Chương 146: Thú Hồn U Linh Tinh Nghĩ
U Linh Tinh Nghĩ biến dị: thú hồn khải giáp.
Hàn Sâm triệu hoán ra thú hồn U Linh Tinh Nghĩ biến dị ra mặc lên người, thân thể bị áo giáp màu xanh bao quanh, tương tự như áo giáp Hắc Giáp Trùng, là áo giáp bao trùm toàn thân, nếu so về vẻ đẹp, thì áo giáp thú hồn U Linh Tinh Nghĩ biến dị mê người hơn áo giáp cấp thần huyết Hắc Giáp Trùng nhiều.
Hai mắt Lâm Bắc Phong ngồi một bên đã trợn lên, áo giáp này thực sự quá đẹp đẽ.
- Áo giáp này nếu để phụ nữ mặc vào còn được.
Trong lòng Lâm Bắc Phong giống như bị vuốt mèo cào cào, cực kỳ muốn có được thú hồn U Linh Tinh Nghĩ biến dị, nhưng lại không biết mở miệng kiểu gì.
Y mới mới nhận được Độc Giác Sa Hồ biến dị từ Hàn Sâm, hiện tại thực sự…không mở miệng nổi.
- Khụ khụ, Sâm ca, thú hồn này anh có cần hay không? Nếu như không cần, tôi trả giá gấp đôi áo giáp thú hồn biến dị bình thường… không… gấp ba… mua áo giáp thú hồn này của anh.
Lâm Bắc Phong thực sự quá thích áo giáp U Linh Tinh Nghĩ biến dị này, cuối cùng vẫn không nhịn được lên tiếng hỏi.
- Tiền thì tôi không thiếu, có thẻ Thánh Đường cấp S thì tôi có thể cân nhắc đổi cho cậu.
Hàn Sâm suy nghĩ một chút rồi nói, hắn cũng không quá cần áo giáp này, giữ lại dùng cũng được, bán đi cũng không sao, nhưng đổi tiền khẳng định là không thể.
- Anh của em à, em thật sự không có thẻ Thánh Đường cấp S, thứ kia không phải nói lấy là có thể lấy được, không phải có tiền là có, quân đội khống chế vật kia rất nghiêm, cấp A còn được, cấp S thật sự rất khó lấy.
Lâm Bắc Phong đau khổ nó.
- Lẽ nào thú hồn này có tiền là có thể mua được sao?
Hàn Sâm hắc hắc nói.
- Đương nhiên cũng không thể.
Lâm Bắc Phong đau khổ ngẫm nghĩ một hồi lâu, mới cắn răng nói với Hàn Sâm:
- Sâm Ca, thẻ Thánh Đường cấp S thì tôi không có, nhưng tôi có một thứ tốt, nói không chừng anh sẽ thích, đợi tới lúc trở về tôi sẽ dẫn anh đi xem, nếu như anh vừa ý, chúng ta liền trao đổi, nếu như anh không lọt mắt thì chuyện này cứ quên đi.
- Thứ gì?
Hàn Sâm tò mò hỏi.
- Chiến giáp sinh vật siêu cấp.
Lâm Bắc Phong nói ra.
- Chiến giáp sinh vật thì tôi có biết, còn chiến giáp sinh vật siêu cấp là thứ gì?
Hàn Sâm nói rằng.
Lâm Bắc Phong nói ra:
- Bình thường chúng ta nhìn thấy loại chiến giáp kia đều là nửa sinh vật nửa máy móc, tuy rằng bề ngoài giống với sinh vật, có thể hoàn thành rất nhiều động tác có độ khó cao như thân thể sinh vật, nhưng dù sao vẫn có hạn chế.
- Loại chiến giáp sinh vật siêu cấp này của tôi là chiến giáp có trình độ khoa học kỹ thuật mới nhất hiện tại, ở Liên Minh vẫn chưa bán đâu, hiện tại cũng chỉ có vài phòng thí nghiệm của quân đội có thành phẩm. Bởi vì phòng thí nghiệm quân đội cần loại kim loại hiếm của công ty nhà tôi, cho nên công ty nhà tôi cũng coi như có quan hệ nhất định cùng phòng thí nghiệm của quân đội, bộ chiến giáp sinh vật siêu cấp kia, chính là thứ tôi phải vất vả lắm mới cầu được từ trong phòng thí nghiệm đấy.
Lâm Bắc Phong nói.
- Nói xem có điểm đặc biệt gì?
Hàn Sâm khá hứng thú với chiến giáp.
- Tôi nói với anh, chiến giáp sinh vật siêu cấp ngoại trừ không thể sử dụng trong Tí Hộ Sở, tất cả đều có thể nói là hoàn mỹ. Chiến giáp bình thường cho dù là loại nhỏ, cũng phải cao ba, bốn mét chứ? Bình thường thì năm, sáu mét, đừng nói tới những chiến giáp hạng nặng kia, bình thường anh rất khó mang theo bên người.
- Chiến giáp sinh vật siêu cấp thì khác, có lẽ là vận dụng kỹ thuật sinh vật kết cấu hạt căn bản, dù sao em cũng nói không rõ được, bình thường chỉ chứa trong một cái cái vali xách tay, khi anh vừa mở ra, bên trong vali xách tay sẽ chảy ra vô số hạt cơ bản.
Trực tiếp bao quanh người của anh, một lần nữa tạo thành chiến giáp sinh vật siêu cấp, thứ kia của em chỉ là vật thí nghiệm, không có hệ thống vũ khí, cao hơn bốn mét một chút, động lực vô cùng cường hãn, vượt qua Tinh Hoàng của Tinh Vũ Tập Đoàn mấy con phố ấy…
Lâm Bắc Phong nói tới mức mước miếng tung bay.
- Bình thường thật sự chỉ lớn bằng một cái vali xách tay?
Hai tay Hàn Sâm khoa một thoáng, có chút động tâm.
- Không tin đợi tới lúc trở về thì anh xem một chút, bảo đảm sau khi xem xong anh nhất định sẽ thích.
Lâm Bắc Phong vỗ ngực nói.
- Được, trở về lại nhìn xem.
Hàn Sâm nói ra.
Lâm Bắc Phong nghe thế trong lòng rất mừng rỡ, cho dù chiến giáp tốt y còn có thể kiếm được, nhưng áo giáp thú hồn như vậy, y tiến vào thế giới Tí Hộ Sở lâu như thế, cũng chỉ gặp một con, chỉ xét về độ xinh đẹp, ngay cả áo giáp cấp thần huyết cũng phải chạy dài.
Hàn Sâm vừa nói chuyện với Lâm Bắc Phong, vừa tìm cơ hội bắn giết U Linh Tinh Nghĩ biến dị, thấy U Linh Tinh Nghĩ ở khe núi lia càng ngày càng ít, mà Sa Trùng Vương màu vàng lại ăn nhanh vô cùng.
Hàn Sâm bắn chết mấy trăm con U Linh Tinh Nghĩ, có hơn một nửa đều vào trong bụng Sa Trùng Vương màu vàng, bụng nó giống như động không đáy vậy, ăn mãi mà vẫn không đủ no, nhưng thân thể đang không ngừng lớn lên.
Chờ đến khi U Linh Tinh Nghĩ ở khe núi sắp bị bắn giết gần hết, thân thể Sa Trùng Vương màu vàng đã lớn như một cái gối, toàn thân cứng rắn giống như được đúc ra từ vàng.
- Gia hỏa này sẽ không thật sự ăn đến mức khổng lồ như Sa Trùng Vương màu vàng lúc trước chứ?
Trong lòng Hàn Sâm có chút chờ mong.
Bởi vì trước đây lúc bắt đầu nuôi Miêu Quân, hắn đã xem qua tư liệu liên quan tới với thú hồn sủng vật, có thể nói thú hồn sủng vật bên trong thú hồn, là loại thú hồn có năng lực tự chủ tác chiến lớn nhất.
Ví dụ như thú hồn loại vật cưỡi, kỳ thực cần người tự mình điều khiển, nó sẽ không tự mình đi công kích dị sinh vật, tác dụng chủ yếu nhất chỉ là thay đi bộ.
Nhưng mà thú hồn sủng vật lại khác, nếu thú hồn sủng vật lột xác thành công, nó sẽ có năng lực tự mình chiến đấu với dị sinh vật, đây mới là tác dụng lớn nhất của thủ hồn sủng vật, cũng là độc nhất vô nhị.
Hàn Sâm sở dĩ chịu bỏ ra công sức lớn như vậy để nuôi Miêu Quân và Sa Trùng Vương màu vàng, chính là vì trông chờ vào điểm này, chỉ có điều nuôi đám thú hồn này rất tốn sức, đến giờ mà Miêu Quân vẫn chưa lột xác.
Hàn Sâm đang suy tư, đột nhiên có cảm giác không đúng, dư quang liếc đến khe núi, chỉ thấy một con U Linh Tinh Nghĩ kích cỡ tương đương với trâu nghé từ khe núi bò ra, gần nửa người đã bò ra khỏi khe núi.
Nhưng bởi vì khe núi kia có chút hẹp, thân thể của nó bị kẹt ở bên trong, đang dùng móng vuốt như lưỡi cưa đánh nát nham thạch bốn phía, miệng nó không ngừng gặm cắn nham thạch, giống như đang gặm đậu hũ vậy, chỉ một lát nữa là có thể bò từ khe núi ra ngoài.
Bây giờ Hàn Sâm đã hiểu rõ, tại sao U Linh Tinh Nghĩ biến dị lại gặm cắn nham thạch, không phải vì chúng nó thích, mà là vì chúng nó muốn mở rộng khe núi kia, để con U Linh Tinh Nghĩ to lớn này bò từ bên trong ra.
- Móa nó, con kia không phải là U Linh Tinh Nghĩ cấp thần huyết chứ?
Với nhãn lực của Lâm Bắc Phong, cũng nhìn thấy con U Linh Tinh Nghĩ to lớn kia, hai mắt y đều sắp lọt ra ngoài, miệng há hốc kêu lên.