Ads
Bất quá thần sắc trên mặt Ngưu Ma Vương cũng tại dần dần cải biến, trở nên càng ngày càng kinh ngạc:
- Đúng vậy, thật sự là không tệ. Tề Nhạc, ngươi thật sự là vì lão Ngưu ta làm một chuyện tốt a.
Tề Nhạc hứng thú nhìn hắn hỏi:
- Nói cái nhìn của ngươi xem.
Ngưu Ma Vương nói:
- Thứ này phi thường cứng cỏi, ta không biết hình dung như thế nào, dù sao nó cũng rất chắc chắn. Chẳng những như thế mà nó vô cùng dẻo dai, không dễ phá hư. Trừ phi là lực lượng tuyệt đối có thể vượt xa quá trình độ nó thừa nhận, nếu không muốn hủy hoại là phi thường khó khăn. Vừa rồi ta thử một chút. Cho dù là ta, muốn nó hoàn toàn hủy diệt, hơn nữa không để lại dấu vết gì thì chỉ e phải dùng thực lực gần hai thành mới có thể đạt tới. Ngươi nói xem có rắn chắc hay không? Nếu như có thể lại cô đọng thì phẩm chất sẽ trở nên tốt hơn. Vừa vặn ta không có binh khí gì tiện tay, Tề Nhạc, không bằng ngươi giúp ta một chút. Vừa rồi uy lực hỏa năng lượng của ngươi không tệ, giúp ta luyện chế một thanh vũ khí như thế nào?
Tề Nhạc sửng sốt một chút, nhìn Ngưu Ma Vương không khỏi có chút buồn cười, nói:
- Bảo ta giúp ngươi sao?
Ngưu Ma Vương cũng sửng sốt, lúc này mới nhớ tới Tề Nhạc không phải thủ hạ của mình, hơn nữa quan hệ trong đó mình và hắn còn là đối địch, điều này khiến hắn toát ra vài phần xấu hổ, cầm khối kim loại ném lại cho Tề Nhạc.
- Được, ta giúp ngươi.
Tề Nhạc nói một câu khiến cho Ngưu Ma Vương không khỏi có chút sững sờ, không hiểu thấu vì sao hắn lại nói như thế.
Tề Nhạc nhoẻn miệng cười nói:
- Coi như là báo đáp ơn cứu mệnh của ngươi a, dù sao không có ngươi thì ta hiện tại đã xong đời rồi. Kim loại này tốt như thế, chúng ta nên mang đi một ít, ta nghĩ trước khi chúng ta rời đi có thể chế tạo được một thanh vũ khí cho ngươi rồi. . Đi, chúng ta đi tìm. Nếu ta đoán không lầm, kim loại trên tiểu hành tinh mỗi nơi sẽ có phẩm chất bất đồng, chúng ta đi tìm phẩm chất tốt nhất, sau đó ta sẽ chế tạo cho ngươi được chứ?
Ngưu Ma Vương tự nhiên sẽ không có ý kiến gì, chỉ là Tề Nhạc khiến cho cảm giác của hắn càng thêm quái dị.
Hai người nhẹ nhàng bay lên như là những quả bóng đi về một phương hướng.
Phương pháp tìm kiếm của Tề Nhạc rất đơn giản, hắn tìm tâm điểm những khỏa đạn hạt nhân bạo tạc, nơi đó hiển nhiên có uy lực rất mạnh, cũng tức là nơi sâu nhất của hành tinh này. Đạn hạt nhân bạo tạc nổ tung sinh ra nhiệt độ cao đối với cô đọng kim loại hiển nhiên là tốt nhất. Nếu để cho chính mình dùng Hỏa Vân lực đến cô đọng đương nhiên cũng được nhưng mà dùng thời gian hai người Tề Nhạc lưu lại trên tiểu hành tinh nay thì trong thời gian ngắn chỉ sợ có thể có được kim loại cho lão Ngưu cũng không đủ chứ nói chi làm một kiện vũ khí. Vì thế, Tề Nhạc lựa chọn hơn một vạn khỏa hạt nhân làm trung tâm.
Phán đoán của hắn rất chính xác, dùng vị trí nổ mạnh của đạn hạt nhân làm trung tâm, càng đến gần điểm trung tâm thì trình độ ngưng kết kim loại lại càng lớn, mật độ cũng càng lớn. Trình độ bền bỉ của nó là cho Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương đều giật mình không thôi. Hai người rất nhanh tìm kiếm từng cái địa phương đạn hạt nhân bạo tạc nổ tung, dựa vào thực lực của bọn hắn, hơn nữa dùng Kỳ Lân huyễn làm công cụ, mỗi khi tới điểm trung tâm của một viên đạn hạt nhân bạo tạc nổ tung, đám người sẽ đem kim loại đường kính ba mét bên trong cắt ra, sau đó Ngưu Ma Vương tập trung cùng một chỗ, chồng chất lên.
Suốt thời gian một ngày, khi Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương đi thăm tất cả những nơi trung tâm đạn hạt nhân bộc phát thì hai người đều mệt mỏi ngồi cùng một chỗ nghỉ ngơi. Bản thân đám người không chỉ có tiêu hao năng lượng mà đồng thời còn có thân thể họ. Thân thể có mạnh tới đâu, cũng không thể chịu được giày vò như thế, huống cho hoàn cảnh trên viên tinh cầu này vô cùng ác liệt.
Nhìn một núi kim loại sau lưng, trong mắt Tề Nhạc không khỏi toát ra vẻ tươi cười. Ánh mắt chuyển hướng Ngưu Ma Vương một bên hỏi:
- Lão Ngưu, ngươi muốn một thanh binh khí như thế nào, còn hình dáng của nó nữa? Chúng ta nghỉ ngơi một chút sau đó ta giúp ngươi chế tạo.
Tề Nhạc phát hiện, khi hắn cùng Ngưu Ma Vương tiếp xúc, hai người phi thường ăn ý, nếu không cũng không thể trong một thời gian ngắn ngủi tập trung toàn bộ kim loại lại nơi này. Chỉ riêng cắt thôi cũng tiêu hao bao nhiêu thời gian và năng lượng. Nếu như chỉ có một mình Tề Nhạc thì e rằng một tuần cũng không thể hoàn thành.
Ngưu Ma Vương nghĩ một hồi rồi nói:
- Còn nhớ rõ Tam Cổ Thác Thiên Xoa lúc trước bị ngươi gọt đi không? Ta muốn vũ khí như thế, dài chừng một trăm mét là được, đường kính khoảng hai mét.
- Ta nhổ vào.
Tề Nhạc làm một cái thủ thế khinh bỉ Ngưu Ma Vương (chắc giơ ngón giữa):
- Nói như đùa, nếu làm xong ít nhất ngươi chỉ bằng một nửa nó, không sợ chính mình cầm không nổi sao?
Ngưu Ma Vương ngạo nghễ nói:
- Lão Ngưu ta là ai chứ? Cầm không nổi? Ngươi cũng quá coi thường ta. Có một món binh khí một món đồ như vậy, thực lực của ta tất nhiên có thể tăng lên một bậc thang. Ta đã tính toán đã qua, dùng lực lượng của ta, cho dù vũ khí có lớn thêm gấp đôi cũng có thể điều khiển.
Tề Nhạc nhìn thật sâu hắn rồi gật nhẹ đầu nói:
- Vậy được rồi.
Tiểu hành tinh tiếp tục phi hành như trước, chỉ có điều, hắn đã bị một người một trâu, hai tên gia hỏa lột sạch những gì quý giá trên người.
Khi Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương lặng yên rời đi, tiểu hành tinh đáng thương chỉ còn lại những lỗ thủng lỗ chỗ thôi.
Phi hành tại giữa không trung, Tề Nhạc lộ ra có chút mệt mỏi, Ngưu Ma Vương thì vẻ mặt hưng phấn, lúc này, trong tay hắn cầm một thanh Tam Cổ Thác Thiên Xoa dài ước chừng ba mét, nhìn bề ngoài đã khôi phục lại thời điểm mà Tề Nhạc lần đầu nhìn hắn.
Tam Cổ Thác Thiên Xoa này đã làm cho Tề Nhạc tiêu hao toàn bộ năng lượng, bất quá Kỳ Lân chân hỏa cấp bậc tám vân cũng xác thực cường hãn. Được năng lượng Ngưu Ma Vương phụ trợ xuống, ngạnh sanh hòa tan kim loại, lại lần nữa mới chế tạo thành hình, kết quả cuối cùng là phi thường tốt. Nếu như chỉ cần xét mặt uy lực thì Tam Cổ Thác Thiên Xoa đã có thể so sánh với thần khí. Coi như là kim cô bổng trong truyền thuyết cũng tuyệt đối không cách nào so trọng lượng với nó. Đáng tiếc chính là, chuôi này Tam Cổ Thác Thiên Xoa không có khả năng có linh hồn, điều này chú định nó không cách nào trở thành thần khí chính thức, nhưng đối với Ma Vương mà nói cũng đã đầy đủ rồi. Không biết hắn dùng phương pháp gì đem chuôi Tam Cổ Thác Thiên Xoa này thu nhỏ lại chỉ bằng trình độ mà hắn có thể sử dụng. Lúc này mới che chở Tề Nhạc, hướng tầng khí quyển của tiểu hành tinh bay đi.
Tề Nhạc tuy rằng mệt mỏi, nhưng thu hoạch của hắn cũng không nhỏ, không nói trước thực lực của bản thân trải qua lần này mất rồi lại được, một lần nữa cô động. Chỉ riêng lấy được những kim loại này thôi cũng đủ để hắn hưng phấn. Nếu như chỉ bằng Kỳ Lân Châu, hắn căn bản không thể đem hết những kim loại này đi. Nhưng hiện tại không giống với lúc trước, Kỳ Lân Châu đã cùng Không Động Ấn dung hợp cùng một chỗ.