Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 281: Tiết Tấu Rối Loạn

Chương 281: Tiết Tấu Rối Loạn

Coong!
Tay trái Hàn Sâm triệu hoán ra Ngân Huyết Tam Nhận Xoa, nhanh chóng chặn cốt đao sắp đâm vào mi tâm hắn lại, đánh bay cốt đao ra ngoài.
Thế nhưng ở giây tiếp theo, khô lâu kia vốn đang đưa lưng về phía hắn, cánh tay lại vặn vẹo quỷ dị, cánh tay xoay ngược lại đâm một đao vừa nhanh vừa độc, khiến Hàn Sâm không kịp chuẩn bị, kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ căn bản không kịp thu hồi, Ngân Huyết Tam Nhận Xoa trong tay không kịp phát lực mới, hắn không kịp ngăn cản một đao kia.
OÀ..ÀNH!
Thân pháp Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc được triển khai, trên đùi phát ra lực lượng kinh khủng, bước một bước phá không, hiểm hiểm tránh một đao kia của khô lâu.
Chỉ là áo giáp U Linh Tinh Nghĩ vẫn bị cốt đao kia rạch ra một vết, phía trên để lại một vết rạch nông, không ngờ cốt đao kia lại sắc bén đến thế.
Trong tay khô lâu vẫn còn một cốt đao khác, lại dùng một góc độ cổ quái không thể tưởng tượng được đâm qua, từng đao từng đao liên miên bất tận.
Hàn Sâm cũng là người am hiểu dùng các loại binh khí ngắn, thế nhưng hắn chưa từng thấy người nào có thể dùng dao găm quỷ dị lại tàn nhẫn hoa lệ như vậy.
Không thể dự đoán, mọi cử động của khô lâu dường như đều sai chỗ, căn bản không biết được động tác tiếp theo của nó sẽ là gì, điều này khiến Hàn Sâm vô cùng không thoải mái.
Cảm giác này giống như một người vốn tinh thông âm luật và tiết tấu, nghe được một bản nhạc hoàn toàn lệch tông, loại cảm giác này khiến bản thân vô cùng tâm phiền khí loạn.
Huống chi thủ pháp của khô lâu này nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, giống như giòi trong xương vậy, một đao lại một đao liên tục đâm tới Hàn Sâm, khiến người ta sinh lòng tuyệt vọng.
Kiểu cận thân triền đấu như vậy, kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ căn bản không thể phát huy ra uy lực vốn có, ngược lại còn trở thành vướng víu, Hàn Sâm muốn cất kiếm đi cũng không có thời gian và cơ hội, đao pháp của khô lâu kia thật sự quá nhanh, quá ác, quá chuẩn.
Thân pháp quỷ mị, đao pháp quỷ dị, trong chốc lát đã khiến Hàn Sâm bị thương nặng, trên ngực bị cốt đao hung hăng chém ra một vết.
Nếu như không phải có áo giáp thần huyết chống đỡ, một đao kia nhất định đã mở ngực phanh bụng hắn ra rồi.
Lông măng toàn thân Hàn Sâm đều dựng lên, hắn trực tiếp triệu hoán Miêu Quân ra, Miêu Quân hóa thành hổ đen khổng lồ, trực tiếp đánh về phía Bạch Ngọc Khô Lâu.
Bạch Ngọc Khô Lâu như đang trượt trên mặt băng, thân thể quỷ dị lướt ngang hai thước, thoát khỏi tấn công của Miêu Quân, đồng thời trở tay vung một đao, cốt đao đâm về phía cổ của Miêu Quân.
Miêu Quân khẽ cắn ngược lại, thân thể khô lâu kia nhoáng một cái, cốt đao trong tay thu về, đồng thời cũng tránh qua, tránh khỏi một chiêu cắn xé của Miêu Quân, thân thể đưa lưng về phía Miêu Quân, cánh tay lại là quỷ dị xoay ngược lại dùng cốt đao đâm về phía bụng của Miêu Quân.
Hàn Sâm nắm lấy cơ hội, một kiếm chém tới khô lâu, đồng thời Ngân Huyết Tam Nhận Xoa trong tay cũng chém ra, chặn cốt đao mà khô lâu đâm về Miêu Quân lại.
Một người một con mèo khổ đấu với khô lâu, Bạch Ngọc Khô Lâu lại không chút hốt hoảng, nó giống như quỷ mị, đao như u linh, lấy một địch hai vẫn vô cùng nghẹ nhàng, hoa lệ xuyên qua một người một mèo, mỗi lần đều phát ra công kích quỷ dị, mang đến uy hiếp rất lớn cho Hàn Sâm và Miêu Quân.
Hàn Sâm rất nhanh đã phát hiện ra, bọn hắn dùng hai đánh một hoàn toàn không chiếm được tiện nghi, trái lại khô lâu kia lợi dụng thân pháp quỷ mị, khiến một người một mèo có chút bó tay bó chân, không phát huy ra được uy lực khi đánh hội đồng.
- Khô lâu này giống như dị sinh vật thật sự, quá tà môn.
Hàn Sâm thầm mắng một tiếng, thừa dịp Miêu Quân công kích khô lâu, hắn xoay người bỏ chạy, trên người hắn và Miêu Quân đều chảy máu, con khô lâu kia lại không mất một sợi lông, tiếp tục đánh tiếp, chỉ sợ bị thua thiệt sẽ là bọn hắn, vẫn nên rút lui trước rồi lại nghĩ biện pháp.
Cũng may còn có Miêu Quân quấn quít lấy khô lâu, để Hàn Sâm có thể thuận lợi thoát thân, khi Hàn Sâm chạy xa, thấy Miêu Quân đã sắp không chống đỡ nổi, hắn trực tiếp thu nó về.
Bạch Ngọc Khô Lâu lại không chịu buông tha Hàn Sâm, nhanh chóng chạy tới, Hàn Sâm nào còn dám do dự, nhanh chóng chạy tới cửa sào huyệt dị sinh vật.
Bạch Ngọc Khô Lâu vẫn đuổi theo không buông, tốc độ nhanh hơn Hàn Sâm, Hàn Sâm ỷ vào có Miêu Quân phụ trợ, đánh một chút rồi lại lui, cuối cùng cũng chạy tới lui cửa hang, trực tiếp chui ra .
Bạch Ngọc Khô Lâu cũng không chịu buông tha, cũng cùng chui ra theo.
- Đi chết đi.
Hành động này của Bạch Ngọc Khô Lâu rất hợp ý Hàn Sâm, thân pháp của khô lâu linh hoạt như quỷ mị, nhưng ở một nơi hẹp này, nó căn bản không có không gian để tránh né, Hàn Sâm trực tiếp rút ra thương đinh ốc đâm tới khô lâu.
Một tấc dài một tấc mạnh, trong một không gian hẹp như thế này, đoản đao của Bạch Ngọc Khô Lâu căn bản thể chém tới Hàn Sâm, lại không có chỗ để trốn tránh, chỉ có thể dùng song đao chắn trước ngực, chặn một thương của Hàn Sâm lại.
Một thương của Hàn Sâm đâm ra có vận dụng cả lực lượng đinh ốc, khô lâu không thể đánh bay thương ra, thương này giống như Độc Long đâm tới trên người khô lâu.
Hàn Sâm cho rằng lần này có lẽ đã đắc thủ, ai ngờ khô lâu lại nhanh chóng lùi ngược, giống như quỷ hồn trượt về sau, tốc độ này còn nhanh hơn thân pháp Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc của Hàn Sâm, nó cứ thế tránh được một thương này của Hàn Sâm.
Trí tuệ của con khô lâu này khá cao, biết rõ trong lối hẹp này nó không phải đối thủ của Hàn Sâm, thế nên nó cũng không đi vào thông đạo nữa, chỉ đứng ở bên ngoài trông coi.
Hàn Sâm bất đắc dĩ, chỉ có thể chọn rời khỏi sào huyệt của dị sinh vật, trước tiên nghĩ ra biện pháp, sau đó mới tới thu thập Bạch Ngọc Khô Lâu này, nếu không đừng mơ đến được nơi đặt trứng dị sinh vật.
- Thật là không may, trong sào huyệt dị sinh vật không ngờ lại có một con sinh vật thần huyết lợi hại như vậy.
Trong nội tâm Hàn Sâm có chút phiền muộn .
Lặng lẽ trốn khỏi sào huyệt dị sinh vật, lúc rời đi còn thuận tay săn giết một con gấu Quỷ Nhãn Bi Hùng nguyên thủy mang về làm đồ ăn.
Hiện tại đã biết khu vực có Quỷ Nhãn Bi Hùng ở chính là lối vào sào huyệt dị sinh vật, Hàn Sâm còn muốn giữ lại con Quỷ Nhãn Bi Hùng thần huyết kia cùng Quỷ Nhãn Bi Hùng biến dị canh cổng, không cho đám Hứa Như Yên đi vào, đương nhiên không thể giết lung tung.
Trong núi tìm một địa phương an toàn, nhặt mấy cành khô trở về sấy thịt Quỷ Nhãn Bi Hùng, loại sinh vật này không khác gì gấu, bàn tay đặc biệt mỡ màng.
Nhưng Hàn Sâm không có tâm tình thưởng thức, chỉ muốn nhét đầy bao tử, trong đầu nghĩ tới đao pháp cùng thân pháp của Bạch Ngọc Khô Lâu.
Đao pháp kia vô cùng quỷ dị, ra tay hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào, có chút tương tự với thuật ám sát.
Nhưng Hàn Sâm nhìn ra, đao pháp của khô lâu và thuật ám sát vẫn có chút khác biệt, đao pháp kia chỉ là kỹ thuật thuần túy, chứ không phải lợi dụng tâm lý góc chết.
Chỉ dùng kỹ xảo tạo thành tiết tấu không hài hòa, khiến người khác không thể phán đoán ra hành động của nó, hơn nữa thân thể của nó cũng khác hẳn với người thường, có thể làm ra rất nhiều động tác không thể tưởng tượng, cho nên mới có thể đạt tới hiệu quả như vậy.
- Nếu như muốn chém giết nó, nhất định phải hiểu được tiết tấu quỷ dị kia, nếu không cũng chỉ có thể chịu đánh, căn bản không có khả năng giết được nó.
Hàn Sâm cẩn thận nhớ lại mỗi một chi tiết nhỏ khi tranh đấu cùng khô lâu, nghĩ lại mỗi một động tác của khô lâu, muốn từ đó để tìm ra một ít quy luật.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất