Chương 27: Người Á Siêu Cấp? (2)
Đúng lúc mọi người cảm thấy kỳ lạ, lại có người lên tiếng: "Các ngươi thấy không, Lý Đông trên sân thượng chỉ mặc áo phông, lẽ nào hắn không sợ lạnh sao?"
Lúc này mọi người mới nhận ra, khi Lý Đông xuất hiện hai lần trên sân thượng, trên người chỉ mặc độc chiếc áo phông trắng. Ngoài ra, không còn bất kỳ trang phục nào khác.
Nhiệt độ ngoài trời giờ đã đạt âm 50 độ C. Trong môi trường như thế, khi mọi người ra ngoài, đều mặc áo dày cộm. Một số người sợ bị cảm lạnh, thậm chí còn phải quấn kín mặt lại.
Thế nhưng Lý Đông chỉ mặc áo phông chạy vội xuống. Hơn nữa qua video, Lý Đông không những không bị cóng, ngược lại còn toát ra vẻ vô cùng nóng bỏng.
Có người xem đi xem lại đoạn video này vài lượt nhưng vẫn không sao lý giải nổi.
Có người đưa ra một suy đoán: "Các ngươi nói xem, Lý Đông có phải có thể chất đặc biệt không? Ý ta là năng lực chịu lạnh của hắn mạnh hơn người thường."
Có người phản bác: "Không thể nào! Dù Lý Đông có lợi hại đến mấy, cũng là người bằng xương bằng thịt. Ta không tin hắn có thể chống đỡ nhiệt độ âm 50 độ, trừ phi hắn là siêu nhân."
"Chết tiệt! Chẳng lẽ hắn là người Siêu Tái Á sao?"
"Nếu hắn là người Siêu Saiya, ta chính là Tiểu Ngộ Không!"
"Ngươi là Tiểu Ngộ Không, ta chính là ép... Đặc biệt... Đại... Ma Vương!"
"Ngươi là Ca Cơ Đại Ma Vương, ta thấy ngươi chính là con lợn đó!"
Đám đông hóng chuyện trong nhóm nghiệp chủ vừa nói vừa lái sang đề tài khác. Ngay cả cái lạnh ngoài trời cũng không thể xua tan niềm hăng say hóng chuyện của bọn hắn.
Lúc này lại có người nói: "Bọn Triệu Lão Yêu chịu thiệt lớn thế này, chắc phải biết điều hơn hai ngày rồi chứ?"
"Chưa chắc đâu, theo ta thấy, bọn hắn còn phải nghĩ cách khác đối phó Lý Đông."
"Ngươi nói tại sao bọn hắn lại nhắm vào Lý Đông đến thế?"
“Còn phải nói sao? Nhà Lý Đông có nước có điện, đừng nói là bọn Triệu Lão Yêu, đến ta cũng muốn chuyển đến nhà hắn mà ở nữa là.”
"Haizz, chẳng biết Hàn Triều khi nào mới qua được?"
"Chẳng phải chuyên gia đã nói, chỉ vài ngày nữa là qua được sao?"
"Những lời chuyên gia có đáng tin không?"
"Ta khuyên ngươi đừng nghe, có những chuyên gia chỉ nói suông, chẳng làm được tích sự gì cả!"
"Nhà ta đã hết lương thực, nhà nào trong số các ngươi có lương thực bán ta, giá cả dễ nói."
Nhóm nghiệp chủ xôn xao bàn tán, cuối cùng chuyển chủ đề sang lương thực. Nhiều người trong nhà đã hết lương thực. Bọn hắn muốn mua lương thực trong nhóm.
Thế nhưng những gia đình có lương thực, vì không biết Hàn Triều khi nào có thể kết thúc, không ai dám bán lương thực của mình cho người khác. Nếu Hàn Triều còn kéo dài mười ngày nửa tháng, đến lúc đó, chính bọn hắn cũng sẽ hết lương thực. Còn những ngôi nhà đã không còn gì để nấu nướng, bọn hắn mới lười quan tâm.
Trong hiểm nguy, liệu lòng ích kỷ của con người sẽ trỗi dậy đến mức nào? Nếu con người không ích kỷ, vậy còn gọi là con người không?
Trong nhóm nghiệp chủ, tiếng gọi mua lương thực vang lên từng đợt. Chẳng mấy chốc, giá một cân gạo đã được đẩy lên năm trăm tệ. Trứng hôm qua còn bán hai mươi tệ một quả, hôm nay đã tăng lên hai trăm tệ một quả. Dù có người sẵn sàng trả giá hai trăm tệ nhưng không ai muốn bán. Chỉ một đêm, giá trứng đã tăng gấp mười lần. Biết đâu ngày mai, một quả trứng có thể bán được một ngàn tệ!
Triệu Lão Yêu dẫn mọi người về nhà, vừa định mở cửa thì nghe lão Kim Đầu nói: "Nhà ngươi không tiện đâu, sang nhà ta trước đi."
Với lời mời đến nhà lão Kim Đầu, Triệu Lão Yêu đâu thể từ chối được. Lập tức, một nhóm người đã tới nhà lão Kim Đầu.
Khi đến trước cửa nhà lão Kim Đầu, Triệu Lão Yêu đột nhiên nói với Trương Hồng Vĩ: "Ta nghĩ ra cách đối phó Lý Đông!"