Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 242: Kỳ Lân Bách Lôi Thiểm (3)

Tề Nhạc tức giận nói:

- Anh thật dễ nói chuyện! Chưa chết. Cảm tạ thì không cần, tôi chỉ may mắn gặp được thôi. Thật đúng là xảo, hôm qua mới gặp anh, hôm nay lại đụng phải. Những kẻ từ Hắc Ám Quốc Hội đã bị điện giật chóng mặt, anh nguyện ý mang chúng đi thì tốt.

Nhạc Nguyên đại hỉ, nói:

- Đa tạ các hạ đã giúp đỡ chúng tôi, chúng tôi sẽ xử lý những kẻ từ thế giới hắc ám này thật thích đáng.

Tề Nhạc nói:

- Cảm ơn thì không cần, chỉ cần các người không hủy hoại lợi ích quốc gia của tôi là được. Đúng rồi, những người khác anh có thể mang đi, Báo nữ không được.

Ánh mắt Nhạc Nguyên có chút quái dị nhìn qua Tề Nhạc.

- Được rồi, hôm nay các hạ trợ giúp chúng tôi thật lớn, bên này xảy ra hoả hoạn, chỉ sợ có người chú ý tới, các hạ không bằng rời đi đi, nơi này sẽ do chúng tôi tiến hành giải quyết.

Tề Nhạc gật gật đầu, thân thể lóe lên, đi tới bên cạnh Báo nữ nằm trên mặt đất, hai tay ôm lấy nàng, hai chân chỉa xuống đất, lăng không bay lên, phá một động trên nóc nhà rồi bay đi. Kỳ thật, hắn không hiểu tại sao hai lần này rồi hắn lại bảo vệ Báo nữ. Chẳng lẽ vì nàng xinh đẹp sao? Không, không phải, trong nội tâm Tề Nhạc cho rằng còn có nguyên nhân khác quan trọng hơn.

Nhạc Nguyên đưa mắt nhìn Tề Nhạc rời đi, thở dài một tiếng, lúc trước Tề Nhạc trước đây sau thi triển Bách Lôi Thiểm cùng Liệt Hỏa Luyện Ngục mang tới áp lực thật lớn cho hắn, hắn biết rõ người trước mặt không phải người mình có khả năng ứng phó. Nếu như không phải nhờ khí tức của Tề Nhạc, hắn rất khó tin tưởng toàn thân người này là lân giáp bao phủ, lại chính là thanh niên như côn đồ hắn gặp tối hôm qua.

Tề Nhạc vừa bay lên không trung, hai cỗ khí tức cường đại bay tới, không cần nhìn cũng biết rõ là ai.

Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông bay đến bên người Tề Nhạc, hai người đều nhìn qua nhà kho bị cháy bên dưới, Từ Đông nghi ngờ nói:

- Tề Nhạc, chẳng lẽ anh gặp được hung thú?

Tề Nhạc đang thi triển năng lực Kỳ Lân, khí tức bản thân khó tránh khỏi phóng ra ngoài, hai người còn lại cảm nhận có chiến đấu, lập tức ngừng tìm kiếm mà bay qua hướng của Tề Nhạc.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Hung thú thì chưa gặp, nhưng lại gặp trò hay, Từ Đông anh xem đây là ai?

Lập tức, hắn kể đơn giản chuyện xảy ra trong nhà kho cho hai người nghe. Sau khi nghe hắn tự thuật, lãnh quang trong mắt Hải Như Nguyệt phóng ra ngoài.

- Những người phương tây này quá càn rỡ. Đại sư nói đúng, sợ rằng quốc gia chúng ta khó mà thái bình được.

Cảm giác Tề Nhạc ôm Báo nữ rất thoải mái, thân thể Báo nữ co giãn no đủ, ôm vào rất thích ý, nhất là hai chân thon dài của nàng, Tề Nhạc đã sớm nhìn miệng khô lưỡi đắng, nếu như nói hắn không có suy nghĩ dâm đãng là không thể nào, nhưng có Hải Như Nguyệt ở đây, hắn không thể biểu lộ quá rõ ràng.

Từ Đông nói:

- Lão đại, tại sao anh cứu nữ nhân này, chẳng lẽ anh có gì với nàng ta sao?

Hắn vừa hỏi, trong mắt Hải Như Nguyệt xuất hiện nét nghi hoặc.

Tề Nhạc cười hắc hắc, cố ý nói:

- Có nghĩ cái gì gì? Nói như thế nào thì đây cũng là mỹ nữ, chẳng lẽ anh đành lòng nhìn mỹ nữ bị người của giáo đình thiêu cháy sao? Tôi có thể không nỡ. Bây giờ có tìm nữa hay không, không tìm thì tôi về trước.

Hải Như Nguyệt nhìn thấy bộ dáng dâm đãng của Tề Nhạc lúc này, thật muốn đi lên đạp hắn một cước, giận dữ nói:

- Không cho phép mang người ngoài về biệt thự Long Vực của tôi.

Tề Nhạc bĩu môi, nói:

- Không về thì không về, tôi mà thèm? Tôi sẽ có chỗ để đi, Từ Đông, tôi đi trước.

Nói xong, hắn thúc dục vân lực trong người, thân thể như mũi tên bắn đi, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.

- Hỗn đản này.

Hải Như Nguyệt tức giận mắng một tiếng, bởi vì tức giận mà bộ ngực phập phồng kịch liệt.

Từ Đông an ủi nói:

- Lão đại chắc là có mục đích khác, Trát Cách Lỗ đại sư đã nói, chẳng lẽ cô còn sợ anh ta ra ngoài làm gì sao? Đúng rồi, Như Nguyệt, tôi muốn hỏi cô, hôm nay lão đại bị đả kích gì thế, tại sao luôn đối nghịch với cô vậy?

Hải Như Nguyệt tức giận nói:

- Ai biết anh ta bị cái gì, được rồi, chúng ta quay về đi. Chờ anh ta trở về thì tôi sẽ tính sổ một lượt.

Tề Nhạc bay nhanh một chút, rốt cuộc từ độ cao hai mươi mét tăng lên năm mươi mét, dù sao, bay cách mặt đất hai mươi mét dễ dàng gặp phải vật cản, ảnh hưởng lớn tới việc phi hành.

Vừa bay lên, Tề Nhạc vừa nói chuyện với Báo nữ.

- Cô cho tới bây giờ không chịu nói lời nào, có phải vì tôi cứu cô nên cảm động đúng không. Hắc hắc.

Hắn chỉ dùng lôi vân lực khiến Báo nữ mất năng lực hành động, cũng không có phong bế năng lực nói chuyện của nàng. Nhưng từ khi rời khỏi nhà kho tới bây giờ, báo nữ không nói lời nào với hắn.

- Cảm động? Anh hại nhiều đồng bọn của tôi như vậy, anh cảm thấy tôi sẽ cảm động sao?

Báo nữ nói ra, cơ hồ còn lạnh hơn cả Hải Như Nguyệt.

Tề Nhạc nói:

- Vậy cô muốn tôi làm thế nào? Buông tha tên quỷ tây dương đó? Đây là phương đông chứ không phải phương tây. Các người tới quốc gia của tôi gây chuyện, tôi không mang cô giao cho Nhạc Nguyên là không tệ rồi.

- Hừ, anh còn không phải xem trọng thân thể của tôi mới cứu sao.

Trong mắt Báo nữ tràn ngập khinh thường.

- Ách... , ngay cả cô cũng nhìn ra?

Tề Nhạc có chút trêu tức nhìn Báo nữ trong ngực, ánh mắt đảo qua bộ ngực đầy đặn của nàng, Báo nữ vẫn mặc áo da như trước, bị ánh mắt như hóa thành thực chất của Tề Nhạc quét qua, thân thể càng mềm hơn.

- Chúng ta làm giao dịch nhé?

Âm thanh của Báo nữ nhu hòa hơn rất nhiều.

Tề Nhạc hỏi:

- Giao dịch gì, nói nghe một chút.

- Chẳng phải anh muốn thân thể của tôi sao? Tốt, tôi sẽ thỏa mãn cho anh, chỉ cần anh đáp ứng một điều kiện, tôi sẽ cho anh muốn làm gì thì làm.

Báo nữ cắn răng nói ra lời này.

Tề Nhạc cười ha hả, nói:

- Tiểu thư, hình như cô quên hoàn cảnh của mình, tôi mà muốn thân thể của cô, chẳng lẽ cô không đáp ứng thì tôi không làm gì được sao?

- Anh..., tùy anh, nếu như anh là tên cầm thú, vậy thì tôi là một cục đá vậy, tùy anh phát tiết.

Ánh mắt Báo nữ tràn ngập khiêu khích.

Vui vẻ trên mặt Tề Nhạc càng đậm.

- Cục đá? Cục đá đẹp như thế này tôi mới thấy lần đầu tiên. Trước tiên nói cho tôi biết cô tới đây làm cái gì. Nói không chừng tôi sẽ đáp ứng cô thì sao?

Báo nữ thở sâu, nói:

- Trong ngực tôi có một ổ cứng, chỉ cần anh đưa nó tới địa chỉ tôi nói, bất luận điều kiện của anh là gì thì tôi cũng đáp ứng. Anh có thể yên tâm, trong ổ cứng này chỉ ghi lại bí mật mà chúng tôi đạt được từ Thái Dương Quốc thôi, chẳng liên quan gì tới quốc gia của anh cả.

Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:

- Ngay cả việc tôi lưu cô lại làm người hầu cũng được sao? Hắc hắc, kể cả phục vụ tất cả.

Báo nữ miễn cưỡng áp chế tức giận trong lòng mình.

- Nếu như anh không sợ Hắc Ám Quốc Hội tới tìm anh trả thù, tôi chẳng có ý kiến.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất