Chương 189: Thần Huyết Quỷ Diễm Điệp
Hàn Sâm thấy thế thì vô cùng hoảng sợ, vội vàng nghiêng qua một bên để né, đôi cánh sắc bén của Quỷ Diễm Điệp kia trực tiếp cắt vào nham thạch, sau đó lại nổ tung thành một ngọn lửa màu xanh lam.
- Thứ này thật lợi hại!
Hàn Sâm nhìn mà trợn mắt há mồm, chỉ là ám khí Quỷ Diễm Điệp nguyên thủy đã hung ác như vậy, nếu có ám khí Quỷ Diễm Điệp biến dị, chỉ sợ sẽ uy hiếp được cả sinh vật thần huyết.
Thế nhưng hình dạng Quỷ Diễm Điệp quỷ dị, không giống với ám khí bình thường, muốn sử dụng được nó, phải phối hợp với thủ pháp đặc thù mới được, thứ này phải luyện tập.
Nhưng chuyện này khiến Hàn Sâm rất động tâm, trong hang động này không biết có bao nhiêu Quỷ Diễm Điệp, hắn chỉ cần giết một đường liền có thể nhẹ nhõm thu hoạch được không ít ám khí Quỷ Diễm Điệp.
Về phần nguy hiểm thì hoàn toàn không cần lo lắng, nơi này có dòng sông ngầm, hắn chỉ cần trốn dưới sông bắn tên lên, một khi gặp phải nguy hiểm sẽ lặn xuống đáy sông, đám Quỷ Diễm Điệp kia cũng không làm gì được hắn cả.
Hơn nữa hắn còn có vật cưỡi Hắc Toa Ngư biến dị, ở dưới nước cũng không cần tự mình bơi đi, chỉ cần cưỡi Hắc Toa Ngư là có thể nặn xuống đáy sông trốn đi thật xa, đám Quỷ Diễm Điệp kia khẳng định không làm gì được hắn.
- Được rồi, cứ đi dọc theo sông ngầm dưới lòng đất này giết lại, giải quyết đám Quỷ Diễm Điệp đó, sau đó lại từ chỗ thần huyết Hắc Vũ Thú Vương xông tới để đi ra ngoài, nếu có thể gặp được đàn Hắc Vũ Thú, lại vừa vặn đại sát một phen, có lẽ còn có thể kiếm thêm mấy đôi cánh trở về bán.
Trong nội tâm Hàn Sâm thầm nghĩ, sau đó cứ dọc theo dòng sông ngầm đi lên.
Thần huyết Hắc Vũ Thú Vương thật sự đã mang Hàn Sâm đến một phúc địa, Hàn Sâm giết một đường, không biết giết chết bao nhiêu Quỷ Diễm Điệp, mà Quỷ Diễm Điệp lại không làm gì được hắn.
Mặc dù không có thịt có thể ăn, nhưng Hàn Sâm lại thu được một số lượng thú hồn Quỷ Diễm Điệp rất lớn.
Chỉ riêng thú hồn Quỷ Diễm Điệp nguyên thủy đã có hai, ba mươi con, thú hồn Quỷ Diễm Điệp biến dị cũng phải bảy, tám con.
Trong hang động thật sự có rất nhiều Quỷ Diễm Điệp, Hàn Sâm vừa đi vừa nghỉ trong hang động, đi bảy tám ngày vẫn chưa tới vị trí lúc đến, hắn giết Quỷ Diễm Điệp đến mức tay cũng sắp cứng đờ.
Lúc bắt đầu Hàn Sâm còn bắn tên, về sau phát hiện bắn tên thật sự quá chậm, hắn trực tiếp mặc áo giáp thần huyết xông lên, cầm đao chém loạn một trận, không biết có bao nhiêu con bị hắn chém chết rồi đụng lên người hắn.
Chờ tới khi hắn không chịu được nhiệt độ cao, hắn lại trực tiếp nhảy xuống sông, cưỡi biến dị Hắc Toa Ngư nặn xuống đáy sông, nghỉ ngơi một lát lại nhảy lên.
Đoạn đường này hắn giết được không ít, Hàn Sâm chưa bao giờ giết một lần được nhiều thú hồn như vậy.
Thấy phía trước lại có thêm một đám Quỷ Diễm Điệp bay tới, Hàn Sâm vung Trảm Mã Đao vọt vào.
- Ah!
Trong những ngọn lửa màu xanh lam nổ tung, một ngọn lửa tím xanh đột nhiên nổ tung trên người Hàn Sâm, Hàn Sâm rú lên một tiếng, vội vàng nhảy xuống sông ngầm dưới lòng đất.
- Săn giết thần huyết Quỷ Diễm Điệp, thu được thú hồn thần huyết Quỷ Diễm Điệp, không thể ăn thịt.
Đến khi Hàn Sâm từ dưới sông bò lên, áo giáp thần huyết trên người đã bị đốt cháy rất nhiều chỗ, lộ ra da thịt bị cháy đen bên trong, áo giáp rách tươm, nào còn nửa điểm uy phong của áo giáp thần huyết.
Hàn Sâm chật vật bò lên bờ, thu áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng về, may mắn cái áo giáp thần huyết này không bị phá hủy hoàn toàn, có thể chậm rãi khôi phục, chỉ là cần thời gian hơi dài.
Hàn Sâm âm thầm may mắn, nếu như không có áo giáp thần huyết này thay hắn ngăn cản một kiếp, hắn đã sớm hóa thành tro bụi, con thần huyết Quỷ Diễm Điệp kia thật sự quá kinh khủng.
Từ khi Hàn Sâm thu được áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng đến nay, còn chưa từng bị thua thiệt lớn như vậy, trên người có rất nhiều chỗ đều bị bỏng nghiêm trọng, đau rát, nếu như không phải bên cạnh có sông ngầm dưới lòng đất, hắn lại phản ứng nhanh nhẹn, chỉ cần bị đốt thêm một hai giây nữa, đừng nói là máu thịt của hắn, e là cho dù áo giáp thần huyết cũng bị đốt thành tro rồi.
Trong lòng Hàn Sâm vẫn vô cùng khiếp sợ, túi đồ của hắn cũng bị đốt thành tro rồi, không còn gì lưu lại, nên đương nhiên cũng không có thuốc.
Không có cách nào, Hàn Sâm chỉ có thể vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, hy vọng có thể làm dịu vết bỏng trên người một chút, hiện tại ở trên người hắn không còn gì nữa, nhất định phải nhanh chóng khôi phục chút sức lực, nhanh chóng rời khỏi hang động này trở về mới được.
Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật vận chuyển, Hàn Sâm chỉ cảm thấy trên người dâng lên cảm giác mát mẻ, những nơi bị bỏng lại dần dần không còn đau nữa.
Hàn Sâm còn đang lo lắng những vết thương này sẽ bị nhiễm trùng, đây là chuyện đáng sợ nhất khi bị bỏng, nhưng khi hắn vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mấy lần, những tổn thương đó lại dần dần kết vảy.
Hàn Sâm liên tục vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mười mấy tiếng, những vết thương kia thật sự đóng thành vảy, khiến Hàn Sâm cực kỳ vui mừn.
- Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật quả nhiên không phải thứ bình thường, đúng là một môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật thần kỳ, cũng không biết Tuyết Long Nhạn kia có lai lịch gì, thế mà lại có được Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật thần kỳ như vậy.
Trước kia Hàn Sâm vẫn luôn chú ý trong Liên Minh xem có đại gia tộc họ Tuyết hay không.
Thế nhưng trong những đại gia tộc nổi danh và với những cường giả cấp Bán Thần, đều không có họ Tuyết, chuyện này khiến Hàn Sâm cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Không cần lo lắng đến vết bỏng trên người nữa, mặc dù có vẻ rất nghiêm trọng, nhưng thực tế cũng không có quá nhiều nguy hiểm, chỉ cần trở về tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, đợi vảy trên người tróc ra, vết bỏng tự nhiên sẽ tốt hơn.
Hàn Sâm cũng không dám tiếp tục làm loạn, hơn nữa hắn đã thu hoạch được rât nhiều thú hồn Quỷ Diễm Điệp, lại thu được cả một ám khí thần huyết Quỷ Diễm Điệp, đây chính là vũ khí thần huyết đầu tiên của hắn, nhưng đáng tiếc vật này chỉ dùng được một lần, cho dù đi săn giết sinh vật thần huyết, nếu như tình huống không phải vạn bất đắc dĩ, Hàn Sâm cũng không nỡ dùng.
Hàn Sâm không để ý tới đám Quỷ Diễm Điệp kia nữa, dùng Hắc Toa Ngư biến dị lặn xuống đáy sông rồi bơi đi, cứ bơi một đoạn thời gian sẽ lặng lẽ nổi lên mặt nước hít thở, không dám kinh động đến đám Quỷ Diễm Điệp đó.
Quỷ Diễm Điệp nơi này nhiều như sao trên trời vậy, thật sự muốn giết hết chúng, một mình hắn không biết phải giết đến năm nào tháng nào mới hết, suy nghĩ lúc trước thật sự có chút quá ngây thơ rồi.
Cũng may cuối cùng Hàn Sâm cũng tìm được vị trí lúc đầu hắn và thần huyết Hắc Vũ Thú Vương rơi xuống, thừa dịp những Quỷ Diễm Điệp kia không kịp phản ứng, trực tiếp triệu hồi ra hai cánh Tử Vũ Lân Long và biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng rồi xông ra ngoài.
Xuyên qua đống cát bay ra ngoài, Hàn Sâm vốn đã chuẩn bị sẵn sàng giết chóc với đàn Hắc Vũ Thú, nhưng lại phát hiện ở gần đây ngay cả một con Hắc Vũ Thú cũng không có, chuyện này khiến Hàn Sâm âm thầm thở dài một hơi.
Thần huyết áo giáp của hắn tạm thời không thể dùng, một kiện áo giáp thần huyết khác lại đang ở trên người Manh Manh, giờ mà gặp phải đám Hắc Vũ Thú kia thật sự có chút phiền phức.
Hữu kinh vô hiểm rời khỏi Đại Sa Mạc Bạch Ma, trên đường đi hắn săn giết mấy con dị sinh vật làm đồ ăn, còn đụng phải đám người Vương Manh Manh bởi vì lo lắng mà dẫn người tới tìm hắn.