Chương 167: Tự Tìm Chết
Hàn Sâm hơi ngẩn người, hắn nhìn kỹ một chút, hoàn toàn không có ấn tượng gì với người bạn học kia, hình như hắn không biết đối phương.
- Đại thần, anh không biết tôi cũng rất bình thường, tôi cũng thuộc khoa bắn cung đấy, ở trên Tinh Vũ Bôi anh hung hăng giành được một hơi cho khoa bắn cung chúng ta, chỗ ngồi này nếu như người khác đến thì tôi khẳng định sẽ không cho, nhưng anh thì khác, tới tới tới, ngồi trước rồi nói.
Người bạn học kia cười híp mắt kéo Hàn Sâm tới ngồi xuống chỗ kia.
- Vậy thì cảm ơn nhé.
Hàn Sâm cũng không thể tưởng được mình lại có được đãi ngộ như vậy, người ta đều đã kéo hắn qua rồi, hắn cũng không cần khách sáo gì nữa, trực tiếp ngồi xuống.
- Thật là Hàn Sâm, đúng là hiếm thấy ah.
- Trận đấu chiến giáp của hắn thật sự quá kích thích.
- Đại thần cũng thích xem minh tinh à?
...
Rất nhiều bạn học nhỏ giọng bàn tán vài câu, nhưng cũng không thể không nói tố chất của sinh viên trường quân đội Hắc Ưng xác thực rất không tồi, cũng không có ai đi tới tới quấy rầy Hàn Sâm, nhiều lắm là chỉ là nhìn thêm vài lần.
Rất nhanh đến thời gian lên lớp, giáo sư Nghiêm mang theo hai thanh niên trẻ tuổi đến, một người trong đó cả ngày mang theo nụ cười cởi mở, Hàn Sâm không thể quen thuộc hơn được nữa, chính là tên Đường Chân Lưu kia.
Một người khác có diện mục lạnh lùng, Hàn Sâm cũng biết, đứng thứ sáu trong thập đại Thần Tử Vu Minh Chí, chỉ có điều y không tham gia cuộc chiến xếp hạng Thần Tử, chưa giao thủ với Vu Minh Chí.
Tố chất của sinh viên của trường quân đội Hắc Ưng rất không tồi, không hề hét lên kinh ngạc hoặc kêu lên vui mừng gì đó, chỉ là chờ sau khi giáo sư Nghiêm giới thiệu Đường Chân Lưu cùng Vu Minh Chí mới vỗ tay nhiệt liệt, đặc biệt là Trương Dương, lúc giới thiệu đến Đường Chân Lưu, bàn tay đều đập sắp sưng lên rồi.
Chính thức bắt đầu bài giảng, giáo sư Nghiêm vẫn cứng nhắc truyền thụ kiến thức của mình như cũ, nhưng hôm nay rất khác biệt, lúc ông giảng đến các loại lý luận, đều mời Đường Chân Lưu và Vu Minh Chí phối hợp làm mẫu.
Đã có hai vị đại minh tinh tham dự, hiệu quả dạy học hôm nay có thể nói là đạt điểm tối đa, Vu Minh Chí và Đường Chân Lưu đều biểu hiện ra thành tựu tân võ học rất cao, làm mẫu cũng rất tiêu chuẩn.
- Cuối cùng, mục đích tối thượng nhất của tân võ học chính là hoàn mỹ lợi dụng sức mạnh của bản thân, mà ở trong thực chiến chính thức, ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng ngoại trừ lực lượng, nhân tố tâm lý cũng là một phần rất quan trọng, cho nên bên trong các loại tân võ học khác nhau, đều có phương thức huấn luyện đánh cờ tâm lý, ví dụ như thôi thủ kiểu mới bên trong Thái Cực, trọng điểm của nó chính là ứng dụng lực lượng hư thực cùng dự phán đối với phát lực.
giáo sư Nghiêm dùng thanh âm cơ hồ là không có gì trầm bồng du dương tiếp tục nói:
- Lại ví dụ như Hắc Bạch Quyền bên trong tân võ học, tương tự cũng là nhằm vào huấn luyện đánh cờ tâm lý. Sau đây xin mời Vu Minh Chí cùng Đường Chân Lưu làm mẫu Hắc Bạch Quyền cho mọi người xem.
Lời của giáo sư Nghiêm vừa mới dứt, Vu Minh Chí ở bên cạnh lại nói:
- giáo sư Nghiêm, nếu chỉ là tôi và Đường Chân Lưu làm mẫu, các bạn sinh viên sẽ không cảm giác được chỗ tinh túy chính thức của Hắc Bạch Quyền, không bằng mời hai bạn đi lên, phân biệt đối luyện với tôi và Đường Chân Lưu, ngài cảm thấy như thế nào?
Sinh viên ngồi bên dưới lập tức vỗ tay, có thể đối luyện với minh tinh như Đường Chân Lưu, Vu Minh Chí, đương nhiên là chuyện vô cùng không tồi rồi.
- Đường Chân Lưu, cậu cảm thấy thế nào?
giáo sư Nghiêm nhìn về phía Đường Chân Lưu, trường học cũng không sắp xếp các sinh viên tương tác, ông ta phải trưng cầu ý kiến của Đường Chân Lưu trước thì mới có thể quyết định.
- Đây là bài giảng của giáo sư Nghiêm ngài, tôi nghe theo sắp xếp của giáo sư.
Đường Chân Lưu khẽ cười nói.
Nói xong, Đường Chân Lưu còn liếc nhìn Vu Minh Chí, anh ta đương nhiên hiểu rõ tâm tư của Vu Minh Chí, Vu Minh Chí trong cuộc chiến xếp hạng Thần Tử đã từng đối chiến với y, bị y hành hạ vô cùng thảm, bây giờ là hai người đối luyện Hắc Bạch Quyền, Vu Minh Chí sợ mình bị thua quá khó coi, không muốn mất mặt ở trước mặt nhiều người như vậy, cho nên mới đề nghị như thế.
- Đã như vậy, vậy thì chọn hai bạn đi lên đối luyện Hắc Bạch Quyền với Vu Minh Chí và Đường Chân Lưu đi, có bạn nào tự nguyện báo danh hay không?
Ánh mắt của giáo sư Nghiêm đảo qua mặt một đám sinh viên.
Bạch!
Hầu như tất cả sinh viên đều giơ tay lên, chỉ có số ít mấy người giống như Hàn Sâm là không hề nhấc tay.
Đường Chân Lưu ở trên bục đã sớm thấy Hàn Sâm, thấy Hàn Sâm không nhấc tay lên, trong lòng lập tức thở phào một hơi, Hàn Sâm ở phương diện này thật sự quá mạnh, y đúng là sợ Hàn Sâm đi lên, nếu như bị Hàn Sâm hành hạ ở trước mặt nhiều sinh viên như vậy, mặt mũi này thật sự không biết giấu vào đâu.
Đường Chân Lưu bên này vừa mới thở dài một hơi, Vu Minh Chí lại đột nhiên nói:
- giáo sư Nghiêm, nghe nói quý trường có một vị là Âu Dương Tiểu Tán từng đứng trong top 10 của cuộc thi tân võ học giữa các trường quân đội, không bằng mời cậu ấy đi lên phối hợp đối luyện đi?
- Thật xin lỗi, Âu Dương Tiểu Tán không tới nghe giảng bài.
giáo sư Nghiêm lạnh nhạt nói:
- Bằng không cậu chọn một bạn khác đi?
Vu Minh Chí cười cười, cũng không khách sáo, nhìn một đám sinh viên ở dưới bục giảng hỏi:
- Ngoại trừ Âu Dương Tiểu Tán, bạn nào có trình độ tân võ học cao nhất?
Ánh mắt của một đám người đồng loạt nhìn về phía Hàn Sâm, mặc dù không biết trình độ tân võ học của Hàn Sâm như thế nào, nhưng trình độ điều khiển chiến giáp mạnh mẽ của Hàn Sâm đã xâm nhập vào lòng người, có thể hoàn thành thao tác như vậy, tố chất thân thể khẳng định cũng vô cùng mạnh mẽ.
Vu Minh Chí có chút ngẩn ra, không ngờ được những sinh viên này vậy mà còn quá đồng lòng, xem ra người bị bọn họ nhìn chăm chú, hẳn là một người vô cùng có sức ảnh hưởng ở trong trường.
Chẳng qua là Vu Minh Chí cũng không để Hàn Sâm ở trong lòng, có nhiều sinh viên trường quân đội ở không gian thứ nhất thế giới Tí Hộ Sở lắm, nhưng không thấy mấy người có thể tiến vào hàng ngũ thập đại Thần Tử, cậu ta chính là Thần Tử thứ sáu, đương nhiên không để những sinh viên này để vào trong mắt.
Đường Chân Lưu nhìn thấy ánh mắt của Vu Minh Chí, đã biết là hỏng bét rồi, nếu như cậu ta kéo Hàn Sâm lên đây, đó không phải là tự mình tìm chết hay sao?
Thế nhưng mà Vu Minh Chí lại không biết tâm tình của Đường Chân Lưu, trực tiếp khẽ cười nói với Hàn Sâm:
- Anh bạn đây xưng hô như thế nào? Có muốn đối luyện Hắc Bạch Quyền với tôi không?
Trong lòng Hàn Sâm có chút buồn bực, vừa rồi hắn không giơ tay, nhưng tên Vu Minh Chí lại ăn no rửng mỡ, không có việc gì lại chọn hắn làm gì?
- Đại thần lên đi… chúng tôi coi trọng anh.
- Đại thần, anh làm được, lên đi….
...
Các sinh viên đều vô cùng cho Hàn Sâm mặt mũi, lập tức ồn ào một hồi, bọn họ cũng muốn nhìn xem trình độ tân võ học của Hàn Sâm như thế nào.
Vu Minh Chí thấy Hàn Sâm vậy mà lại nổi tiếng trong trường học như thế, hưởng thụ đãi ngộ thậm chí đều sắp vượt qua minh tinh như y, trong lòng lại càng cao hứng hơn.
Y nguyên bản muốn chọn Âu Dương Tiểu Tán, chính là muốn thể hiện tốt một chút, để cho những người này biết rõ sự chênh lệch giữa sinh viên trường quân đội và thập đại Thần Tử, không ngờ Âu Dương Tiểu Tán vậy mà không tới.
Nếu tùy tiện thắng một con chó con mèo nào đó, vậy làm sao có thể lộ ra uy phong Thần Tử thứ sáu của y.
- Anh bạn này, tất cả mọi người đều cổ vũ cậu như vậy rồi, vậy lên đây chơi chút đi, chỉ là luyện tập mà thôi, không có chuyện gì đâu.
Vu Minh Chí cười tươi như hoa nói với Hàn Sâm.
- Xong rồi xong rồi, tên Vu Minh Chí này quả thực sắp xong đời rồi!
Đường Chân Lưu nghe thấy thế mặt đều tái đi, y còn chưa từng gặp ai tự muốn chết như vậy.