Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 721: Trộm Trứng

Chương 721: Trộm Trứng

Mặc dù con sinh vật siêu cấp thần huyết kia đã hấp hối, nhưng mà vẫn phản kích lại mấy người Triệu gia, tuy nhiên nó thật sự bị thương quá nặng, mắt thấy đã sắp không chịu được nữa.
Triệu Hằng vui mừng quá đỗi, vừa chỉ huy mọi người vây công sinh vật siêu cấp thần huyết vừa nói:
- Thêm chút sức lực, nó sắp không xong rồi.
Tám người Triệu gia đã bị chết ba, những người khác cũng bị thương, nhưng nhìn thấy con sinh vật siêu cấp thần huyết kia sắp chết, bọn họ lại vô cùng hưng phấn.
- Để cho tôi giết nó.
Triệu Hải Dương nhìn thấy con sinh vật siêu cấp thần huyết đã sắp đứng không nổi nữa, hưng phấn kêu lên.
- Được.
Triệu Hằng đương nhiên sẽ không phản đối, vốn trong tám người này, cũng chỉ có y cùng Triệu Hải Dương là dòng chính của Triệu gia, ai giết đều giống nhau.
Thế nhưng mà không đợi Triệu Hải Dương ra tay, con sinh vật siêu cấp thần huyết đã lung lay sắp đổ kia, bỗng nhiên ngay lúc đó giống như là hồi quang phản chiếu, trong giây lát đánh ngã một người Triệu gia, sau đó gào rống xông vào trong rừng rậm.
Trong khoảng thời gian ngắn Triệu Hằng cùng Triệu Hải Dương đều ngơ ngẩn, ai cũng không ngờ được rằng, con dị sinh vật này vậy mà lại bỏ chạy như thế.
Vừa rồi con sinh vật siêu cấp thần huyết này chiến tới sắp chết như vậy đều không hề chạy, hiện tại mắt thấy đã sắp chết, hơn nữa nhìn nó đứng đều không đứng lên nổi nữa, không biết nó lấy được khí lực từ nơi nào tới?
- Mau đuổi theo, đừng để cho nó chạy thoát.
Triệu Hằng phục hồi lại tinh thần trước, ra lệnh cho mấy người còn lại đuổi theo con sinh vật siêu cấp thần huyết kia.
Nhưng đột nhiên nghe được một tiếng núi đá văng tung tóe, làm cho bọn Triệu Hằng càng thêm hoảng sợ, nhìn lại, chỉ thấy ngọn núi nhỏ màu máu kia nổ tung ra một cái động lớn, nguyên bản cái khe chảy ra suối máu kia đã nổ tung, một con rết màu đỏ ngòm to lớn từ trong đó bò ra.
Từng đoạn từng đoạn thân thể màu đỏ sậm lớn hơn cả xe lửa, chỉ mới vươn ra một đoạn thân thể đã dài tới hai mươi, ba mươi mét, lúc này đang múa động vô số móng vuốt, lao tới bên này.
Chỉ trong chớp mắt, Triệu gia đã có hai người bị móng vuốt đáng sợ kia cắt đứt thân thể, bọn Triệu Hằng lập tức bị dọa cho sợ tới hồn bay phách lạc, sao còn có thể đuổi theo con sinh vật siêu cấp thần huyết kia nữa, vừa trốn chạy vừa hô lớn:
- Hàn Sâm, mau để cho sủng vật của cậu ngăn cản nó.
- Quản lý Triệu, ngài nói đùa sao? Con vật dữ dội như vậy, ngài lại để cho sủng vật của tôi đi chịu chết à?
Hàn Sâm mang theo Tần Huyên vừa chạy vừa nói.
- Hàn Sâm, cậu chớ quên ước định của chúng ta. . .
Triệu Hải Dương hét lớn.
- Ước định của chúng ta là giúp mấy người giết con sinh vật siêu cấp thần huyết lúc trước kia, chuyện nên làm tôi đã làm, ước định tôi đã hoàn thành, chuyện này không ở trong phạm vi ước định, tôi cũng không thể trêu vào.
Hàn Sâm nói xong cũng đã mang theo Tần Huyên chạy xa.
Triệu Hải Dương vừa tức vừa gấp, con dị sinh vật cực lớn tựa như Huyết Ngô Công kia thực sự quá khủng bố, căn bản không phải là nhân lực có thể ngăn cản được, chỉ trong chốc lát, lại có một người bị nó đuổi theo nuốt sống.
Tám người của Triệu gia, hôm nay đã chỉ còn lại có ba người bọn Triệu Hằng, nhưng mà con Huyết Ngô Công kia lại không đuổi theo bọn Triệu Hằng, trực tiếp bò theo phương hướng con sinh vật siêu cấp thần huyết lúc trước kia đào tẩu.
Hàn Sâm nhìn thấy thế trong lòng lộp bộp một chút, thầm kêu không ổn, con sinh vật siêu cấp thần huyết kia là bị Vương Vũ Hàng hấp dẫn tới, hiện tại con Huyết Ngô Công kia cũng bị hấp dẫn tới, sự tình liền có chút không ổn.
- Làm sao Vương Vũ Hàng lại xui xẻo như vậy, luôn gây ra những chuyện quái đản này.
Hàn Sâm đang định quay người chạy tới chỗ bọn Vương Vũ Hàng bên kia, nhưng mà lại đột nhiên ngừng lại, quay người chạy trở về suối máu.
- Cậu đi làm gì thế?
Tần Huyên ở phía sau kêu lên.
- Tôi lại đi xem, cô đi trước đi.
Hàn Sâm nói xong liền chạy về.
Bọn Triệu Hằng nhìn thấy Hàn Sâm lại chạy trở về, đều hơi ngẩn người, nhưng mà bọn họ cũng không dám chạy trở về nữa, nhìn thoáng qua, phát hiện Hàn Sâm muốn đi tới suối máu bên kia, cũng không biết là hắn muốn làm gì.
Nhưng mà đối với bọn họ mà nói, Hàn Sâm chết đi càng tốt, Triệu gia thoáng cái đã hy sinh nhiều người như vậy, kết quả vẫn để cho sinh vật siêu cấp thần huyết trốn thoát, lần này thật sự là quá thiệt thòi.
Hàn Sâm không để ý tới người của Triệu gia, nhảy lên hang động bị nổ tung nứt ra trên vách núi kia, hướng vào bên trong nhìn quanh dò xét.
Hắn vừa rồi dùng Động Huyền Kinh mở ra khóa gen, cảm thấy trong sơn động có khí tức sinh mệnh dào dạt, phỏng đoán bên trong còn có đồ vật gì đó, dù sao thì Huyết Ngô Công cũng đã bị dẫn đi, trở về liếc mắt nhìn có lẽ không có vấn đề gì.
Chỉ thấy trong cái khe trên núi kia là một cái hang động lớn, ở trong nơi cuối cùng của hang động có một quả trứng màu máu lẳng lặng nằm, lớn cỡ quả bóng đá, toàn thân hiện lên màu máu đỏ, khí tức sinh mệnh dạt dào kia chính là từ bên trên truyền tới.
Hàn Sâm lập tức mừng như điên, hắn đã nếm qua trứng của Kiến Vương, biết rõ đây chính là đồ tốt, bên trong còn chưa kết xuất gen sinh mệnh tinh hoa, trực tiếp ăn là có thể gia tăng siêu cấp thần gen, còn dễ dàng hơn việc hấp thu gen sinh mệnh tinh hoa.
Không nghĩ tới Huyết Ngô Công này vậy mà cũng sinh ra một quả trứng, Hàn Sâm không nói hai lời, trực tiếp nhảy vào, nhặt quả trứng của con rết lên để vào trong túi áo, sau đó xoay người leo ra ngoài động.
Hàn Sâm còn đang suy nghĩ xem phải như thế nào mới cứu được bọn Vương Vũ Hàng, nhưng lại đột nhiên nghe được một tiếng hét vang chói tai, chỉ thấy ở trong rừng có từng dãy cổ thụ ngã xuống, con Huyết Ngô Công to lớn kia tựa hồ phát hiện ra trứng của mình bị người trộm đi rồi, vậy mà lại xông trở về.
Hàn Sâm mau chóng bỏ chạy, đuổi về phía bọn Triệu Hằng, tốc độ của hắn đương nhiên nhanh hơn đám Triệu Hải Dương nhiều, không bao lâu sau đã đuổi kịp Triệu Hải Dương.
Triệu Hải Dương chạy ở phía sau cùng, mọi người sắp sợ tới ngây người, Hàn Sâm ở phía sau y thì không sao, nhưng mà ở đằng sau Hàn Sâm, Huyết Ngô Công to lớn kia đã đuổi theo, thân thể to lớn trực tiếp đẩy đại thụ cùng bùn đất ra, điên cuồng đánh tới, quả thực giống như là một con giao long bị điên.
- Cậu. . . cậu làm cái gì thế. . . sao lại dẫn nó qua đây. . .
Triệu Hằng chạy ở phía trước tức giận quát hỏi.
- Tôi không làm gì cả.
Hàn Sâm nói xong liền chạy tới, bỏ người Triệu gia lại đằng sau.
Bọn Triệu Hằng đều đã muốn văng tục, Hàn Sâm rước lấy tên kia, lại lùa tới chỗ bọn họ, hiện tại bọn họ hận không thể băn nát Hàn Sâm.
Nhưng mà tốc độ của bọn họ chậm hơn Hàn Sâm, rất nhanh đã bị Hàn Sâm kéo dài khoảng cách, Huyết Ngô Công phía sau kia lại sắp đuổi kịp bọn họ rồi.
Lúc Hàn Sâm đuổi kịp Tần Huyên ở phía trước nhất, liền nghe thấy ở phía sau truyền đến một tiếng hét thảm, biết rõ Triệu gia lại có người xui xẻo.
- Chúng ta đi.
Hàn Sâm tiến lên ôm lấy hông của Tần Huyên, trực tiếp triệu hồi ra hai cánh bay lên trời, trong nháy mắt đã bay lên bầu trời.
Nhưng chỉ nghe thấy một tiếng hí, con rết dài đến hơn trăm mét, toàn thân màu đỏ kia vậy mà giương hai đôi cánh màu máu trong suốt, dùng tốc độ cực nhanh bay lên đuổi theo.
- CMN!
Hàn Sâm vốn cho rằng chỉ cần bay lên trời là có thể đào tẩu, ai biết được Huyết Ngô Công kia vậy mà cũng có thể bay, mà lại bay nhanh như vậy, còn nhanh hơn cánh thần huyết bạo tẩu của hắn nhiều.
- Cô chạy sang bên kia đi.
Hàn Sâm cắn răng một cái lại đáp xuống rừng rậm, để Tần Huyên xuống, bản thân chạy về phía bên kia, dẫn dắt con Huyết Ngô Công đang bay rời đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất