Lúc này, bảo vệ của khu chung cư - chú Vưu đột nhiên gửi tin nhắn đến nhóm.
[Không thể để bọn Trần Chính Hào làm như vậy nữa, nếu còn tiếp tục như vậy, mọi người đều sẽ bị bọn chúng giết chết thôi.]
[Cho dù không bị hắn ta bắt chết, nhưng bị cướp hết đồ ăn thức uống, chẳng phải vẫn là chết sao?]
[Tôi có thể dẫn đầu, chúng ta cùng nhau qua đó, dạy cho lũ khốn đó một bài học.]
Bình thường chú Vưu không nói nhiều.
Chú ấy đã từng là quân nhân, tính tình cương trực, nhiệt huyết.
Ở khu chung cư, chú ấy cũng rất được tôn trọng.
Đối mặt với tên cặn bã vô sỉ như Trần Chính Hào, một tên côn đồ coi mạng người như cỏ rác như vậy, trong lòng chú ấy tràn đầy tức giận.
[Chú Vưu thật là oai phong! Không hổ là người lính của nhân dân, thật lợi hại!]
[Chú Vưu, tôi ủng hộ chú, chú có cần vũ khí không? Chú có thể dùng con dao nhà bếp của chúng tôi.]
[Chỗ tôi còn có thanh kiếm Long Tuyền mà tôi mua khi đi du lịch năm ngoái, cho chú mượn đó!]
[Trần Chính Hào là một tên què, chú Vưu, chú hãy tìm cơ hội đánh lén hắn ta từ phía sau, không cho hắn ta cơ hội phản ứng lại.]
...
Mọi người cùng nhau tâng bốc chú Vưu, lại còn vội vàng đưa ra những gợi ý của bản thân.
Nhưng không một ai nói rằng họ muốn cùng chú Vưu đối phó Trần Chính Hào.
Chú Vưu có chút không nói lên lời.
[Trần Chính Hào bọn chúng có năm, sáu người, lại còn có súng, một mình tôi khẳng định không qua đó được.]
[Chúng ta cần ít nhất mười mấy người đàn ông trưởng thành cùng tôi qua đó, như vậy mới bảo đảm.]
[Tôi từng là quân nhân, cũng có chút bản lĩnh, tôi có thể đi đầu.]
Các nhà có đàn ông trưởng thành đột nhiên im lặng.
Còn Phương Vũ Tình và các nhà không có đàn ông trưởng thành thì cứ hệt như bị tiêm máu gà vậy.
[Đúng vậy, phụ nữ chúng tôi yếu đuối không đối phó được với cái loại cặn bã như vậy. Các chàng trai ở số nhà 25, đây là lúc thể hiện bản lĩnh đàn ông của các anh đó!]
[Những người đàn ông trong chung cư chúng ta đều là những người tuyệt vời, các anh nhất định sẽ thành công!]
[Đã đến lúc thể hiện phong độ đàn ông của các anh rồi. Hi vọng các anh sẽ thành công bảo vệ những người phụ nữ yếu đuối như chúng tôi nhé.]
Tất nhiên, cũng có những chủ nhà là đàn ông trưởng thành không nguyện ý rồi.
Bởi bọn họ có người chưa kết hôn, có người lại sống một mình, hoặc ở ghép cùng với bạn bè.
Muốn bọn họ liều mạng chống lại kẻ xấu, cũng không phải là không được.
Nhưng nhìn thái độ của các chủ nhà nữ, rõ ràng là bộ dáng của các nữ võ sĩ.
Lại còn coi liều mạng chống lại kẻ xấu là trách nhiệm của bọn họ.
Vậy nên những người đàn ông này chắc chắn là không nguyện ý rồi.
[Đừng có như thế chứ! Ngày trước, các cô lúc nào cũng nói là phải ưu tiên phụ nữ, hiện tại gặp phải nguy hiểm lại bảo chúng tôi lên trước, dựa vào cái gì chứ!]
[Hiện tại, chúng tôi đối xử công bằng như bọn cô muốn, muốn lên thì mọi người cùng lên.]
[Bình thường trên mạng đánh đấm lợi hại như vậy, có bản lĩnh thì đánh lại bọn Trần Chính Hào đi!]
[Không phải tôi không thể liều mạng, nhưng tôi chỉ liều mạng để bảo vệ vợ con của mình mà thôi.]
...
Mà những chủ nhà nữ thấy đàn ông không chịu đối phó Trần Chính Hào, liền trở mặt, quay sang mắng mỏ.
[Các anh không phải đàn ông à? Những lúc như thế này không phải để các anh ra mặt sao?]
[Để phụ nữ đi chịu nguy hiểm, lời như vậy mà các anh cũng có thể nói ra!]
[Các anh thật khiến người ta thất vọng mà! Kinh tởm chết đi được, sau này bà đây kết hôn nhất định sẽ không tìm loại người như các anh!]
...
Ban đầu các chủ nhà tạo nhóm này là để mọi người cùng nhau thảo luận, làm thế nào để đối phó với những nguy hiểm mà Trần Chính Hào mang lại.
Nhưng không hiểu vì sao, lại cãi nhau về việc ai nên đi đối phó với Trần Chính Hào, cuối cùng biến thành nam nữ đối đầu.
Trương Dịch cũng thấy cạn lời.
Những chuyện này, giống hệt với kiếp trước.
Đó cũng là lý do, kiếp trước Trần Chính Hào đã giết một nửa số người trong khu chung cư, sau đó hắn ta vẫn có thể làm cho mọi người khuất phục chỉ bằng một khẩu súng.
Khi họ chết, cũng chỉ biết nhắm mắt im lặng, thậm chí còn không dám vùng vẫy dù chỉ một chút.
Thấy vậy, chú Vưu liền nôn nóng nhắn vào trong nhóm.
[Mọi người đừng tranh cãi nữa, hiện tại vấn đề lớn nhất là đối phó với Trần Chính Hào.]
Trong khu chung cư, ở tầng 7 có một chủ nhà nữ, tên là Lưu Điềm Điềm.
Cô ta là chủ lực của cuộc nam nữ đối đầu vừa nãy, 22 tuổi, là một cô gái xinh đẹp, vừa mới tốt nghiệp.
Vừa nãy, khi nam và nữ đang đấu đá nhau, Lưu Điềm Điềm chỉ cần nhìn thấy người đàn ông nào phát biểu ý kiến, thì đều bị cô ta chửi cho một trận.
Ngay cả khi chú Vưu có lòng tốt mở miệng, cô ta cũng nhanh chóng dùng hai ngón tay gõ chữ.
[Chú Vưu, chú giả vờ làm người tốt để làm cái gì chứ! Chú đã từng là quân nhân, có thể đánh nhau, cái chuyện như thế này, chú nên là người đầu tiên xông lên mới đúng chứ.]
[Trong khu chung cư của chúng ta nhiều người như vậy, cùng bọn họ một đổi một, tất cả những người khác liền được an toàn rồi!]