Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 666: Chiến sĩ cầm tinh trâu, Mạc Thanh Sam (4)

- Điền Thử, sao anh ngu như vậy. May mắn Tề Nhạc kịp thời rút về một bộ phận lực công kích, nếu không, nếu không...

Điền Thử ngu ngơ cười cười, gãi gãi đầu, nói:

- Anh không có việc gì. Lúc ấy chỉ cảm thấy công kích của lão đại mạnh hơn một chút, chỉ sợ em... cho nên mới... Ồ, thân thể của mình sao nhẹ đi thế này. Ah! Kinh mạch cũng biến lớn hơn, đây là chuyện gì?

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Tiểu tử ngốc, tôi đã giúp hai người cải biến kinh mạch. Nếu không, tiểu tử anh cho rằng tôi đánh anh làm cái gì?

Điền Thử cười nói:

- Em biết ngay lão đại không bỏ mặt huynh đệ mà. Quá thoải mái, xem ra, khoảng cách bốn vân không còn xa.

Hắn không có chú ý tới. Bởi vì Mạc Địch vừa đỡ lấy hắn, so với Mạc Địch còn thấp hơn một cái đầu, hiện tại hai tay còn ôm Mạc Địch.

Đúng lúc này, đột nhiên cửa lớn biệt thự có tiếng chuông vang lên. Cơ Đức lúc này một mực ngồi ở cửa, tất cả mọi người tỉnh lại liền đi vào biệt thự. Tề Nhạc có chút nghi ngờ nói:

- Bây giờ là buổi trưa, ai tới thế nhỉ. Minh Minh, em đi xem đi.

Minh Minh đáp ứng một tiếng đi ra cửa mở ra.

Trong biệt thự Long Vực đều là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tự nhiên không sợ cướp bóc cái gì.

Cửa mở, làm cho Tề Nhạc giật mình là từ bên ngoài có một nữ nhân đi tới, không, phải nói là nữ hài tử. Hơn nữa phi thường kỳ lạ, nữ hài tử kỳ lạ a.

Đột nhiên xuất hiện cô gái này, Điền Thử liền biến sắc.

- Ah! Em về phòng trước.

Hai cái chân ngắn của hắn lúc này đi còn nhanh hơn chạy, cơ hồ chỉ phát lực vài cái bỏ chạy vào trong biệt thự.

- Điền Thử, chờ tôi một chút.

Mạc Địch nhớ kỹ Tề Nhạc dặn dò, vội vàng đuổi theo vào.

Tề Nhạc lúc này thậm chí không còn chú ý tới Điền Thử nữa, tinh thần của hắn lúc này tập trung vào người nữ hài tử đang tới. Bởi vì nàng thật sự kỳ lạ.

Thân cao không khác gì Điền Thử, nhưng mà. Hình thể của nàng so với Điền Thử còn thô hơn hai vòng, đứng ở nơi đó, tuyệt đối có tiêu chuẩn quả địa cầu, tóc ngắn ngủn, nếu như không phải ngực của nàng có bộ ngực đẫy đà, mặt mũi tràn đầy thịt mỡ thế kia không ai nhận ra nàng là con gái. Tứ chi tráng kiện, nhìn qua rất linh hoạt, thời điểm nàng đi, bước chân vô cùng quái dị. Trên mắt mang kính, đôi mắt nhỏ bởi vì thịt mỡ căn bản không cách nào nhìn rõ. Giống như hai cái bướu thịt.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua "Mô hình địa cầu" đang di động về phía của hắn, một tiếng thét to từ trong miệng "Mô hình địa cầu" truyền ra.

- Bá Quang, anh đừng chạy a! Chờ tôi một chút.

Tề Nhạc lúc này mới hiểu được vì sao Điền Thử lại chạy trốn, trước mặt nữ nhân hình cầu thế này, thật sự có chút đáng sợ. Lớn lên xấu không phải cái tội, nhưng đi ra ngoài dọa người là không đúng. Với tư cách lão đại của Điền Thử, hắn nghĩa bất dung từ đứng ra, ngăn cản đường đi của cô gái này.

- Xin chào, xin hỏi cô là ai?

Tề Nhạc rất khách khí nói ra.

Thân thể to lớn của cô gái này sắp đụng vào người của hắn, khá tốt tạm thời phanh lại, trong miệng thở hổn hển, trừng mắt nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Anh là tên khốn khiếp nào thế. Lão nương chưa từng gặp qua anh nha?

Cô gái này chẳng những béo hơn nữa còn rất đen, làn da trên mặt thật sự đáng sợ, ngay cả Tề Nhạc cũng không nhận ra tuổi của nàng.

Nghe nàng hỏi như vậy Tề Nhạc liền sững sờ.

- Tiểu mập mạp, nơi này là địa phương tư nhân, tôi nghĩ tôi có thể mời cô ra khỏi đất của tôi đấy.

Béo cô nương không quan tâm tới lời của Tề Nhạc, giơ nắm tay phải của mình lên, nàng nhìn hắn giơ tay múa chân.

- Như thế nào, không phục sao! Có tin tôi đánh anh hay không.

Lúc này đây, không chỉ có Tề Nhạc cười nói, ngay cả Minh Minh cùng Như Nguyệt cũng cười rộ lên.

Như Nguyệt mỉm cười nói:

- Được rồi, Đạm Đạm không nên náo nháo nữa. Em tìm Điền Thử làm gì?

Nghe Như Nguyệt hỏi như vậy, khí diễm hung hăng càn quấy trên mặt của nàng không còn, hai tay nắm góc áo của mình, có chút nhăn nhó nói:

- Rất nhiều ngày không có gặp anh ta, có chút nhớ. Hơn nữa, chị Như Nguyệt không phải nói em có thể tùy thời tới đây sao? Bá Quang hắn đi vào trong nhà rồi, cho nên, em muốn đi vào tìm anh ấy, có thể không?

Như Nguyệt cố nén xúc động muốn cười, nói:

- Có thể, đương nhiên có thể. Em chính là phần tử của chúng ta mà.

Tề Nhạc ngơ ngác nói:

- Tôi nói, cô nương này sẽ không phải thích Điền Thử chứ. Tuổi của Điền Thử còn nhỏ a! Cô không nên tàn phá đóa hoa của tổ quốc đấy.

- Nói bậy, nhỏ cái gì mà nhỏ, chỗ đó của anh mới nhỏ! Lão nương cùng Điền Bá Quang là bạn học cùng lớp, chẳng lẽ tôi còn không biết anh ta bao nhiêu sao? Mà con mắt nào của anh nhìn tôi nói nhỏ? Lão nương chỉ nhỏ hơn anh ta một tuổi a.

Béo cô nương một mặt với Tề Nhạc lập tức trở nên hùng hổ hơn.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua nàng, nói:

- Cái gì? Cô còn nhỏ hơn anh ta. Nói như vậy, cô chỉ có mười lăm tuổi?

Trời ạ! Mười lăm tuổi có bộ dáng như vậy a, quả thực quá mạnh mẽ. Cô gái này nhìn không tới ba trăm cân cũng không ít hơn bao nhiêu a, nhìn qua cũng thật sự quá cường hãn.

- Như Nguyệt, không giới thiệu cho anh biết sao? Trước kia anh chưa từng nhìn thấy cô ấy a.

Như Nguyệt mỉm cười đi vào Tề Nhạc bên người, nói:

- Em giới thiệu cho anh biết một chút, em gái này là em họ của Mạc Địch, cũng là em gái họ của Tiểu Ất. Lại nói tiếp, đây là họ hàng của bọn họ. Cũng là bạn học cùng lớp của Điền Thử. Nàng họ Mạc, tên là Đạm Đạm.

- À? Nàng tên gì? Sờ Trứng Trứng? Ta kháo, quá bưu hãn a.

(Mạc Đảm Đảm: Phiên âm đọc gần giống Mạc Đản Đản = Sờ Trứng =)) )

- Tôi đập chết anh.

Bàn chân nhỏ bé của Mạc Đạm Đạm đá tới, một cước đá vào eo của Tề Nhạc.

Dùng tính linh hoạt của Tề Nhạc không trúng chiêu, thân thể có chút lóe lên, nhẹ nhõm tránh thoát công kích, nhưng hắn phải kêu nhẹ một tiếng.

- Trên người của nàng có khí tức năng lượng, chẳng lẽ là...

Như Nguyệt mỉm cười nói:

- Đúng vậy, anh đoán đúng rồi đó. Nhà của Mạc Địch đúng là rất cường hãn nha! Một nhà có ba cầm tinh. Tôi còn chưa từng nghe nói qua, Đạm Đạm là cầm tinh trâu. Là đại sư Trát Cách Lỗ vô tình phát hiện ra năng lượng của nàng trên người Điền Thử. Đã giúp nàng giác tỉnh. Bây giờ có thực lực một vân.

- Trời ạ! Cầm tinh trâu là cái dạng này.

Tề Nhạc nhịn không được lườm qua bộ ngực cực lớn của Mạc Đạm Đạm, thầm nghĩ, đây không phải là bò sữa sao?

Mạc Đạm Đạm ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc, nói:

- Như thế nào đây? Sợ a.

Nàng mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh, hai bàn tay mập mạp đang nâng bộ ngực cỡ F của mình lên, ngạo nghễ nói:

- Gọi bổn cô nương tên Mạc Thanh Sam là được.

* Ngực cỡ 20 - 22 cm là cỡ F, ngực như vậy rất lớn.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Nói như vậy em chính là cầm tinh trâu, mà Mạc Thanh Sam là thế nào?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất