Chương 45: Trên xe buýt, có các bạn cùng lớp !! (3)
Mà đường Học Phủ kéo dài có hai trạm dừng, trải rộng suốt dọc đường là trường tiểu học số 4, THCS số 4, THPT số 4, đây đều là những trường tốt, chính là trung tâm văn hóa quan trọng của quận Hải Tĩnh.
Đương nhiên, trường THPT số 11 chính là bị bí thư Hàn nhét vào một cách trơ trẽn.
Tóm lại, ở mấy trạm này chiếm đa số đều là học sinh, những học sinh bốn mắt chiếm số đông, cho nên khả năng gặp được bạn cùng lớp là rất cao.
Khi Hạ Tâm Ngữ chuẩn bị xuống xe, cô liền phát hiện trên xe còn có một bạn cùng lớp khác, cho nên sau khi lên tiếng chào tạm biệt Trần Nguyên, liền cùng người nữ sinh kia đứng chung với nhau, ở cửa sau trên xe buýt cùng nắm vào vòng treo chờ xuống xe.
Hai người đang nói cái gì, âm thanh quá nhỏ thật sự không nghe thấy gì hết.
Nhưng tiếng lòng, thì sau khi bỏ tai nghe xuống, lại nghe được rất rõ ràng.
【 Hạ Tâm Ngữ đã mấy ngày liền không đi học rồi, bây giờ lại đi cùng học sinh THPT số 11, là bạn trai sao??? 】
【 Hừm. . . gặp phải đứa mồm rộng rồi, không biết có nên lớp nói lung tung gì không? 】
【 rất thú vị, chưa bao giờ thấy cô ấy cười cười nói nói với con trai như thế , lát đến lớp mình phải kể với mấy đứa chuyện hay này! 】
【 Quên đi, cũng chả có cách nào ngăn cản được, cứ như vậy thôi. . . 】
Sau khi Hạ Tâm Ngữ nói ra những tiếng lòng này, vẻ mặt trở nên buồn bã.
Còn anh chàng này, thái độ vẫn rất tốt.
"Đến đường Học Phủ, hành khách xuống xe xin mời chuẩn bị, đi trạm tiếp theo. . ."
Cửa sau xe buýt, chậm rãi mở ra.
Trước khi xuống xe, Hạ Tâm Ngữ nhún vai với bạn cùng lớp, sau đó nhìn về phía hắn vẫy tay.
Trần Nguyên cảm thấy sửng sốt, sau đó cũng nhẹ nhàng vẫy tay đáp lại.
【 Ồ, Hạ Tâm Ngữ này lại còn tuyên bố chủ quyền? Thật táo bạo 】
Cô gái này ồn ào quá đấy, sao mà nói nhiều lời như vậy!
Cũng may mắn thay, hai người đã nhanh chóng xuống xe, ghế bên cạnh hắn đang trống, thì có một người bạn nam cũng học trường THPT số 11 ngồi xuống.
Mà khi cậu ta vừa mới bắt đầu ngồi xuống, bỗng nhiên Trần Nguyên cảm thấy Chu Phù đang liếc mắt nhìn, nhưng trong chốc lát liền biến mất.
【 Như này là không được 】
". . ."
Trần Nguyên rất nhạy cảm với hai từ tốt xấu, hắn cảm thấy như mình bị xúc phạm, dù sao thì câu quảng cáo kia cũng nói hay lắm —— đàn ông đẹp trai hay không, không quan trọng, quan trọng là anh ta có tốt hay không.
Chu Phù này, thật là kỳ lạ.
Ngay cả khi nghe được tiếng lòng, thì vẫn có điều gì đó rất khó để diễn tả được.
Cứ như vậy, hắn ngồi trên xe đi qua được mấy trạm đường, sau đó Trần Nguyên xuống xe. Mà Chu Phù, thì giống như là cố ý xê dịch để tránh xa hắn, đi đường vòng để xuống cửa sau chờ xe buýt dừng lại, rồi ai đi đường nấy.
Cũng không nghĩ nhiều, Trần Nguyên nhanh chóng đi vào trường.
"A a a a a!"
Đột nhiên, có một tiếng kêu chói tai của bạn nữ nào đó thu hút sự chú ý của hắn, thuận theo ánh mắt, Trần Nguyên nhìn thấy trên mặt đất có một con chuột to lớn, hắn nhìn xung quanh, thấy trên đầu nó có một dải chữ màu đỏ.
Rồi nó cũng nhanh chóng biến mất.
"Đi đi!"
Giống như là Tề Thiên Đại Thánh đánh Bạch Cốt Tinh, chú bảo vệ giống như từ trên trời đi xuống để hàng phục yêu ma, vua an ninh ở nhân gian, dùng một sợi dây thép đã có thể nghiền nát con chuột thành cái bánh chuột, khiến cho các cô gái hoảng sợ và không ngừng hét lên.
Nhìn vào vũng máu, con chuột đã được xử lý, Trần Nguyên ý thức được ——!
Những siêu năng lực được đổi mới, vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Nói cách khác, sau khi siêu năng lực của mình được đổi mới thành một loại siêu năng lực khác thì năng lực trước đó sẽ không bị mất đi.
Ngược lại nó sẽ bị suy yếu đi đến mức mà bản thân mình có thể dễ dàng tiếp nhận được, vừa đúng với khả năng của mình.
Lúc trước Trần Nguyên nhìn trộm tuổi thọ của người khác nhưng mà lại không thể phân biệt được. Còn bây giờ, năng lực này cơ bản không làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, cũng sẽ không có bất kỳ thứ đồ vật kỳ quái bẩn thỉu nào lọt vào trong tầm mắt.
Chỉ có những sinh mạng tuổi thọ đã sắp hết, mới xuất hiện những vạch đỏ trên đầu và hiện lên trong mắt của mình.
Vậy thì lúc trước khi mình nhìn lên người Hạ Tâm Ngữ, thấy xuất hiện một vạch màu xanh nhạt, đó không phải là mình hoa mắt mà nhìn lầm.
Trần Nguyên đã nghĩ như vậy hắn dự định đi xác minh lại, thế là ở cửa ra vào trường học hắn ngẫu nhiên nhìn theo bóng lưng của một người bạn khác, cố gắng nhìn thật chăm chú.
Sau đó, trên đầu của đối phương quả nhiên đã xuất hiện một vạch ngang giống với vạch trên đầu của Hạ Tâm Ngữ..
Như vậy tuổi thọ của cậu ta. . . Chắc cũng giống với Hạ Tâm Ngữ.