kỳ thực hắn còn phải cảm tạ Lôi Ban lần trước gặp phải trong Thần Chiến, là y để Hàn Sâm biết được cái gì mới thật sự là xạ thủ, năng lực vừa di động vừa bắn tên, quả thực có thể nói là rất khủng bố.
Chính là từ sau cuộc chiến kia, Hàn Sâm mới có ý thức bắt đầu huấn luyện năng lực của mình trên phương diện này, hơn nữa có Dương Mạn Lệ huấn luyện, sau khi gia nhập trường quân đội, hắn lại học được không ít kiến thức về phương diện này và kỹ xảo, tổng hợp lại mới khiến Hàn Sâm có thân thủ như vậy.
Nhưng so với Lôi Ban, hắn vừa di động vừa bắn thì tỉ lệ trúng mục tiêu vẫn còn hơi thấp, bởi vì thân thể tố chất của hắn và Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật quá mạnh mẽ, cho nên mới bù đắp được chút thiếu hụt này.
Sau khi U Linh Tinh Nghĩ to lớn trúng năm, sáu tiễn, động tác dần dần chậm lại, Hàn Sâm biết đây là độc trong người nó bắt đầu phát tác, tuy rằng không đến nỗi chí mạng, nhưng có thể khiến nó dần dần mất sức chiến đấu.
Thừa dịp nó suy yếu lấy mệnh nó, Hàn Sâm đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, hắn lại tiếp tục nhanh chóng tìm cơ hội bắn mũi tên vào trong miệng nó.
Con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia hiển nhiên không so được với thần huyết Hồ Vương, trí tuệ của nó kém quá nhiều, đến mức độ này còn muốn liều mạng cắn Hàn Sâm, căn bản không có nửa điểm muốn rút đi.