Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 172: Âm Minh bất thu hàm oan quỷ, thế gian khởi dung tác ác nhân

Chương 172: Âm Minh bất thu hàm oan quỷ, thế gian khởi dung tác ác nhân



--------------------
Trần Hòa An nắm chặt hai tay, là một người lao động thành thật, con gái là tất cả hy vọng của bọn họ, mỗi ngày bọn họ đi sớm về khuya làm lụng vất vả, tất cả cũng đều vì con gái.
Có thể nói con gái là trụ cột tinh thần của bọn họ, mà trụ cột này đã biến mất, nếu không phải vì đòi lại trong sạch cho con gái chắc hai vợ chồng Trần Hòa An đã sớm không thể kiên trì nổi.
Mà sau khi Trần Hòa An nói xong lời này liền đứng dậy khỏi ghế sa lon, chỉnh sửa lại quần áo nhăn nhúm trên người, xoa xoa mặt, vẻ mệt mỏi vừa nãy đã biến mất tăm, thay vào đó là ý chí chiến đấu tràn ngập!
“Tôi đã nói bên trong không có người, các người…”
Trương Thúy Hà vừa nói được nữa câu thì Trần Hòa An đã mở cửa, ông ấy đứng đó, căm hận nhìn chằm chằm những gương mặt quen thuộc.
“Giỏi lắm Trần Hòa An, rốt cuộc ông cũng dám mở cửa!”
Mấy người anh em của Hình Ngọc Hải giận dữ nhìn Trần Hòa An, trực tiếp túm lấy cổ áo ông ấy xô đẩy khiến ông phải lùi về sau mấy bước.
“Đánh ông ta, hôm nay nếu không đánh ông ta một trận tơi bời thì khó mà tiêu tan mối hận trong lòng ông đây. Mẹ nó, mấy hôm nay bị người ta gọi điện làm phiền tới phát điên, còn phải đối diện với ánh mắt khinh bỉ của đám người trong công ty nữa.”
Người nhà họ Hình vô cùng tức giận, chuyện này vừa mới lên báo thì cư dân mạng đã tra ra thông tin địa chỉ nhà bọn họ, đừng nói là tới công ty, chỉ cần vừa mở cửa bước ra ngoài đã có một đám người chỉ chỉ chỏ chỏ.
“Trần Hòa An, con gái ông mạng yểu chết sớm thì có liên quan quái gì với nhà chúng tôi? Chính con gái ông đã đẩy ngã mẹ tôi, bây giờ các ông còn muốn đổi trắng thay đen sao?”
“Ông nói bậy, con gái tôi vốn dĩ không hề đụng trúng bà lão, trong di thư con bé đã viết rất rõ ràng rồi!”
Trần Hòa An run rẩy cả người, cũng không biết là run rẩy vì sợ hãi hay run rẩy vì kích động.
Ban đầu ông ấy trách mắng con gái chính là vì nghĩ rằng con bé vì sợ bị trách mắng mà không nói thật, mãi cho đến khi nhìn thấy di thư của con, ông ấy mới biết bản thân đã trách nhầm con gái.
Một cô bé 13 tuổi đã dùng tính mạng để chuộc tội rồi lưu lại di thư đã nói rõ tất cả, mà đây cũng là nguyên nhân vì sao cư dân mạng tin tưởng lời của cô bé.
“Tôi nhổ vào, chỉ dựa vào vài chữ trong tờ giấy thì có tác dụng quái gì? Nếu như viết mấy chữ có thể giải quyết hết mọi chuyện thì tôi cũng viết được!”
Hình Ngọc Hải nhổ toẹt một ngụm nước bọt, mà ông ta vừa nói xong đã nghe thấy tiếng cười lạnh: “Nếu ông cũng tự sát rồi để lại di thư có lẽ mọi người đều sẽ tin ông đấy, tuyệt đối sẽ không có ai xỉ vả người nhà họ Hình nữa.”
Phương Minh vừa nói vừa nhìn chằm chằm đám người nhà họ Hình, Hình Ngọc Hải hơi sững sờ nhìn Phương Minh đứng dậy từ ghế sa lon, ông ta cảm thấy người thanh niên này nhìn rất quen, phải ngẫm nghĩ một lát ông ta mới nhớ ra Phương Minh là một trong số những người vây xem lúc mẹ ông ta ngã bên bờ sông Hoàng Phổ.
“Người đang làm trời đang nhìn, mẹ của ông bị cô bé đụng ngã hay là tự ngã, trong lòng các ông hiểu rõ hơn ai hết!”
Đôi mắt Hình Ngọc Hải lập lòe né tránh ánh mắt của Phương Minh, sở dĩ đôi mắt của ông ta lập lòe chính là bởi ông ta cho rằng Phương Minh đã nhìn thấy cảnh mẹ ông tự ngã bên bờ sông Hoàng Phổ, khiến ông ta cảm thấy có chút mất tự nhiên.
“Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì! Chuyện mẹ của tôi tự ngã hay bị người khác đụng trúng đã có cảnh sát điều tra, nhưng tự tiện tiết lộ tin tức của nhà chúng tôi là hành động trái pháp luật, nếu hôm nay ông không cho nhà chúng tôi một câu trả lời rõ ràng, chúng tôi sẽ đánh chết ông!”
Hình Ngọc Hải giơ nắm tay ra làm bộ muốn đấm xuống, thế nhưng đúng lúc này dưới lầu truyền tới một loạt tiếng bước chân, mười mấy người trẻ tuổi đang nhanh chóng bước tới.
“Đây chính là nhà họ Trần đúng không?”
Một người thanh niên trẻ tuổi dẫn đầu nhìn thấy động tĩnh phía bên này, nghĩ nghĩ rồi dò hỏi: “Xin hỏi ai là cha của Trần Nhạc Nhi?”
“Là tôi.”
Trần Hòa An mặc dù không hiểu mục đích của mấy người trẻ tuổi này thế nhưng vẫn trả lời chi tiết.
“Chú Trần, may mắn bọn cháu đã tìm được chú.” Người trẻ tuổi mừng rỡ, vội vàng nói: “Chú Trần, cháu là Nghiêm Minh còn đây đều là bạn của cháu, sau khi bọn cháu biết được chuyện của Trần Nhạc Nhi, cảm thấy tức giận vô cùng, vì thế bọn cháu mới cố tình tới đây, không biết bọn cháu có thể giúp đỡ gì cho chú không ạ?”
“Chú Trần, bọn cháu đều tin tưởng Trần Nhạc Nhi chắc chắn là không đụng phải bà lão, vì vậy chúng cháu quyết định phải đòi lại công bằng cho cô bé, hiện tại bọn cháu đã đề xuất hoạt động tìm kiếm người làm chứng trên internet, hy vọng có thể nhận được sự hưởng ứng của chú Trần.”
Những người này đa số đều là sinh viên đại học ở Ma Đô, mà trong đám người có một cậu thanh niên trẻ tuổi mập mạp vô cùng kích động: “Mặc dù xã hội vẫn còn nhiều góc khuất, thế nhưng chúng cháu luôn tin chắc rằng tà bất thắng chính, sự thật cuối cùng cũng sẽ được vạch trần, mà công lý luôn đứng về phía chính nghĩa!”
Học sinh là những người luôn tràn đầy nhiệt huyết, người ta vẫn cho rằng đám học sinh quá ngây thơ, nhưng cũng vì sự ngây thơ lương thiện của bọn họ mới khiến con người có thêm niềm tin vào thế giới này.
Trần Hòa An vô cùng cảm kích, đối với ông ấy những sinh viên đại học là phần tử tri thức, mà những phần tử tri thức này lại tình nguyện đóng góp sức lực vì chuyện của con gái ông ấy, thật sự khiến ông cảm kích tới không thể thốt nên lời.
“Cảm ơn… Cảm ơn mấy cháu.”
Trần Hòa An nghiêm túc cúi đầu thật sâu cảm ơn những cậu bạn trẻ, thế nhưng Nghiêm Minh đã vội vã đỡ ông ấy dậy, sau đó hiếu kỳ nhìn người nhà họ Hinh: “Chú Trần, những người này cũng tới giúp đỡ giống bọn cháu ạ?”
Nghe thấy lời này của Nghiêm Minh đám người Hình Ngọc Hải lúc túng, mà Phương Minh thì cười cười: “Không phải đâu, bọn họ chính là người nhà của bà lão trong vụ việc này, lần này đám người nhà họ Hình tới là để đòi người nhà họ Trần giải thích, còn động tay động chân đập phá đồ đạc trong nhà.”
Nghe thấy những lời nói của Phương Minh, lửa giận trong lòng đám người Nghiêm Minh bùng cháy dữ dội.
“Người nhà họ Hình còn có mặt mũi tới tìm chú Trần.”
“Còn dám bắt nạt chú Trần, chẳng lẽ bọn họ không sợ báo ứng sao?”
Đám sinh viên tuổi trẻ dễ kích động, vừa nghe thấy lời của Phương Minh thì tức giận bao vây đám người Hình Ngọc Hải, bắt đầu xô đẩy giống y như lúc trước đám người Hình Ngọc Hải đã xô đẩy Trần Hòa An.
“Tôi nói cho các cậu biết, đánh người là phạm pháp, các cậu đừng có động tay động chân!”
Đám người Hình Ngọc Hải sợ hãi, mà khi Nghiêm Minh nhìn thấy trong nhà họ Trần bàn ghế nứt gãy, thủy tinh rơi vỡ khắp sàn thì trực tiếp rống lên một tiếng phẫn nộ: “Đám người này đập phá đồ đạc nhà chú Trần!”
Câu nói này như là sợi dây kích nổ, nổ tung những phẫn nộ trong lòng đám sinh viên, bọn họ sôi máu xông vào quyền đấm cước đá, đánh người là phạm pháp, chẳng lẽ các người đập vỡ đồ đạc trong nhà chú Trần thì không phải là phạm pháp sao?
“Ai u. đám con nít ranh này!”
Hình Ngọc Hải bị đấm hai đấm vào lưng đau tới hét ầm lên, quay người phản kích. Thế nhưng chỉ có bốn năm người làm sao có thể là đối thủ của những cậu sinh viên này kia chứ, sau một lát cả đám bị đánh bầm dập, vội vã chạy trối chết xuống dưới lầu.
“Các người hãy chờ đấy!”
Đám người Hình Ngọc Hải sau khi chạy thoát cũng không báo cảnh sát, để lại một câu hăm dọa sau đó xám xịt chạy mất.
Đám người Nghiêm Minh reo hò thắng lợi, nhưng Phương Minh thì nheo mắt, chuyện này chắc chắn không thể kết thúc đơn giản như vậy. Cho dù có đánh đám người nhà họ Hình một trận cũng chỉ tạm thời xả ra một ngụm ác khí mà thôi, không thể trả lại sự trong sạch cho Trần Nhạc Nhi.
Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy!
Sau đó đám người Nghiêm Minh bắt đầu thương lượng phải làm sao để chứng minh Trần Nhạc Nhi bị hàm oan, mà mọi chuyện lại giống với dự cảm của Phương Minh, chỉ sau một giờ trên mạng đã có thêm không ít thông tin trái chiều.
“Tự sát liền có thể chứng minh bản thân trong sạch? Nếu như thật sự như vậy, mọi người đều lựa chọn tự sát, thì tôn nghiêm của pháp luật đặt ở vị trí nào chứ? ”
Đây là một bài viết mới xuất hiện trên mạng, mà nội dung của bài báo chính là về chuyện của Trần Nhạc Nhi.
Cùng lúc đó, một số tài khoản vip trên weibo có sức ảnh hưởng lớn cũng đã bắt đầu bình luận.
Những bài viết lời lẽ uyển chuyển: “Cô bé tự sát, nên hay không nên?”
“Tự sát có thể chứng minh tất cả?”
Trắng trợn:
“Internet bạo lực đáng sợ.”
“Cư dân mạng không nên suy đoạn đặt điều, trước khi có kết quả chính thức xin hãy giữ bình tĩnh.”

Trong những bài viết này còn đưa chuyện đám người Nghiêm Minh hành hung gia đình Hình Ngọc Hải, trong bài viết có nói gia đình Hình Ngọc Hải tới tận cửa muốn nói chuyện nhẹ nhàng, lại bị chặn đánh đau đớn bầm dập, mà trong bài viết không hề đề cập tới chuyện nhà Trần Hòa An bị đập phá.
“Quá vô sỉ, những tờ báo này chắc chắn đã bị nhà họ Hình mua chuộc.”
“Có tài khoản đã bị mua chuộc, cũng có tài khoản muốn dựa vào chuyện này mà nổi tiếng thêm, dù sao những tài khoản vip trên weibo này luôn thích giở chiêu xấu xa như vậy.”
Nghe thấy đám ngươi Nghiêm Minh bàn tán xôn xao, Phương Minh cũng mở điện thoại di động lên, những trang mạng đám Nghiêm Minh nói cậu cũng biết, thế nhưng cậu lại không có tài khoản.
Download, đăng ký, tới đoạn điền ID, Phương Minh ngẫm nghĩ một chút rồi dùng tên trên diễn đàn: Phương đại thần.
Sau khi tạo được tài khoản Phương Minh chia sẻ bài viết “Trần Nhạc Nhi phải chăng đã bị oan uổng”, kèm theo một dòng bình luận: Âm Minh bất thu hàm oan quỷ, thế gian khởi dung tác ác nhân, chân tướng sắp rõ ràng.
Sau khi viết xong Phương Minh chuẩn bị đăng lên, thế nhưng đột nhiên cậu lại hơi do dự, cuối cùng tìm tìm một ID: Hàn Kiều Kiều.
Hàn Kiều Kiều, minh tinh nổi tiếng, 36 triệu người hâm mộ.
Thế là Phương Minh đăng tin tức kèm theo dòng bình luận, còn gắn thẻ Hàn Kiều Kiều.

“Lại là chuyện của Trần Nhạc Nhi, chị Kiều Kiều, hôm nay có rất nhiều người hâm mộ đã gắn thẻ chị, thế nhưng chuyện này vẫn chưa có kết quả rõ ràng, chúng ta tạm thời không nên tỏ thái độ gì thì tốt hơn.”
Trương Yến là trợ lý của Hàn Kiều Kiều, đồng thời phụ trách quản lý tài khoản weibo của cô. Bởi vì là một minh tinh lớn nên mỗi ngày tài khoản của Hàn Kiều Kiều đều có hơn trăm ngàn lượt bình luận, chia sẻ, like hay gắn thẻ… Mặc dù không thể trả lời hết từng người thế nhưng bình thường cô vẫn xem qua một chút.
“Em tự xử lý là được.”
Hàn Kiều Kiều đang hóa trang, mấy ngày nay cô bận quay phim tới tối tăm mặt mũi, không hề biết Trần Nhạc Nhi là ai. Thế nhưng hóa trang xong, trong thời gian nhàm chán chờ đợi cảnh quay Kiều Kiều lại lấy di động lướt weibo, cuối cùng cũng biết được đầu đuôi câu chuyện của Trần Nhạc Nhi.
“Đám người nhà họ Hình này đúng là lũ cặn bã, Trần Nhạc Nhi chắc chắn đã bị oan uổng.”
“Chị Kiều Kiều, có thể là bị oan thật nhưng vấn đề quan trọng nhất là chúng ta không có chứng cứ, là một nhân vật của công chúng, tạm thời chúng ta vẫn nên im lặng quan sát diễn biến thì tốt hơn.”
Hàn Kiều Kiều từ chối cho ý kiến, cô bắt đầu lướt qua những bài đăng về chuyện này cho tới khi nhìn thấy bài đăng của Phương Minh, sững sờ một chút rồi xem thông tin ID.
“Phương đại thần, người mới, địa điểm đăng ký…”
Hai mắt Hàn Kiều Kiều sáng lên, một lúc sau ngón tay nhấn nút chia sẻ, còn thêm một câu bình luận: Chờ mong chân tướng!
(1)Âm minh không thu nhận oan hồn, nhân gian làm sao có thể chứa kẻ làm chuyện ác


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất