Chương 82: Chiến La Thiên Dương
Hàn Sâm: Chưa tiến hóa.
Cấp độ: Không
Thọ nguyên: 200.
Thân thể tiến hóa yêu cầu: Gen 100 điểm.
Gen: 100 điểm gen bình thường, 100 điểm gen nguyên thủy, 47 điểm gen biến dị, 29 điểm thần gen.
Thú hồn: Thần huyết Hắc Giáp Trùng, thần huyết Huyết Tinh Đồ Lục Giả, thần huyết Tử Vũ Lân Long, biến dị Tam Nhãn Miêu, biến dị Hắc Toa Ngư, biến dị Hắc Châm Phong, biến dị Huyết Cứ Ngư.
Hàn Sâm nhìn trạng thái bây giờ của mình, vẫn khá hài lòng, thần huyết thú hồn đã có ba con, thú hồn biến dị cũng có mấy cái.
Chỉ là có hai thú hồn biến dị trong đó khiến mình có chút buồn bực, hai con này đều là lấy được từ trên tay người khác, biến dị Tam Nhãn Miêu tạm thời không có tác dụng gì ngoài làm sủng vật, mà Hắc Toa Ngư lấy được từ tay Lữ Vĩ Nam lại chỉ là một loại tọa kỵ trong nước, triệu hoán trên đất bằng hoàn toàn không có tác dụng.
Trong một rừng cây nhỏ gần Tí Hộ Sở, Hàn Sâm hẹn gặp Lâm Bắc Phong, Hàn Sâm cố ý chậm vài ngày mới tới cho y thịt biến dị, tránh chuyện trùng thời gian với việc Tệ thần bán ra biến dị Hắc Châm Phong.
- Đây là của cậu.
Hàn Sâm lấy hai miếng biến dị Huyết Cứ Ngư trong túi áo đưa cho Lâm Bắc Phong, biến dị Hắc Châm Phong thì không thể đưa ra được, đó là hàng Tệ thần đã bán ra, nên chỉ có thể đưa thứ này.
- Hai miếng!
Lâm Bắc Phong vô cùng vui mừng.
- Thu hoạch lần này coi như không tồi.
Hàn Sâm muốn trả lại mũi tên còn dư cho Lâm Bắc Phong, lần này cũng không cần dùng đến nữa.
- Không cần, Sâm ca cứ cầm lấy để dùng, lần sau có cơ hội có thể gọi thêm tôi cùng làm hay không?
Lâm Bắc Phong mong đợi nhìn Hàn Sâm.
- Có cơ hội sẽ tìm cậu, mũi tên thì cậu cứ lấy về.
Hàn Sâm lại đưa mũi tên ra.
Thấy Hàn Sâm nhất định không chịu lấy, Lâm Bắc Phong đành phải thu về, hai người nói chuyện rồi cùng nhau trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Mới tới cửa ra vào Cương Giáp Tí Hộ Sở, lại đụng phải Thần Thiên Tử và bọn người La Thiên Dương, La Thiên Dương nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm như muốn ăn sống nuốt tươi hắn.
- Thần Thiên Tử, đã lâu không gặp.
Lâm Bắc Phong nói với Thần Thiên Tử.
- Lâm thiếu gia, tại sao cậu lại đi cùng hắn?
Thần Thiên Tử lạnh lùng nhìn thoáng qua Hàn Sâm.
- Tôi và Sâm ca là bạn bè, các anh cũng không có thâm cừu đại hận gì, nể tình tôi, sau này tôi sẽ nói Sâm ca bày một bàn rượu, mọi người cùng tới uống vài chén, bỏ qua những chuyện trước kia được không?
Lâm Bắc Phong nói với Thần Thiên Tử.
- Mày nói bỏ qua là xong à, mày nghĩ mày là ai?
La Thiên Dương khinh miệt nói .
- Im miệng.
Thần Thiên Tử quát La Thiên Dương, rồi quay sang nói với Lâm Bắc Phong:
- Lâm thiếu gia, không phải Thần Thiên Tử tôi không nể mặt cậu, chuyện giữa tôi và hắn cũng không đơn giản như vậy, không có một lời giải thích thì việc này khó bỏ qua.
- Muốn giải thích thế nào? Cần bồi thường bao nhiêu tiền, anh nói số lượng cụ thể, tôi thay hắn trả.
Lâm Bắc Phong nói.
- Không phải chuyện tiền nong, cậu tự mình hỏi hắn đi.
Thần Thiên Tử không nói gì nữa, mang theo đám La Thiên Dương đi vào Cương Giáp Tí Hộ Sở.
- Sâm ca, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Bắc Phong không hiểu nhìn Hàn Sâm, hắn chỉ nghĩ là mâu thuẫn giữa Thần Thiên Tử cùng Hàn Sâm chỉ là chuyện cuồng mông thôi.
Hàn Sâm kể lại chuyện bắn chết Tử Vũ Lân Long cho Lâm Bắc Phong nghe, Lâm Bắc Phong lập tức cười khổ nói:
- Lấy tính tình của Thần Thiên Tử, thù này thực sự quá lớn.
Dừng lại một chút, Lâm Bắc Phong lại cười nói:
- Nhưng cũng không sao, dù sao anh cũng không lấy được thú hồn Tử Vũ Lân Long, trở về tôi sẽ nghĩ biện pháp giúp anh hoà giải, trở thành kẻ địch của Thần Thiên Tử không phải là chuyện tốt, nói một câu chỉ huynh đệ chúng ta có thể nghe chính là thà đắc tội với quân tử chứ không được đắc tội với tiểu nhân.
Hai người nói xong cũng đi vào Cương Giáp Tí Hộ Sở, sau đó lại nghe thấy mọi người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đang nghị luận ầm ĩ, giống như là có đại sự gì đó đang phát sinh.
Hàn Sâm cẩn thận nghe ngóng, dĩ nhiên lại đang nói về chuyện Tệ thần và La Thiên Dương, đối thủ vòng tiếp theo của Tệ thần chính là La Thiên Dương.
- Tệ thần đụng phải La Thiên Dương, lần này có trò hay để xem rồi, lúc trước Tệ thần đã đoạt Huyết Tinh Đồ Lục Giả của Thần Thiên Tử, Thần Thiên Tử chắc chắn sẽ không bỏ qua như vậy, lần này La Thiên Dương nhất định không chết không thôi với Tệ thần.
- La Thiên Dương dựa vào cái gì mà muốn không chết không thôi với Tệ thần? Tôi thấy y ngay cả 10 phút cũng sẽ không kiên trì được, sẽ bị Tệ thần thu thập.
- Cũng không thể nói như vậy, Tệ thần tuy rất lợi hại, nhưng La Thiên Dương cũng không kém nhiều, hơn nữa y có Thần Thiên Tử làm chỗ dựa, thú hồn khẳng định sẽ không thiếu, hươu chết về tay ai vẫn khó nói trước.
- Có gì mà khó nói, Tệ thần tất thắng.
- Ha ha, tôi cũng cảm thấy như vậy, La Thiên Dương có lợi hại hơn, y có cánh sao? Có thể so với Kim Giác Tu La?
- Đúng đấy, La Thiên Dương dựa vào cái gì mà đòi so với Tệ thần tiểu thiên sứ, tôi thấy chẳng cần tới 10 phút, ba phút thôi Tệ thần đã có thể đánh ngã y.
...
Hàn Sâm không nghĩ tới mình lại trực tiếp đối đầu với La Thiên Dương, nội tâm âm thầm cười lạnh:
- Hỗn đãn La Thiên Dương kia, đã đụng vào mình, vậy thì chỉ có thể nói là ông trời có mắt thôi.
Hai mắt Lâm Bắc Phong tỏa ánh sáng:
- Trận chiến lần trước của Tệ thần tôi đã bỏ lỡ, lần này đúng dịp, chúng ta cùng đi xem đi.
- Tôi không đi được, trong nhà còn có việc, tôi đi về trước.
Hàn Sâm khẳng định không thể đi xem, hắn đi thì Tệ thần sao có thể xuất hiện.
- Trận đấu của Tệ thần mà anh cũng không xem à?
Lâm Bắc Phong ngây người.
- Có gì đáng xem, cũng chỉ là một người thôi mà.
Hàn Sâm nhún vai.
- Người với người vốn không giống nhau, Lâm Bắc Phong tôi bình thường không phục ai cả, nhưng Tệ thần này, chỉ dựa vào chuyện hắn dám đấu với Tu La kia thì tôi đã phục sát đất rồi.
Lâm Bắc Phong nói.
- Được rồi, nhưng trong nhà tôi thật sự còn có việc, lần sau lại đi xem vậy.
Hàn Sâm có chút mừng thầm.
- Đáng tiếc thế giới Tí Hộ Sở không thể sử dụng thiết bị ghi hình, nếu không có thể quay lại phát lên internet, nhất định sẽ rất hot.
Lâm Bắc Phong tỏ vẻ tiếc hận đi tới võ đạo tràng.
Hàn Sâm lượn quanh một vòng, sau khi mặc áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng hắn mới quay lại Cương Giáp Tí Hộ Sở, lúc này hắn đã có kinh nghiệm, bên ngoài khoác một áo choàng lớn, chắc chắn đã che kín cả mặt và thân thể vào trong, mặc dù có chút kỳ quái, nhưng cũng không bị nhận ra như lần trước.
Hàn Sâm tìm một chỗ trên khán đài rồi ngồi xuống, vừa xem so tài vừa chờ đợi thời gian mình xuất hiện.
Chưa ngồi được bao lâu, chỉ thấy mấy người đi tới ngồi xuống bên này, Hàn Sâm nhìn thoáng qua, lập tức hoảng sợ, là đám người của thần xạ tổ kia, dẫn đầu chính là Dương Mạn Lệ.
Bọn họ có nhiều người, Hàn Sâm chọn góc này vì ít người, thế nên bọn họ mới tới đây.
Tô Tiểu Kiều ngồi xuống cạnh Hàn Sâm, hai chỗ tiếp theo chính là Dương Mạn Lệ cùng Lưu Hoành Đào.
- Tôi nói này anh bạn, trời nóng như vậy mà anh che kín thế, bắt chước mấy mụ phù thủy à?
Tô Tiểu Kiều vốn miệng tiện, vừa ngồi xuống đã đùa giỡn Hàn Sâm một câu.
- Xú tiểu tử, chờ trở về xem tôi thu thập cậu thế nào.
Hàn Sâm không để ý đến Tô Tiểu Kiều, nội tâm oán thầm.
- Tổ trưởng, cô nghĩ Tệ thần đấu với La Thiên Dương thì ai có thể thắng?
Mấy thành viên thần xạ tổ tràn đầy phấn khởi bàn luận về trận chiến giữa Hàn Sâm và La Thiên Dương.