Lâm Phi gọi điện cho Ám Phi Hoa, rất nhanh máy đã được nối.
- Lâm Phi đại trưởng lão, mọi việc hôm qua là thật đúng không? Anh đã trở về từ cái không gian khủng bố đấy chưa?
Từ trong máy liên lạc, giọng nói lo lắng của Ám Phi Hoa vang lên.
- Có thể nói mọi thứ đều là thật nhưng về nguyên nhân cụ thể thì tôi
không thể giải thích được. Tôi đã trở về an toàn, yên tâm đi Hoa Hoa.
Lâm Phi đáp, nghe ngữ khí lo lắng của Ám Phi Hoa, hắn thấy tim ấm áp hẳn.
- Trở về an toàn là tốt rồi, tôi còn phái người đến Bắc Đẩu Tinh tìm
anh đấy. Nhưng thủ hạ bảo anh rời khỏi Bắc Đẩu Tinh mấy ngày nay rồi.
Ám Phi Hoa u oán nói.
- Được rồi, Hoa Hoa, mọi việc đã qua, tôi còn một vài việc cần xử lý, đợi khi nào rảnh sẽ nói chuyện với cô.
Lâm Phi nói rồi ngắt máy.
Còn về thiếu nữ huỷ diệt, Lâm Phi biết cô ta căn bản không quan tâm đến hắn sống chết thế nào. Hoặc có thể nói tính mạng hắn còn không quan
trọng bằng việc cô ta đi tắm nắng trên bờ biển.
Chiếc phi thuyền nhỏ của mấy người Lâm Phi bay vào chiến hạm của hải tặc.
Đầu Lâu Hồng, tứ đại trưởng lão và Lâm Phi được dẫn đến phòng điều khiển chính trong chiến hạm.
Đầu Lâu Hồng đứng bên cạnh nhìn Lâm Phi.
- Lâm Phi, minh chủ mới của liên minh Siêu Cấp Chiến Sĩ, thực lực của
anh thật thâm sâu khó lường. Lần này tôi sống mà trở về được cũng là nhờ anh. Dù rằng không tìm được thuốc trường snh bất lão nhưng những gì đã
trải qua chính là tài sản quý giá nhất của tôi.
Đầu Lâu Hồng rất nghiêm túc nói với Lâm Phi, rồi tiến tới ôm và hôn Lâm Phi rất sâu.
Những hải tặc khác đứng xung quanh thấy đầu lĩnh của mình làm thế thì bắt đầu huyết sáo.
- Im ngay cho tôi, đợi khi nào về tôi sẽ cho các anh biết những gì đã xảy ra khủng khiếp thế nào.
Đầu Lâu Hồng quát lên.
Lâm Phi tận hưởng nụ hôn của mỹ nữ xong, trong đầu nghĩ, không phải