Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 733: Ma Quỷ Không Có Nước Mắt

Chương 733: Ma Quỷ Không Có Nước Mắt

Hàn Sâm có chút bận tâm, lần này có chút không giống như lần trước kia, nếu như chỉ là cao thủ bình thường, tổ hành động đặc biệt an toàn bảo vệ sẽ có chút tác dụng, nhưng mà những tên Huyết Giác Tu La kia lại đã phá vỡ nhận thức của nhân loại, Hàn Sâm sợ mẹ mình sẽ xảy ra vấn đề gì ở trong Tí Hộ Sở.
Tần Huyên nghe xong Hàn Sâm kể, cũng không dám thờ ơ, liền liên hệ với cấp trên, điều tra ra hướng đi của La Tố Lan, quả nhiên là đang ở trong Tí Hộ Sở, được người của tổ hành động đặc biệt an toàn dẫn ra ngoài săn giết.
Tần Huyên nói cho Hàn Sâm, đã phái người đi tìm bọn họ rồi, tin tưởng không bao lâu sau sẽ có thể đem bọn họ tìm trở về.
Bên trong dãy núi Ba Khắc Đạt ở gần Tinh Lam Tí Hộ Sở, La Tố Lan ở dưới sự bảo vệ của Ngô Thanh đang săn bắn dị sinh vật, mặc dù La Tố Lan đã lấy được rất nhiều gen, nhưng mà năng lực thực chiến vẫn không quá tốt, đối phó với một sinh vật biến dị vẫn lộ ra vẻ cố hết sức, Ngô Thanh thậm chí còn có một loại xúc động muốn tiến lên giúp cô giải quyết con sinh vật biến dị kia đi.
Theo Ngô Thanh, phụ nữ như La Tố Lan nên là một quý phụ ưu nhã, là loại mười ngón không dính nước mùa xuân kia, được người đàn ông nâng niu ở trong lòng bàn tay, hưởng thụ hoa tươi cùng che chở.
Hiện tại chính mình không cần thiết phải đi ra ngoài săn bắn, với địa vị cùng thực lực hiện tại của con trai bà, có thể cung cấp đến thần gen đại viên mãn cũng sẽ không có vấn đề gì, chỉ cần một chút thời gian mà thôi.
Thế nhưng mà mỗi tháng La Tố Lan vẫn sẽ yêu cầu đi ra ngoài săn bắn mấy lần, chỉ là đi giết một ít sinh vật nguyên thủy cùng sinh vật biến dị, mỗi lần Ngô Thanh đều nhìn đều có chút sốt ruột, hận không thể đi lên giúp một tay.
Một phu nhân quý phái như vậy, thật sự không thích hợp tranh đấu với người khác, càng thêm không thích hợp chiến đấu với dị sinh vật hung tàn.
Mặc dù Ngô Thanh nghĩ như vậy, nhưng mà vẫn rất nghiêm túc trông chừng La Tố Lan, đây là lúc một thành viên của tổ hành động đặc biệt an toàn đang chấp hành nhiệm vụ, huống chi con trai của La Tố Lan chính là người của tổ hành động đặc biệt an toàn, Ngô Thanh cũng không có chút nào lười biếng.
Đột nhiên, trong núi rừng bên cạnh truyền ra âm thanh bạo hống, chỉ thấy một con cọp màu đen từ trong núi rừng lao ra, tốc độ nhanh vô cùng, giống như một luồng ảo ảnh màu đen.
- Sinh vật thần huyết Hắc Ảnh Hổ, làm sao lại ở loại địa phương này?
Ngô Thanh lập tức biến sắc, Hắc Ảnh Hổ bình thường qua lại ở trong vùng núi càng sâu hơn một chút, không nên xuất hiện ở nơi này mới đúng.
- Hàn phu nhân, trốn ở đằng sau tôi, đừng đi loạn.
Ngô Thanh vừa lách mình đi qua, trực tiếp chém giết con sinh vật biến dị kia, bảo vệ ở trước mặt của La Tố Lan.
Lập tức con Hắc Ảnh Hổ kia đã đánh tới, Ngô Thanh trực tiếp rút trường kiếm ra nghênh đón, một con Hắc Ảnh Hổ cấp thần huyết, Ngô Thanh vẫn nắm chắc có thể chém giết, chỉ là tốc độ của Hắc Ảnh Hổ quá nhanh, muốn mang theo La Tố Lan đào tẩu chỉ sợ là có chút khó khăn.
Đột nhiên, lại nghe thấy ở trong núi rừng truyền đến vài tiếng gầm rú nữa, lại có hai con dị sinh vật từ trong núi rừng chui ra, lúc Ngô Thanh nhìn rõ ràng, sắc mặt lập tức đại biến, đó vậy mà lại là hai con sinh vật thần huyết nữa.
- Hàn phu nhân, ngài lập tức cưỡi tọa kỵ thần huyết trở về Tí Hộ Sở đi, ở đây để cho tôi ứng phó.
Ngô Thanh vừa chiến đấu cùng Hắc Ảnh Hổ, vừa nói với La Tố Lan.
- Tiểu Ngô, cậu hãy cẩn thận.
La Tố Lan triệu hoán ra tọa kỵ thần huyết mà Hàn Sâm đã đổi cho bà, trực tiếp chạy như điên ra bên ngoài vùng núi.
Vầng sáng trên thân kiếm của Ngô Thanh bùng lên, cản lại ba con sinh vật thần huyết này, tranh thủ thời gian cho La Tố Lan đào tẩu.
Nơi này là biên giới của sơn mạch, cách Tinh Lam Tí Hộ Sở cũng không xa, đường ra khỏi sơn mạch trên cơ bản không có dị sinh vật nào, có thể nói là ra khỏi sơn mạch liền an toàn rồi.
Thế nhưng mà La Tố Lan cưỡi tọa kỵ thần huyết còn chưa kịp chạy ra ngoài sơn mạch, phía trước lại đột nhiên xuất hiện mười mấy người, ngăn cản đường đi của La Tố Lan, bao vây La Tố Lan cùng tọa kỵ lại.
- Hàn phu nhân, mời bà đi theo chúng tôi đi một chuyến đi.
Người đàn ông trung niên cầm đầu cười tủm tỉm nhìn La Tố Lan nói.
- Mấy người là ai, tại sao tôi phải đi với mấy người?
La Tố Lan có chút kinh hoảng hỏi.
- Hàn phu nhân không cần phải lo lắng, chúng tôi sẽ không hại bà. Mời bà trở về, chỉ là muốn để cho bà và con bà đoàn tụ.
Người đàn ông trung niên cầm đầu nói.
- Tiểu Sâm làm sao vậy?
La Tố Lan vội hỏi.
- Bà đi thì biết.
Người đàn ông kia lạnh nhạt nói.
- Tôi không đi.
La Tố Lan cắn môi nói ra.
- Lão Đỗ, cùng bà ta dong dài nhiều như vậy làm gì, trực tiếp tóm lại là được.
Một người đàn ông khác lạnh lẽo hô lên.
- Cũng tốt.
Người đàn ông lúc trước vung tay lên, mọi người liền ép tới chỗ La Tố Lan.
Bọn họ đã điều tra La Tố Lan rất rõ ràng, trước kia chính là bà chủ của một gia đình, về sau cũng chỉ là săn giết một ít sinh vật bình thường để nuôi gia đình, sau này một mực được người chăm sóc, căn bản không có sức chiến đấu gì.
Bọn họ đã tách người giám hộ của tổ hành động đặc biệt an toàn ra, muốn bắt La Tố Lan lại là chuyện rất đơn giản.
- Mấy người cũng đều là người có cha mẹ, mấy người làm việc này, chẳng lẽ cha mẹ của mấy người sẽ không khổ sở sao?
La Tố Lan giận dữ nói.
- Ít nói lời vô ích, nhìn da thịt cô mịn màng như vậy, ngoan ngoãn đi theo chúng tôi đi, nếu không thì cô sẽ không chịu nổi đau khổ kia đâu.
Trương Phòng lạnh giọng nói ra.
- Chịu khổ dù sao cũng tốt hơn là tuyệt vọng.
La Tố Lan nói.
- Vậy cũng đừng trách chúng tôi không khách sáo.
Trương Phòng xòe tay ra, liền trực tiếp chộp tới tóc của La Tố Lan, muốn kéo La Tố Lan từ trên tọa kỵ xuống.
Ngay lúc tay của Trương Phòng sắp chạm tới La Tố Lan, lại nhìn thấy La Tố Lan đang ngồi ở phía trên giơ bàn tay như ngọc trắng lên, giống như tùy ý vung một cái tới cổ của Trương Phòng.
PHỐC!
Lúc còn cách khoảng hai thước, cổ của Trương Phòng lại giống như bị dao găm vô hình chém đứt, một cái đầu mang theo máu tươi đang phun bay lên trên không trung, trong cặp mắt kia tràn ngập không cam lòng, tuyệt vọng cùng không thể tin.
- Mấy người. . . đã thể nghiệm qua tuyệt vọng chưa?
Mặt của La Tố Lan giống như huyền băng muôn đời, sớm đã không có thất kinh cùng sợ hãi lúc trước nữa, chỉ còn lại lạnh lùng.
Trong lòng tất cả mọi người đều run lên,cảm thấy lạnh cả người.
- Aaaaaa!
Máu tươi giống như đóa hoa nở rộ, những nơi dáng người kia đi qua, toàn bộ thế giới đều giống như nở đầy đóa hoa máu đỏ tươi.
- Ma quỷ. . . bà là ma quỷ. . .
Trong lòng Đỗ Như Chi sợ hãi tới cực điểm, mười cao thủ vượt 100, trong đó kể cả Trương Phòng, còn có hai cường giả mở ra khóa gen, mấy người bọn họ chống lại sinh vật thần huyết đều không cần lo lắng chút nào, thậm chí còn có thể bắt sống.
Nếu không thì cũng không thể dẫn dụ mấy con sinh vật thần huyết còn sống tách Ngô Thanh ra.
Thế nhưng mà nhiều cao thủ như vậy, chỉ trong khoảng mười bước, người phụ nữa kia chỉ đi khoảng mười bước, đầu của tất cả bọn họ đều dọn nhà rời khỏi khỏi thân thể.
Ở trong máu tươi cùng thi cốt đầy đất, người phụ nữa kia không dính một giọt máu vào, vẫn ưu nhã cùng thong dong như vậy.
Nhìn người phụ nữ đang đứng ở trước mặt mình nhìn mình, khuôn mặt rất xinh đẹp, nhưng mà ở trong mắt Đỗ Như Chi, đó lại đáng sợ giống như ma quỷ vậy.
Mắt thấy nữ nhân kia sắp đi ra bước thứ mười một, Đỗ Như Chi chỉ cảm thấy hai chân giống như nhũn ra, đều sắp co quắp ở trên mặt đất rồi, liền ý nghĩ trốn chạy đều không có, người phụ nữ này thật sự quá kinh khủng, còn kinh khủng hơn cả ma quỷ.
- Không. . . đừng. . . giết tôi. . . trong nhà của tôi còn có cha mẹ và vợ con. . .
Đỗ Như Chi lập tức co quắp quỳ gối trước mặt người phụ nữa kia, không sinh ra một tia ý niệm phản kháng nào.
- Ma quỷ, không có nước mắt.
Mắt La Tố Lan lạnh lùng nhìn xuống Đỗ Như Chi, tay ngọc nhẹ vẫy, một cái đầu lâu bay lên trời, máu tươi theo đó phun ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất