Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 763: Thu Phục Tiểu Yêu Tinh

Chương 763: Thu Phục Tiểu Yêu Tinh

Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, đã thấy Tiểu Thiên Sứ một tay cầm sò biển hé ra một khe hở, tiểu yêu tinh đang cố gắng phun ra sương mù băng sương từ trong đó.
Rất nhanh nhiệt độ bốn phía đã giảm xuống trên phạm vi lớn, những con Hấp Huyết Giác Văn kia tựa hồ như vô cùng sợ hãi hàn khí, chỉ dính vào một chút đã lập tức rớt xuống không thể động đậy.
Mảng lớn Hấp Huyết Giác Văn đều không tiếp tục áp sát tới bọn họ nữa, thoạt nhìn thì chúng rất không thích nhiệt độ thấp.
Tiểu yêu tinh vừa ở bên trong phun ra khí băng tuyết, giảm nhiệt độ bốn phía xuống, làm cho những con Hấp Huyết Giác Văn đó không dám tới gần, vừa dùng con mắt nhìn Hàn Sâm, trong ánh mắt toát ra ý cầu khẩn.
Hàn Sâm không thể tưởng được tiểu yêu tinh vậy mà có linh tính như vậy, còn biết ở lúc mấu chốt ra tay giúp bọn họ, muốn đổi lấy tính mạng của mình.
Hàn Sâm thò tay cầm sò biển từ trong tay Tiểu Thiên Sứ tới, hiển nhiên là tiểu yêu tinh rất e ngại, con sò biển kia chỉ mở ra một khe hở, từ đó phun ra một tia khí băng tuyết, khiến cho Hấp Huyết Giác Văn không dám tới gần bọn họ.
Cầm sò biển tiếp tục đi lên phía trước, những con Hấp Huyết Giác Văn đó liền không đi theo nữa, bọn nó hết sức không thích nhiệt độ thấp, chuyện này khiến cho Hàn Sâm quá đỗi vui mừng.
Trực tiếp dùng Động Huyền Kinh mô phỏng khí tức lưu chuyển của tiểu yêu tinh, khiến cho nhiệt độ của mình hạ thấp xuống, quả nhiên là không có con Hấp Huyết Giác Văn nào muốn tới gần hắn để hút máu nữa.
Chỉ là hắn không có cách nào đưa hàn khí ra ngoài thân thể, vẫn chỉ có thể dựa vào khí băng tuyết do tiểu yêu tinh phụt ra mới có thể bảo vệ được an toàn của bọn Chu Vũ Mị, cuối cùng cách xa bầy Hấp Huyết Giác Văn.
Mãi cho đến lúc đi tới chỗ không nhìn thấy Hấp Huyết Giác Văn nữa, tiểu yêu tinh mới không phụt ra khí băng tuyết, nhưng vốn nó đã bị thương nặng, bởi vì lại phun ra lượng lớn khí băng tuyết, thoạt nhìn tình huống trở nên càng thêm không xong, thương thế càng thêm nghiêm trọng hơn.
Tiểu yêu tinh ở bên trong hai tay hợp thành hình chữ thập, khẩn cầu nhìn tới Hàn Sâm, trong đôi mắt to tràn đầy vẻ cầu khẩn, thoạt nhìn là hi vọng Hàn Sâm có thể buông tha cho nó.
Hàn Sâm lại có chút không bỏ được, thật vất vả mới kiếm được sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ hai, lập tức có thể đạt được gen sinh mệnh tinh hoa, nói không chừng còn có thú hồn, cứ như vậy buông tha cho nó, Hàn Sâm thật sự là không cam lòng.
- Nó thật là đáng thương, thả nó đi, nó cũng đã cứu chúng ta mà.
Sau khi Chu Vũ Mị bôi thuốc xong, tổn thương đã khá hơn rất nhiều, không còn ngứa nữa.
Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương kia của tiểu yêu tinh, lập tức tâm tư đồng tình tràn lan, giúp đỡ tiểu yêu tinh cầu tình, hi vọng Hàn Sâm có thể thả cô ta.
- Cô phải hiểu rõ, nó là cứu cô, chứ không phải là chúng ta.
Hàn Sâm lại phân tích rất rõ ràng, không có tiểu yêu tinh thì hắn vẫn có thể sống đi ra, chết cũng chỉ là Chu Vũ Mị mà thôi.
- Nó cũng đã cầu xin tha thứ, anh hãy bỏ qua cho nó đi.
Chu Vũ Mị cũng không dám chống đối lại Hàn Sâm, chỉ là giúp đỡ cầu tình.
- Phụ nữ đúng là tóc dài nhưng mà não ngắn, lúc này thoạt nhìn thì nó rất tội nghiệp, bộ dạng có vẻ rất ngoan ngoãn, nhưng trong lòng lại là mang thù. Bây giờ nó gặp nạn, muốn giả bộ đáng thương cầu xin tôi thả nó, ai biết được sau khi thương thế của nó lành lại, có thể lại quay đầu trả thù hay không.
Hàn Sâm không để ý tới Chu Vũ Mị, thần sắc âm tình bất định nhìn tiểu yêu tinh ở bên trong sò biển.
Lúc này mái tóc dài tuyết trắng của tiểu yêu tinh cũng đã trở nên có chút khô rồi, nhiều vết thương ở trên người cũng đã thối rữa, đôi mắt màu bạc làm bộ đáng thương nhìn tới Hàn Sâm, cánh bướm sau lưng vô lực rủ xuống ở bên người.
- Tôi tha cho cô. . .cô còn tiếp tục trả thù tôi nữa không?
Hàn Sâm nhìn tiểu yêu tinh nói.
Tiểu yêu tinh giống như là nghe hiểu Hàn Sâm, vội vàng dao động cái đầu nhỏ giống như là cái trống đang lúc lắc.
- Thật sự sẽ không trả thù chứ?
Hàn Sâm lại tăng thêm ngữ điệu nhìn chằm chằm vào tiểu yêu tinh hỏi lại một lần.
Tiểu yêu tinh liên tục gật đầu, thoạt nhìn thật sự có vài phần thành ý.
- Vậy được rồi, cô đi ra đi, chuyện trước kia coi như xong, nhưng đừng có lần tiếp theo, nếu không tôi sẽ không tha cho cô.
Hàn Sâm nói với tiểu yêu tinh kia.
Tiểu yêu tinh quả nhiên hết sức thông linh, mới nghe rõ lời nói của Hàn Sâm, đã trực tiếp mở sò biển bay ra, rơi vào trong lòng bàn tay Hàn Sâm.
Hàn Sâm duỗi tay ra nắm chặt tiểu yêu tinh, trong lòng lập tức mừng như điên, khóe miệng lộ ra nụ cười giống như ác ma, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu yêu tinh, cô rơi vào trong tay tôi rồi, xem tôi có giết chết cô hay không.
Hàn Sâm thật không ngờ con tiểu yêu tinh mang thù này lại dễ lừa gạt như vậy, nói một câu là cô ta đã tin rồi, lúc này nắm lấy tiểu yêu tinh, Hàn Sâm liền muốn để cho Tiểu Thiên Sứ tiêu diệt cô ta.
Thế nhưng mà tiểu yêu tinh lại hoàn toàn không hề phòng bị, bị Hàn Sâm chộp vào trong tay, nhưng hình như cũng không phát hiện ra sát cơ của Hàn Sâm, cho rằng Hàn Sâm đã đồng ý buông tha cho cô ta, cũng không đối phó với cô ta nữa, vô cùng an tâm để cho Hàn Sâm cầm lấy.
Đôi cánh tay trắng nõn ôm lấy ngón tay của Hàn Sâm, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn cọ cọ vài cái lên trên ngón tay Hàn Sâm, tội nghiệp nhìn Hàn Sâm, vừa chỉ chỉ lên vết thương ở trên thân thể mình, giống như là đang thỉnh cầu Hàn Sâm trị thương cho cô ta.
- Tiểu yêu tinh này, còn muốn để cho mình giúp nó trị thương, quả thực là nằm mơ. . .
Hàn Sâm cầm lấy tiểu yêu tinh, đanh định sử dụng Đại Lôi Âm Quyền, cho cô ta một đòn trước đã, nhìn trạng thái thân thể bây giờ của cô ta, chỉ sợ hẳn là không ngăn được một quyền này nữa rồi, giết không chết cô ta cũng có thể lấy được nửa cái mạng.
Hàn Sâm âm thầm ngưng tụ lực lượng lôi điện cùng lực lượng tiếng chuông, muốn dùng Đại Lôi Âm Quyền bóp chết tiểu yêu tinh trong lòng bàn tay.
Nhưng khi nhìn thấy tiểu yêu tinh đang ôm ngón tay hắn, bộ dạng hoàn toàn không có phòng bị, còn có ánh mắt tội nghiệp kia nữa, Hàn Sâm lại có chút không nỡ.
- Không được, không thể để bề ngoài che mắt, đây chính là một tên tiểu ma quỷ mang thù, tuyệt đối không thể để cho cô ta sống sót, bóp chết cô ta. . . phải bóp chết cô ta. . .
Hàn Sâm hung ác vận chuyển Đại Lôi Âm Quyền, nhưng mà đã vận lực mấy lần, vẫn không thể sử dụng ra Đại Lôi Âm Quyền.
- Tiểu Thiên Sứ!
Hàn Sâm cắn răng gọi Tiểu Thiên Sứ một tiếng.
Tiểu Thiên Sứ mang theo đại kiếm trong suốt, mặt không thay đổi bay đến trước mặt Hàn Sâm, Hàn Sâm nhìn tiểu yêu tinh ở trong tay, lại nhìn sang Tiểu Thiên Sứ ở bên cạnh, rốt cục vẫn phải thở dài một cái, thu Tiểu Thiên Sứ về.
Hàn Sâm đúng là vẫn không nỡ hạ thủ, hắn không phải là người hiếu sát, lại có tính xấu là ăn mềm không ăn cứng, một sinh vật có linh tính như vậy xin khoan dung, lúc trước lại trợ giúp bọn họ thoát khỏi bầy Hấp Huyết Giác Văn truy đuổi, mặc dù là ở trong bàn tay của Hàn Sâm, nhưng mà bảo hắn giết chết tiểu yêu tinh vốn không hề có phòng bị, Hàn Sâm quả thật có chút không hạ thủ được.
- Về sau cô có nghe lời của tôi hay không?
Hàn Sâm nắm chặt tiểu yêu tinh trong tay, ánh mắt như kiếm nhìn cô ta hỏi.
Tiểu yêu tinh liên tục gật đầu, hai tay ôm lấy ngón tay Hàn Sâm, đôi môi đỏ tươi hôn lên phía trên mấy lần, lại tội nghiệp nhìn tới Hàn Sâm.
- Đã như vậy, tôi liền tin tưởng cô một lần, cô đừng để cho tôi thất vọng, nếu không tôi sẽ không buông tha cho cô.
Hàn Sâm nhẹ nhàng thở dài, buông lỏng bàn tay ra, nâng tiểu yêu tinh ở trong lòng bàn tay.
Tiểu yêu tinh hơi vỗ cánh bướm, bay quanh Hàn Sâm vài vòng, tựa hồ vô cùng vui sướng, nhưng mà thân hình có chút hơi bất ổn, liền từ trên không trung rơi xuống, được Hàn Sâm tiếp lấy nâng ở trong lòng bàn tay.
Mặc dù Hàn Sâm trị thương cho tiểu yêu tinh, nhưng cũng không dám thật sự tin tưởng cô ta, vẫn một mực âm thầm quan sát phản ứng của tiểu yêu tinh, chỉ cần cô ta hơi có gì đó khác lạ, Hàn Sâm sẽ lập tức để cho Tiểu Thiên Sứ chém cô ta.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất