Siêu Năng Lực Của Ta Mỗi Tuần Đều Đổi Mới (Dịch)

Chương 46: Ngôi trường ngập tràn tình yêu ! (1)

Chương 46: Ngôi trường ngập tràn tình yêu ! (1)


Lúc trước phải dùng máy tính để ước lượng thời gian, còn bây giờ thì mình sẽ tính toán tuổi thọ của họ theo một chiều dài chuẩn cố định trên đầu.
Độ chính xác chênh lệch rất nhiều, cũng không biết có phải là ảo giác hay không, sau khi Trần Nguyên xem hết tuổi thọ trên đầu của đối phương, trong lúc nhất thời cảm thấy khá mệt mỏi, giống như là bị tụt huyết áp, hơi choáng váng, nhưng cũng nhanh hồi phục.
Như vậy, có thể đưa ra một suy đoán: cái giá phải trả khi theo dõi tuổi thọ của người khác là bị tiêu tốn một lượng năng lượng thể chất nhất định. Còn trong những trường hợp bình thường, nếu như không có ý định theo dõi tuổi thọ của người khác thì những vạch màu trên đầu họ sẽ không xuất hiện.
Và khi có một sinh mạng nào đó sắp chết đi, thanh đếm ngược màu đỏ trên đầu đối phương sẽ tự động xuất hiện trong tầm mắt.
Đều là chuyện tốt.
Mặc dù mình cũng không biết rõ lý do vì sao vào tuần trước siêu năng lực của mình lại được lưu lại, nhưng có được tỷ lệ chuẩn mực nhất định như này cảm thấy thật thoải mái.
So với việc phải nghe những âm thanh tiếng lòng của người khác một cách bừa bãi và phải chịu đựng sự xâm chiếm của những thứ rác rưởi chẳng vì bất cứ lý do gì, siêu năng lực này nếu bị suy yếu đi thì tốt biết mấy.
Được rồi, vậy thì chờ xem.
Cố gắng vượt qua một tuần này. . .
【 Ồ, lại gặp cậu ấy, cậu ấy ngày nào cũng đi muộn 】
【 Hay hôm nay gọi cô ấy cùng đi ăn cơm, nhưng nếu mình mở lời nói như vậy sẽ bị người khác bàn tán, hay là bảo cô ấy ngồi cùng bàn? 】
【 a a a cậu ấy đẹp trai quá, chắc phải cao đến 1m8, mình rất muốn chạm vào cơ bắp cuồn cuộn của cậu ấy 】
【 Trường trung học phổ thông số 11 có nhiều gái xinh như vậy, ai sẽ là bạn gái của mình đây 】
Thật sự không khác gì những người làm công bận rộn, học sinh cấp ba trong đầu chứa toàn cứt đái, giống như việc dễ dàng tìm thấy trong nhà vệ sinh những thứ không sạch sẽ. Hầu hết những thứ xuất hiện trong đầu các chàng trai và cô gái này đều liên quan đến tuổi dậy thì và hormone.
Quá bình thường, dù sao thì đây cũng là độ tuổi đẹp nhất.
【 BACDE. . . 】
Đương nhiên, không phải học sinh nào cũng có cái não chứa toàn chuyện yêu đương, Chẳng phải có bạn nào đó chưa đến giờ vào lớp đã bắt đầu đọc trước bài rồi sao? Có nói đúng tiếng anh không đấy . . Không đúng, chữ E ở đâu ra?
Hơn nữa, giọng nói này rất quen thuộc. . .
Quay đầu lại nhìn, Trần Nguyên thấy Chu Vũ đang đi trong hành lang, ánh mắt giống như một kẻ trộm, đang lén lút quan sát thứ gì đó.
Mãi cho đến khi nhìn thấy Chu Phù bước vào lớp, hắn mới nhận ra đó không phải là đọc tiếng anh.
Là đang học sinh lý!
"Này, cậu nhìn cái gì vậy?" Trần Nguyên đột nhiên mở miệng, cao giọng nói.
Chu Vũ chột dạ bị câu hỏi này làm cho giật mình, giống như là một tên ăn trộm đồ vật gặp phải cảnh sát, cơ thể cứng ngắc . Nhưng sau khi nhìn thấy Trần Nguyên, thì ngay lập tức lộ ra vẻ mặt "Ha ha, thì ra là cậu" chỉ vào Trần Nguyên, nói ra một tràng chim hót hoa nở.
"Học sinh ngoại trú thật là thoải mái, còn có thiếu nữ xinh đẹp là hàng xóm, nam sinh ở ký túc xá cả ngày đều sống trong tầng thấp hôi thối." Chu Vũ lấy cùi chỏ thúc vào người Trần Nguyên, nhỏ giọng nói: "Này nhóc, cậu lại ăn đồ ăn nhà hàng xóm phải không?"
"Không có cách nào khác, tôi nói muốn ăn cơm ngoài, nhưng cô ấy bảo đang tuổi mới lớn cần phải có đầy đủ chất dinh dưỡng, nhất quyết làm đồ ăn cho tôi."
"Chết tiệt, hay cậu túm được nhược điểm gì của cô ấy rồi. . ."
"Không hề, đó chỉ là sức hút thuần khiết từ tôi."
"Nào, nói ra sự thật nhanh lên, nếu không tôi báo cảnh sát."
"Cầm điện thoại làm gì, báo cảnh sát đi?"
"Mau đền tội đi, con mẹ nó, cậu dám ức hiếp con gái nhà người ta , hãy chờ đợi luật pháp trừng phạt cậu đi."
"Đang chờ đây ~ "
【 hai người bọn họ, đúng là bạn tốt. . . 】
Đột nhiên, Trần Nguyên giống như nghe được giọng nói của Chu Phù, âm sắc không có vấn đề, nhưng giọng điệu vô cùng kỳ lạ, giống như một người uống rượu say, đồng thời còn rất vui vẻ, giọng điệu không khỏi buồn cười. . . Nhưng sau khi thấy hắn nhìn sang, phát hiện Chu Phù lại vội vàng thu ánh mắt lại quay đi chỗ khác.
Vừa rồi có phải là cô ấy đang nhìn mình không?
Không đúng, chẳng phải vì biết mình chơi thân với Hạ Tâm Ngữ cho nên cô ấy đã không thèm để ý đến mình nữa hay sao?
So với tên Chu Vũ trong đầu chỉ chứa đầy thứ phân bón màu vàng, thì Chu Phù chuyện gì cũng đều giấu kín ở trong lòng, thậm chí lời nói trong lòng cũng giống như một câu đố khó lý giải, càng khiến cho người ta không biết phải làm sao, càng phiền toái hơn.
Không có cách nào khác, phải nhẫn nhịn qua một tuần này thôi.
7 giờ 45 phút, sau khi bắt đầu tiết tự học buổi sáng, ông Mạc chủ nhiệm lớp cầm sách đi vào, ở trên bục giảng chấm bài tập, các học sinh khác người thì đọc thuộc tiếng anh, người thì đọc ngữ văn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất