Lúc này, Hạ Vũ Tình đã co đùi lại, nơi kỳ diệu nhất cuối cùng cũng đã lộ ra. Thân hình uyển chuyển mềm mại được che một cái yếm nhỏ màu hồng sắc, sự diễm lệ khó nói thành lời.
Từng dòng nước xanh mát dọc theo thân nể nàng chảy xuống phía dưới.
Dưới ánh trăng sáng tỏ, những giọt thủy châu trên làn da nàng sáng long lanh. Thủy châu từ từ theo da thịt bóng loáng chảy xuống phía dưới, dọc theo cổ, xuyên qua hai khe vú, rung động lòng người khiến cho người ta cảm thấy run rẩy.
Từng luồng trăng sáng chiếu xuống thân hình yểu điệu của nàng. Mái tóc dài xõa ra, thân thể trần truồng của nàng dưới ánh kim sắc có một vẻ mê li mộng ảo vô cùng. Bờ vai nhọn cùng với bộ ngực sữa tạo thành những đường cong uyển chuyển, tạo thành một bức tranh mỹ nhân tắm rửa đẹp tuyệt vời khiến cho Triệu đại nhân si ngốc không thôi.
Khuôn mặt Đại tiểu thư được bao phủ một làn sương mờ. Giờ phút này, nàng đã biến thành một thiếu nữ tuyệt đẹp chơi đùa ở trong suối, thật hấp dẫn đôi mắt mọi người.
Triệu Tử Văn mở to hai mắt, không nỡ dời mục quang đi.
- Thật là bại hoại!
Hạ Bình ở phái sau cành đại thụ nhìn thấy đôi mắt lang sói của Triệu đại nhân thì không kìm được mắng một tiếng.
Nước miếng nhanh chóng ứa ra, toàn bộ tinh thần của Triệu đại nhân lúc này đều đặt trên người Đại tiểu thư thì làm sao có thể nghe được thanh âm của tiểu nha đầu ở đằng sau. Hắn ngẩn ngơ nhìn mi mục đầy ý xuân và kiều mỵ của Đại tiểu thư.
Nguồn truyện: TruyệnFULL.comCó lẽ bởi vì quá mệt mỏi cho nên Triệu Tử Văn khẽ dời chân một cái.
"Cạch." Chân hắn đụng phải một cục đá phát ra một tiếng cạch. Nếu như đây là ban ngày thì người ta sẽ không chú tới nhưng đây là ban đêm tĩnh mịnh, tiếu động này trở nên vang vọng dị thường.
Hạ Vũ Tình đang vui thích tắm rửa giữa làn nước xanh, làn da bạch ngọc trắng như tuyết hơi ửng hồng. Bỗng nhiên nàng nghe thấy động tĩnh rất gần ở bên bờ sông thì sợ hãi run rẩy cả người, lập tức ngồi xuống dòng nước, hai tay che trước ngực, run rẩy nói:
- Là ai!
Đại tiểu thư từ trước đến nay vẫn xem trinh tiết như tính mạng. Trong lòng nàng rất kinh sợ, e rằng người ẩn núp chính là dâm tặc, nếu như đã bị người ta nhìn thấy thì sau này làm sao mà sống tiếp được đây?
Triệu đại nhân vốn định nhìn lâu thêm nữa nhưng trước tình huống này đành phải bất đắc dĩ hiện ra, ngượng ngùng cười nói với Đại tiểu thư:
- Đại tiểu thư, là ta.
Hạ Vũ Tình nhìn thấy nụ cười xấu xa của phu quân mình chứ không phải ai khác thì trong lòng vừa thẹn vừa mừng. Khi phát hiện ra thân hình mình đang lõa lồ thì nàng cảm thấy xấu hổ không thể nói nên lời. Trong lòng đang bối rối, đột nhiên nàng dẫm phải một tảng đá, trượt chân một cái, thân hình ngã ngửa về phía đằng sau.
- Vũ Tình!
Triệu Tử Văn thấy vậy thì sợ rằng Đại tiểu thư gặp nguy hiểm gì liền vội vàng cởi quần áo ra nhảy xuống sông. Trong khoảnh khắc hắn đã tới gần Hạ Vũ Tình.
Lúc này, Hạ Vũ Tình đã uống mất mấy ngụm nước. Nhìn thấy sắc mặt lo lắng của Triệu Tử Văn, nàng vừa cảm thấy ngọt ngào của cảm thấy tức tối. Có vẻ tại vì không có chỗ ẩn núp nên trong lúc quẫn bách nàng liền nhào vào trong lồng ngực của Triệu Tử Văn.
Ôm người ngọc trong lòng, cảm nhận được sự mềm mại nhu thuận. Đầu vai trắng trẻo, bờ lưng trơn nhẵn, còn có một cặp kiều đồn to lớn động lòng người. Bên tai hắn nghe những thanh âm thở dốc của Đại tiểu thư, trước ngực được bộ ngực sữa của nàng áp vào thì cho dù là một thánh nhân cũng khó tránh khỏi sự dao động. Triệu Tử Văn nhìn thấy vưu vật tuyệt mỹ như vậy thì hô hấp không khỏi trở nên dồn dập. Hạ thân của hắn trở nên nóng bỏng, huyết mạch bành trướng tựa như hận không thể ngay lập tức đè Đại tiểu thư xuống ngay trên bờ sông.
Trên thân thể của hai người ngoại trừ vẻ hồng sắc trên người của Đại tiểu thư thì đại bộ phận đều lộ ra ngoài. Sự tiếp xúc vô cùng thân mật khiến cho nàng cảm nhận được sự nóng bỏng từ thân thể của Triệu Tử Văn. Khuôn mặt của nàng như hỏa thiêu, kiều khu nóng tựa như lửa, tựa hồ cũng có thể đun sôi cả nước trong dòng suối. Hơi thở của Triệu Tử Văn hơi cấp bách, từng luồng hơi nóng bỏng phả và vành tai mẫn cảm của Vũ Tình. Thân thể của nàng đã vô lực, nay hắn làm thế thì lại càng cảm thấy khó chịu, nàng không kìm được khẽ giãy một cái. Thân thể nàng vì giãy dụa mà vô tình ma sát vào người của Triệu Tử Văn khiến cho Triệu Tử Văn không thể kìm được, từ từ đứng dậy.
Trời ạ, đây không phải là bức người ta phải phạm tội hay sao. Triệu Tử Văn nuốt nước miếng, nhìn Đại tiểu thư kiều mỵ vô cùng này khẽ gọi:
- Vũ Tình.
Nghe thấy thanh âm của hắn, Hạ Vũ Tình bỗng có cảm giác toàn thân mình nóng bỏng cả lên. Làn mi của nàng khẽ run nhè nhẹ, khuôn mặt trắng trẻo ửng hồng lên, thật là mê người. Dục hỏa của Đại tiểu thư bốc lên, t*ng trùng của Triệu Tử Văn giống như lên não. Đại thủ của hắn khẽ trờ lên bộ ngực sữa của nàng, một tay lại thăm dò kiều đồn mười phần co dãn.
- Ưhm.
Đại tiểu thư khẽ ưm lên một tiếng, hai gò má trở ửng hồng xấu hổ, bàn tay nắm chặt lấy hai tay Triệu Tử Văn, từng làn hương thơm phả ra.
- Tử Văn, nơi này không được.
Trái tim Triệu Tử Văn đập thình thình. Nữ tử trước mắt của hắn không phải là loài động vật, không phải muốn là làm. Tâm thần hắn rung động, bất chấp tất cả luồn vào trong chiếc yếm hồng sắc uyên ương của nàng. Bộ ngực đầy đặn cao ngất khiến cho hắn phải thầm tán thưởng, cái đó cùa Đại tiểu thư thật là lớn!
Hạ Vũ Tình yêu kiều kêu lên một tiếng, khuôn mặt đỏ hồng đến tận cổ. Nàng bị bàn tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve khiến cho giống như là bị trúng phải ma chú, thân thể trở nên mềm nhũn, gò má giống như là bị hỏa thiêu, khiến cho ý niệm phản kháng ở trong đầu cũng không hiện lên được. Bỗng nhiên, một luồng hơi lạnh truyền đến, đại thủ của Triệu Tử Văn đã chạm lên hạt đậu đỏ tươi của nàng.
- Ưm
Một âm thanh yêu kiều phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Hơi thở thơm như mùi đàn hương khẽ nói:
- Chàng thật là xấu xa!
"Đây chính là bên ngoài vậy mà tên bại hoại này lại chọc ghẹo mình." Trong lòng Đại tiểu thư vừa thẹn vừa sợ, nhưng trong lòng vẫn không kìm được có một cảm giác kích thích, khuôn mặt nàng ửng hồng, vô lực ngả lên trên lồng ngực của Triệu Tử Văn.
Thân thể Triệu Tử Văn đã nóng lên vô cùng. Hai tay thuận thế cầm lấy bàn tay nàng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt nhẵn nhụi, mốt luồng hương thơm truyền vào lỗ mũi. Một tay hắn ôm lấy vòng eo nhỏ của nàng, một tay từ từ dọc từ dưới lên trên, sờ soạng từ kiều đồn đến hông của nàng.
Dáng người của Đại tiểu thư mỹ diệu tuyệt đỉnh, cảm nhận được bàn tay hắn sờ đến thì kiều đồn trở nên căng cứng. Một tay của Triệu Tử Văn lại vân vê không ngừng, đem thân hình của nàng ôm vào trong lồng ngực, từ từ vuốt ve khe mông. Từ bờ môi đỏ mọng của Đại tiểu thư phả ra làn hương thơm như hoa lan, kều khu nóng rực vô lực khẽ run rẩy một hồi.
Hạ Vũ Tình đã từng trải qua sự hoan ái nam nữ thì làm sao có thể chịu được sự kích thích như vậy của Triệu Tử Văn. Hô hấp của nàng trở nên dồn dập, ôm chặt lấy hắn. Giờ phút này, hai tay Đại tiểu thư đã quấn ngang eo của Triệu Tử Văn. Những giọt thủy châu trên mái tóc của nàng phản chiếu ánh nguyệt quang, thân thể mềm mại tựa như đóa Phù Dung động lòng người.
Hơi thở Triệu Tử Văn trở nên dồn dập. Thân hình tuấn lãng ngăm đen hơi đỏ lên, đột nhiên hai tay hắn nhẹ nhàng tách cặp đùi nở nang của Hạ Vũ Tình ra. Hạ Vũ Tình rên rỉ một tiếng, hai đùn thon dài đã quán ngang hông của Triệu Tử Văn. Nàng ôm lấy cổ của Triệu Tử Văn, cúi đầu xuống bờ vai của hắn, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ hoảng sợ.
Da thịt nàng trắng trẻo mềm mại, bóng bẩy hơn sứ, tựa như là bạch ngọc. Từng thanh âm rên rỉ như tiếng hát vang lên, vũ mị và đầy mê hoặc. Loai thanh âm đầy yêu mỵ này khiến cho Triệu Tử Văn lại càng nóng hơn nữa. Lúc này Hạ Vũ Tình đã xấu hổ không thể nói, đang từ từ nghênh tiếp hắn tiến vào. Triệu Tử Văn hôn lấy bờ môi anh đào của Đại tiểu thư, mút lấy cái lưỡi thơm tho của nàng, cảm nhận được tư vị ngọt ngào, tâm thần của Triệu đại nhân lại càng rung động.
- Đúng là bại hoại, đăng đồ tử.
Hạ Bình nghe thấy những thanh âm nhỏ bé phát ra từ dòng suối thì khuôn mặt trở nên đỏ ửng, nàng khẽ kêu lên một tiếng:
- Đại tiểu thư tại sao lại cùng với tên xấu xa này…
m thanh rên rỉ này giống như là trêu người. Hạ Bình nghe thấy thì vừa thẹn thùng lại vừa tức tối. Nàng ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ rồi vội vàng chạy đi.
Lúc này, Triệu Tử Văn đang từ từ tiến vào trong khe suối, chỉ trong tích tắc, toàn thân Đại tiểu thư bỗng trở nên căng thẳng, cặp mi thanh tú nhíu chặt lại, tựa như hô hấp cũng đình chỉ lại. Giờ phút này, một cảm giác ấm áp tê dại truyền dọc theo sống lưng của Triệu Tử Văn khiến cho hắn thoải mái thở ra một hơi, không kìm được hòa cùng với Đại tiểu thư tan thành một khối.
Vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Vũ Tình khẽ lay động. Cặp đùi trắng đẫy đà không ngừng cựa quậy. Trong làn hơi nước, nàng khẽ rên rỉ trên vai một tiếng, kiều khu động tình ửng đỏ lên.
Chẳng biết từ lúc nào, thân hình của Triệu Tử Văn đã rời khỏi thân thể trắng trẻo của Đại tiểu thư. Trong dòng nước tràn đầy hương vị kiều diễm, một khúc nhạc thanh thoát được tấu lên.
- Chàng là đăng đồ tử, chỉ biết khi dễ thiếp.
Sau khi tình cảm mãnh liệt trôi qua, Hạ Vũ Tình dựa vào đầu vai của Triệu Tử Văn, đôi bàn tay trắng trẻo đánh vào người hắn.
Triệu Tử Văn nhìn Hạ Vũ Tình, nói từng chữ.
- Vũ Tình, thật xin lõi nàng.
Nghĩ lúc trước mình chuẩn bị thành toàn cho Hạng Tử Hiên, tối nay lại thấy tâm cơ sâu xa của y, trong lòng Triệu Tử Văn không khỏi cảm thấy áy náy.