- Đứa con này mới thật sự là có dã tâm.
Lý Huyền Phách sắp xếp Lý Uyên ở điện Cam Lộ, nhìn thì có vẻ coi sóc nhưng đã để lộ ra một tin.
Phụ thân người nên lui.
Cung Thái Cực đã không thích hợp với phụ thân, tuy nhiên con cần phụ thân ở phía sau giúp đỡ, quyết định thế nào là do phụ thân.
Hảo thủ đoạn hảo tâm kế!
Lý Uyên hít sâu một hơi, trong màn đêm đột nhiên cười rộ lên:
- Trường An tình huống hiện tại thế nào/
- Bẩm bệ hạ vô cùng bình tĩnh tuy nhiên lão nô ở chỗ này hầu hạ nên cũng không hiểu rõ.
- Ngươi bị thương sao?
- Chỉ là tổn thất da thịt không đáng là gì.
- Lão nô sợ có người quấy rầy bệ hạ nghỉ ngơi cho nên đã đuổi những người khác ra ngoài bệ hạ nếu cần người thì lão nô sẽ đi gọi.
- Được rồi cô đoán ngươi bây giờ cũng không thuận tiện.
Lý Uyên cười cười ngẩng đầu nhìn đại điện trống rỗng.
- Tam lang hiện tại ở nơi nào?
- Triệu vương còn ở trong vương phủ.
- Tên nghịch tử này xem ra còn biết nặng biết nhẹ.
Lý Huyền Phách hện tại thân phận không xác lập cho nên không cách nào ở
lại cung Thái Cực, cũng không có khả năng ở lại Đông cung, theo điểm này mà nói Lý Huyền Phách tự mình hiểu Lý Uyên nói hắn biết nặng nhẹ là nói vào điểm này mà thôi.
Tay Lý Uyên nắm chặt thành đấm.
Lý Uyên đứng lên muốn đi vài bước.
Nhưng sau đó hắn lại cảm thấy mê muội người choáng váng lập tức vịn vào vai của Điền Phong.
- Tất cả những đại nhân có động tĩnh gì không?
Lý Uyên hỏi xong những lời này lập tức biết mình đã hỏi sai người.
Điền Phong một mực đứng ở Cam Lộ điện chỉ sợ nửa bước không rời muốn nghe ngóng tin tức hắn không phải là người thích hợp.
- Bệ hạ lão nô theo một số người khác thăm dò được một chút tin tức:
- Sao?
- Trong thành Trường An mọi thứ vẫn rất bình tĩnh.
- Nghe nói đám lão đại nhân cũng không có phản ứng gì lớn.
- Những... lão hồ ly kia đang chờ cô tỏ thái độ.
Lý Uyên nghiến răng nói:
- Chỉ sợ không bao lâu nữa bọn họ sẽ thượng tấu thay nghịch tử kia xin lập hắn làm thái tử.
- Đúng rồi ngươi nói nội thành thái bình chẳng lẽ bên ngoài xảy ra chuyện gì?
Điền Phong hơi do dự sau đó hồi đáp:
- Lão nô nghe được một chút phong thanh.
Đêm hôm Tần vương hành sự thì Trịnh vương ở Lạc Dương cũng cướp lấy binh quyền, hôm qua chiếm lĩnh Hoàng quan, phá được Phù Nam.
Lão nô nghe người ta ói, Trịnh vương giả mạo chỉ dụ của hoàng đế thảo phạt Triệu vương, tựa hồ ít ngày nữa binh lâm Trường An.
- Ngươi nói cái gì?
Lý Uyên nghe được thì rất sợ hãi.
- Dưỡng Chân tại sao có phản ứng nhanh như vậy.
- Cái này... lão nô cũng không rõ ràng.
- Tuy nhiên hôm qua Vũ Văn đại nhân để lọt tin rằng Tần vương thiên tuế
tựa hồ mật lệnh cho binh bộ thượng thư Khuất Đột Thông Khuất đại nhân ở
Lạc Dương ám sát Trịnh vương, đoán chừng Trịnh vương nhìn ra sơ hở gì
cho nên... cái này cụ thể xảy ra chuyện gì lão nô cũng không rõ lắm.
Lý Thế Dân mật lệnh cho Khuất Đột Thông ám sát Lý Ngôn Khánh.
Chuyện này xem ra không phải không thể.
Tuy nhiên phản ứng của Dưỡng Chân thật sự là rất nhanh.
Nếu như là tình huống bình thường Dưỡng Chân phải xác định tình huống trong triều rồi mới quyết đoán, nói như vậy trừ phi Dưỡng Chân cũng tham dự
vào trong đó, hoặc nói hắn biết một số tình huống, thế nhưng mà hắn lại