Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 196: Sống Ít Mười Năm

Chương 196: Sống Ít Mười Năm

Hoàng Phủ Bình Tình ngồi thẳng thân thể, trầm ngâm nói:
- Theo nguyên tắc thì hai thần huyết thú hồn này sẽ được đấu giá trên hội đấu giá, nhưng Hàn học đệ đã muốn, cũng có thể sớm lấy đi, chỉ là giá tiền thì phải dựa theo giá giao dịch mà công ty chúng ta dự đoán, chuyện này học tỷ tôi cũng không có biện pháp khác, dù sao đây không phải là sinh ý của một mình tôi, công ty cũng không phải chỉ có tôi.
- Bao nhiêu tiền?
Hàn Sâm lại hỏi một câu.
Hoàng Phủ Bình Tình lập tức sử dụng máy truyền tin, sau khi tìm được bảng giá, trực tiếp phóng to trước mắt Hàn Sâm, đều là giá cả dự đoán của thú hồn đem ra đấu giá trong lần đấu giá này.
Hàn Sâm nhìn đến Ngân Huyết Tam Nhận Xoa, nhịn không được cười khổ nói:
- 230 triệu, tôi thật sự không mua nổi.
Hiện tại tài sản tổng cộng của hắn chỉ có hơn 60 triệu, còn có ba cỗ chiến giáp, trong đó Ngân Sắc Sát Cơ và Ngân Sát TS màu xanh, Hàn Sâm đều không muốn bán ra, chỉ còn dư lại một bản Ngân Sát TS cho dù bán đi, cũng chỉ có thể bán được 70-80 triệu, cộng lại vẫn không đủ để mua Ngân Huyết Tam Nhận Xoa.
- Dự đoán giá cả nhất định là rất cao, chủ nếu là bởi vì ở đây còn có Thần Thiên Tử là công tử tập đoàn Tinh Vũ, dự đoán giá cả cao hơn bình thường một chút.
Hoàng Phủ Bình Tình cười nói:
- Nếu như học đệ thực sự muốn có, học tỷ tôi có thể lợi dùng quyền hạn của mình, để cho cậu giá nội bộ, 180 triệu, Ngân Huyết Tam Nhận Xoa này sẽ là của cậu.
Hôm nay Hàn Sâm mới biết những người chuyên môn buôn bán thú hồn này đen tối đến mức nào, cũng hiểu rất rõ giá trị của thần huyết thú hồn.
Ngẫm lại một thân thần huyết thú hồn của mình, nếu như bán đi hết, thì hắn sẽ lập tức biến thành phú ông.
Thấy Hàn Sâm không nói lời nào, Hoàng Phủ Bình Tình lại cười híp mắt nói:
- Nếu như tình hình kinh tế của học đệ không đủ, tôi còn có một đề nghị, có thể để học đệ không tốn một phân tiền mà có thể lấy đi thanh Ngân Huyết Tam Nhận Xoa này.
- Đề nghị gì?
Hàn Sâm có chút ngoài ý muốn nhìn Hoàng Phủ Bình Tình.
- Nếu như học đệ chịu ký hợp đồng với công ty của chúng tôi, phục vụ công ty chúng tôi hai năm, thì Ngân Huyết Tam Nhận Xoa này chính là thù lao để trả cho cậu, một đồng cậu cũng không cần bỏ ra.
Hoàng Phủ Bình Tình nhìn Hàn Sâm, chậm rãi nói ra.
Hàn Sâm nao nao, sau đó mới cười nói:
- Không thể tưởng được tôi lại đáng giá như thế, một năm có thể kiếm được trăm triệu.
Hoàng Phủ Bình Tình cười tủm tỉm nói:
- Nếu là lúc trước, cho dù cậu là người phát ngôn của Ngân Sát TS, cũng tuyệt đối không có giá này. Nhưng sau khi thấy biểu hiện của cậu ở Đại Sa Mạc Bạch Ma, tôi cảm thấy cậu đáng giá, đối với công ty chúng tôi vốn muốn tới Tí Hộ Sở khác để kinh doanh sẽ có trợ giúp rất lớn, thế nào? Gia nhập với chúng tôi chứ?
Hoàng Phủ Bình Tình sở dĩ chịu phiền toái như vậy đi tới trường quân đội Hắc Ưng, chính là vì muốn thuyết phục Hàn Sâm gia nhập, có người như Hàn Sâm gia nhập, sẽ giúp đám người các cô rất lớn.
- Rất cảm tạ học tỷ thưởng thức, nhưng điều kiện này chỉ sợ là tôi không có cách nào đồng ý.
Nhưng Hàn Sâm lại không chút do dự lựa chọn cự tuyệt Hoàng Phủ Bình Tình.
Bọn họ mặc dù sẽ đi tới những Tí Hộ Sở khác, trên đường có khả năng gặp phải sinh vật biến dị rất cường đại, nhưng bọn họ chủ yếu muốn làm kinh doanh, sẽ tận lực tránh đi nguy hiểm, nếu có thể, sẽ tận lực tránh nảy sinh xung đột với dị sinh vật cao cấp, điều này không phải là điều Hàn Sâm muốn.
- Không cần vội vã cự tuyệt như thế, cậu có thể tỉ mỉ cân nhắc, học tỷ tôi rất có thành ý, về mặt thù lao còn có thể bàn lại.
Hoàng Phủ Bình Tình cũng không bởi vì Hàn Sâm cự tuyệt mà buông tha.
- Học tỷ, thật sự xin lỗi.
Hàn Sâm vô cùng kiên định cự tuyệt Hoàng Phủ Bình Tình.
Hoàng Phủ Bình Tình không ngờ Hàn Sâm sẽ trực tiếp cự tuyệt như vậy, nhưng cô đều tới đây rồi, đương nhiên sẽ không bởi vì một chút khó khăn như thế mà dễ dàng buông tha.
- Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, về sau lúc nào cậu nghĩ thông suốt, có thể tùy thời tìm đến tôi.
Hoàng Phủ Bình Tình mở một bình rượu, rót một chén cho Hàn Sâm, rồi cụng ly với Hàn Sâm.
Sau khi khẽ nhấm một ngụm, Hoàng Phủ Bình Tình cầm chén rượu nói:
- Với tư cách là một thành viên của công ty, tôi đã nói xong chuyện công, hiện tại chúng ta có thể nói việc tư rồi.
- Việc tư gì?
Hàn Sâm ngơ ngác, không hiểu nhìn Hoàng Phủ Bình Tình.
Hoàng Phủ Bình Tình hơi nghiêng người, ôm lấy cánh tay của Hàn Sâm, gần như muốn ép cả người lên Hàn Sâm, quyến rũ cười nói:
- Học đệ có bạn gái chưa? Nếu chưa có, học tỷ làm bạn gái của cậu nhé?
PHỐC!
Hàn Sâm vừa mới uống được một ngụm rượu lập tức phun ra toàn bộ, trực tiếp phun lên trên người Hoàng Phủ Bình Tình.
Hàn Sâm vội vàng lấy khăn tay lau qua trên người Hoàng Phủ Bình Tình, nhưng lau hai cái lại có cảm giác không đúng, phía dưới khăn tay kia, chính là hai luồng tuyết trắng hùng vĩ, lúc này vì đang bị hắn lau loạn mà ầm ầm sóng dậy, hơn nữa nơi cánh tay còn truyền tới cảm giác mềm mại ấm áp, khiến Hàn Sâm muốn phun máu mũi.
- Cậu…
Hai gò má Hoàng Phủ Bình Tình ửng hồng, cô căn bản không nghĩ tới sẽ biến thành tình trạng này, đến lúc kịp phản ứng thì đã muộn.
- Thực xin lỗi học tỷ, tôi không cố ý.
Hàn Sâm vội vàng thu lại cánh tay.
Hoàng Phủ Bình Tình cắn môi, hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Sâm, lấy tay che phần áo trước ngực mình bị Hàn Sâm phun ướt.
Hàn Sâm vội vàng cởi áo khoác của mình ra, đưa cho Hoàng Phủ Bình Tình, che khuất một mảnh xuân quang tốt đẹp kia.
- Học tỷ, cơm ăn cũng xong rồi, tôi cần phải trở về, có cơ hội lần sau lại tán gẫu đi.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Nơi này chính là trong trường quân đội, Hoàng Phủ Bình Tình chỉ cần kêu một tiếng là hắn xong rồi.
- Vậy thì nói chuyện sau.
Khuôn mặt Hoàng Phủ Bình Tình ửng đỏ, cũng không dám tiếp tục ở lại, cô cũng không thật sự lấy thân nuôi hổ, vừa nãy chỉ là muốn đùa giỡn Hàn Sâm, không nghĩ tới lại bị Hàn Sâm đùa ngược lại.
- Muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay của tôi, không dễ dàng như vậy đâu.
Chật vật rời khỏi phòng, Hoàng Phủ Bình Tình âm thầm xấu hổ, nghĩ đến vừa rồi cánh tay Hàn Sâm đụng chạm tới chỗ kia, mặt cô càng như lửa đốt.
Hàn Sâm vừa đi vừa nhìn tay mình, thầm than thở:
- Lợi hại lợi hại, không hổ là bình sữa học tỷ, không có mấy người có bộ ngực như thế đâu.
Tâm kế Hoàng Phủ Bình Tình này quá lợi hại, Hàn Sâm là người nhạy cảm thế nào, vừa rồi khi tay hắn đụng phải Hoàng Phủ Bình Tình, trong khoảnh khắc đó trên người Hoàng Phủ Bình Tình đã hiện ra sát ý mãnh liệt, tuy Hoàng Phủ Bình Tình đã tận lực thu lại, nhưng Hàn Sâm vẫn cảm nhận được.
Hơn nữa khi nãy Hàn Sâm thừa dịp loạn nhìn thoáng qua máy truyền tin của Hoàng Phủ Bình Tình, máy truyền tin dĩ nhiên đang trong trạng thái làm việc, rất có thể là đang quay lại.
Nếu như vừa rồi hắn dám tiến một bước, bị Hoàng Phủ Bình Tình chụp được cái gì, đến lúc đó chuyện khác không sợ, chỉ sợ bị Kỷ Yên Nhiên nhìn thấy, vậy thì thật sự là vì nhỏ mất lớn rồi.
- Không đúng, hẳn phải là không thể vì lớn mất nhỏ.
Hàn Sâm có chút tà ác thầm nói.
Kỷ Yên Nhiên mặc dù không nhỏ, nhưng so với Hoàng Phủ bình sữa thì hiển nhiên vẫn kém một ít.
Hàn Sâm vừa về đến phòng ngủ, chợt nghe thấy lão Thạch đang kể chuyện nước miếng tung bay.
- Lão Tam, cậu trở lại thật đúng lúc, cậu có biết trường học của chúng ta có một mỹ nữ là sinh viên trao đổi hay không?
- Mỹ nữ sinh viên trao đổi?
Hàn Sâm tỏ vẻ kinh ngạc nhìn lão Thạch.
Lão Thạch lập tức hưng phấn, miệng chảy nước nói:
- Đúng vậy, mỹ nữ là sinh viên trao đổi, tên là Hoàng Phủ Bình Tình, vốn vô cùng đẹp, đặc biệt là… dù sao, hiện tại Hoàng Phủ Bình Tình được công nhận là đệ nhất mỹ nữ nhũ thần, bạn học gặp được cô ta, không khỏi đều bị nơi rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy của cô ta làm cho khuynh đảo, nếu như có thể sờ lên…, cho dù sống ít đi mười năm tôi cũng đồng ý…
- Sống ít mười năm…
Hàn Sâm theo bản năng nhìn tay phải của mình, thầm nghĩ trong lòng:
- Ây da, vậy mình đây sẽ sống ít đi bao nhiêu năm chứ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất