Chương 197: Mị Lực Của Phụ Nữ Thành Thục
Hiện tại Văn Tú Tú vô cùng không vui, cô mới chỉ là một thực tập sinh của Hoa Tinh làm hoạt náo viên cho chuyên mục thi đấu Hắc Bạch Quyền và cũng là ký giả thực tập, cô lại được phân phối đến làm nhân viên dưới quyền của Phương Minh Toàn đại danh đỉnh đỉnh.
Với kinh nghiệm của cô vốn không có tư cách đi theo Phương Minh Toàn, chỉ vì nguyên nhân gia đình, mới được trực tiếp phân phối cho Phương Minh Toàn chạm tay có thể bỏng.
Văn Tú Tú vốn cho là mình có thể đại triển quyền cước dưới tay Phương Minh Toàn, tạo ra một vùng trời riêng trong giới truyền thông, nhưng thật không ngờ Phương Minh Toàn lại phân cho cô nhiệm vụ đầu tiên là đi tới trường quân đội Hắc Ưng phỏng vấn trực tiếp.
Lần này trận đấu Hắc Bạch Quyền trên Internet, là do một sàn đấu Hắc Bạch Quyền nổi danh trên Internet tổ chức, đều mời các trường quân đội lớn báo danh dự thi.
Trận đấu Hắc Bạch Quyền, để Văn Tú Tú phụ trách cũng là việc nên làm, nhưng cô muốn đi phỏng vấn trường quân đội xếp hàng thứ nhất và thứ hai trong cuộc thi Hắc Bạch Quyền năm trước.
Phương Minh Toàn lại phái cô đến phỏng vấn trường quân đội Hắc Ưng mà ngay cả Top 16 trong cuộc thi Hắc Bạch Quyền toàn Liên Minh cũng không lọt vào được, như thế sao có thể không khiến cô ta phiền muộn.
Tuy Văn Tú Tú đã dựa vào lí lẽ để biện luận, nhưng Phương Minh Toàn lại nhất định phái cô đến phỏng vấn trường quân đội Hắc Ưng, còn nói cái gì mà sẽ có kinh hỉ không ngờ, sau này cô ta sẽ hiểu rõ thôi.
Văn Tú Tú dù nghĩ thế nào, cũng nghĩ không ra kinh hỉ ở nơi nào, cô đã xem qua danh sách rồi, đối thủ đầu tiên của trường quân đội Hắc Ưng chính là trường quân đội Thánh Đức, đã từng lọt vào trận đấu bán kết giữa các trường quân đội.
Trường quân đội Thánh Đức là một đội mạnh trong các hạng mục tân cổ võ, ở các hạng mục đều có thể lọt vào Top 4, đặc biệt là hạng mục Hắc Bạch Quyền này, tuy nhiên trận đấu đoàn thể chỉ lọt vào bán kết, nhưng trận đấu cá nhân thì trường quân đội Thánh Đức lại xếp thứ hai đấy.
Lúc này trận đấu trên Internet mặc dù là trận đấu đoàn thể, nhưng dù có nghĩ như thế nào thì với tiêu chuẩn của trường quân đội Thánh Đức cũng không thể bại bởi trường quân đội Hắc Ưng được.
Văn Tú Tú thậm chí còn có chút nghi ngờ, có phải Phương Minh Toàn đã nói sai tên trường quân đội hay không, thực tế là y muốn cô tới phỏng vấn trực tiếp trận đấu của trường quân đội Thánh Đức.
Tuy Văn Tú Tú đã ra ám hiệu với Phương Minh Toàn nhiều lần, nhưng Phương Minh Toàn có vẻ như không nghe được, vẫn kiên trì bảo cô đến trường quân đội Hắc Ưng.
- Được rồi, dù sao cũng là phát sóng trực tiếp cùng một trận đấu, đến lúc bình luận cũng có thể nói về trường quân đội Thánh Đức.
Văn Tú Tú không có hi vọng gì với trường quân đội Hắc Ưng.
Theo Văn Tú Tú biết, Hắc Ưng vốn không quá mạnh, năm nay lại có rất nhiều tuyển thủ chủ lực đã tốt nghiệp, người có thể lên sân khấu cũng chỉ còn Âu Dương Tiểu Tán.
Bất quá thực lực cá nhân của Âu Dương Tiểu Tán tối đa cũng chỉ có thể chen vào Top 10, dùng lực lượng một người cũng không thể chống lại trường quân đội Thánh Đức.
Nghĩ thì nghĩ thế, Văn Tú Tú vẫn nhanh chóng đi tới trường quân đội Hắc Ưng, chuẩn bị phỏng vấn và giới thiệu mọi tuyển thủ dự thi của trường quân độ Hắc Ưng, đây là chuyện nhất định phải hoàn thành.
Trình ra chứng minh người phỏng vấn, sau khi Văn Tú Tú đi vào trường quân đội Hắc Ưng đã thấy choáng váng, trường quân đội này cũng không kém một thành thị lớn, cô không biết tuyển thủ dự thi Hắc Bạch Quyền ở nơi nào.
Văn Tú Tú nhìn quanh bốn phía, vị trí cô đang đứng là một nơi đầy cây xanh, sinh viên tốp năm tốp ba đi lại, hoặc đứng đối diện nói chuyện, cách chỗ cô đứng không xa, có một nam sinh ngồi một mình trên ghế dài bên cạnh bồn hoa đọc sách.
Văn Tú Tú bước tới ghế dài, quan sát nam sinh đang đọc sách kia, trong nội tâm không khỏi cảm thán:
- Tuổi trẻ thật là tốt, một nam sinh lại có làn da trơn mềm trắng nõn khiến người ta đố kỵ như vậy.
- Bạn học, quấy rầy cậu một chút, xin hỏi cậu có biết câu lạc bộ cổ võ ở nơi nào không?
Văn Tú Tú nói xong lại đưa tay đùa nghịch ngọn tóc, nghĩ thầm mình tốt xấu gì cũng được coi là một mỹ nhân, chỉ cần bày ra một chút mị lực của phụ nữ thành thục, một sinh viên chưa trải việc đời trong trường quân đội, còn không ngoan ngoãn dẫn cô tới câu lạc bộ cổ võ sao.
Nam sinh kia ngẩng đầu liếc Văn Tú Tú một cái, mỉm cười nói:
- Câu lạc bộ cổ võ à, chị đi theo con đường này đến ngã tư thứ ba, quẹo trái rồi lại đi qua hai ngã tư, lại quẹo phải…
Văn Tú Tú nghe mà đau cả đầu, vội vàng lộ ra một nụ cười mê người:
- Bạn học, cậu có rãnh không? Có thể mời cậu dẫn tôi tới đó không? Tôi thật sự không quen thuộc nơi này.
- Thật xin lỗi, tôi còn có chuyện, thật sự không tiện lắm, nếu không chị đến mấy người kia hỏi xem?
Nam sinh kia cười một cái nói.
Văn Tú Tú lập tức cảm giác lúc này tới trường quân đội Hắc Ưng phỏng vấn thật sự là không ổn, tốt xấu gì lúc mình đi học cũng là hoa hậu giảng đường, lúc nhập ngũ cũng là quân hoa, cho dù hiện tại tuổi có lớn hơn một chút so với sinh viên trường quân đội, nhưng sao mị lực lại giảm tới mức này chứ? Thậm chí ngay cả một sinh viên trẻ tuổi cũng không xử lý được.
Hỏi đường không được không phải chuyện chủ yếu, chủ yếu là Văn Tú Tú không thể chịu đựng được mị lực của mình lại hạ thấp như vậy, tiểu tử không biết tốt xấu trước mắt quả thật không biết phong tình gì cả.
Văn Tú Tú không cam lòng từ bỏ như thế, còn muốn nói điều gì, nhưng lúc này lại thấy một nữ sinh đi tới ghế dài, ngồi xuống bên cạnh nam sinh kia, có chút nghi hoặc nhìn Văn Tú Tú đứng trước mặt nam sinh hỏi:
- Chị ấy là ai vậy?
Văn Tú Tú nhìn nữ sinh kia mà ngẩn ra, tuy đều là nữ nhân, nhưng cũng không nhịn được mà thầm khen một tiếng:
- Nữ sinh thật xinh đẹp, tố chất nữ sinh trường quân đội Hắc Ưng lại cao như vậy?
Mặc dù nữ sinh này kém cô chút mị lực của phụ nữ thành thục, nhưng lại có thêm mấy phần thanh xuân tươi đẹp.
- Hỏi đường đấy.
Hàn Sâm cười tủm tỉm đáp.
Kỷ Yên Nhiên nhìn Văn Tú Tú, nháy mắt hỏi:
- Chị không phải sinh viên trường quân đội à? Chị muốn đi đâu?
Văn Tú Tú vội vàng chỉ vào chiếc thẻ đeo trước ngực mình, nói với Kỷ Yên Nhiên:
- Bạn học, tôi là phóng viên của Hoa Tinh, muốn phỏng vấn tuyển thủ câu lạc bộ cổ võ, nhưng tôi không biết đường, không biết nên đi như thế nào.
Kỷ Yên Nhiên nghĩ một lát rồi chỉ vào mấy nam sinh viên đứng đối diện cách đó không xa nói:
- Mấy người kia đều là thành viên câu lạc bộ cổ võ, bọn họ sẽ dẫn chị đi.
Trong nội tâm Văn Tú Tú có chút phiền muộn, nhưng cũng chỉ có thể nói một tiếng cám ơn, sau đó lại đi về phía mấy sinh viên khác để hỏi đường.
Cũng may lần này thuận lợi hơn, cuối cùng cũng gặp được nam sinh biết thưởng thức mỹ mạo của cô, rất nhiệt tình dẫn cô tới câu lạc bộ cổ võ.
Tình huống câu lạc bộ cổ võ cũng không khác suy nghĩ của Văn Tú Tú nhiều, cũng giống với tư liệu mà cô lấy được, năm tuyển thủ chính thức tham gia thi đấu và chính thức công bố ra cũng đều giống nhau.
Về phần trong đội cũng có thể báo thêm ba người dự bị, Văn Tú Tú lại không để ý, trên tư liệu chỉ công bố danh sách đội viên chính thức, cô cảm thấy biết đội viên chính thức là được, tuyển thủ dự bị không đáng quan tâm.
Nhưng Văn Tú Tú nghĩ tới nam sinh hôm nay gặp phải trong trường học, bây giờ nghĩ lại mới cảm thấy có chút quen mắt, dường như đã gặp nhau ở đâu rồi, nhưng trong lúc nhất thời lại không nhớ ra nổi.
Cũng khó trách Văn Tú Tú nghĩ không ra, sau khi Hàn Sâm quay xong video để quảng cáo cho Ngân Sát TS, sau đó cũng không lộ diện nữa, hơn nữa trong video cũng có trang điểm, còn có hậu kỳ xử lý, nên so với dáng vẻ vốn có của Hàn Sâm thì có chút không giống, Văn Tú Tú mới không nhận ra.