"Thối hay không?" Thẩm Y Y hỏi.
!!!
Trong nhà vệ sinh ngoại trừ bọn họ thì còn có không ít người, thấy cảnh này đều sợ ngây người, không ngờ Thẩm Y Y vậy mà ác như vậy!
Cuối cùng Tần Mỹ Liên đã kịp phản ứng, tiếng thét chói tai chọc thủng bầu trời, vật thể không xác định trên đồ lau nhà thuận theo gương mặt của cô ta chảy xuống, chảy vào trong miệng của cô ta, cô ta "ọe" một tiếng, nằm rạp trên mặt đất nôn khan.
Người hóng chuyện và nghe tiếng sang đây hóng chuyện, thấy cảnh này buồn nôn tê cả da đầu, đồng loạt nhìn về phía Thẩm Y Y, Thẩm Y Y đã đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn toàn cảnh, mà trên tay của cô còn đang cầm một đồ lau nhà, ánh mắt chậm rãi chuyển sang đồng bạn của Tần Mỹ Liên.
Đồng bạn của cô ta sắp bị hù chết, lời cũng không dám nói, sợ một giây sau Thẩm Y Y sẽ chụp đồ lau nhà lên đầu cô ta, chạy liên tục không quay đầu!
Dưới đất Tần Mỹ Liên đã nôn ọe đến mắt đỏ lên, ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Y Y, tức giận cầm cây chổi đập vào cô ta, muốn đập lại Thẩm Y Y. Thẩm Y Y nhắm chuẩn động tác của cô ta, lại đập đồ lau nhà trên tay tới, vừa khéo đánh vào trên cổ tay của cô ta, cô ta bị đau chỉ có thể buông đồ lau nhà.
Thẩm Y Y nhìn về phía người chung quanh, giọng lạnh lùng nói: "Không lấy cây chổi đi, mấy người muốn đợi cô ta tỉnh lại vung cứt đái lên người mấy người?"
Đám người đã kịp phản ứng, cũng không biết là bởi vì không muốn bị cứt đái vung lên người, hay là bởi vì sát khí tỏa ra từ Thẩm Y Y, theo bản năng răm rắp làm theo lời cô nói, lấy đi đồ lau nhà bên cạnh Tần Mỹ Liên.
"Mấy còn giúp cô ta!" Tần Mỹ Liên đã sắp điên rồi.
"Không giúp tôi, giúp cái mõm chó của cô à?" Thẩm Y Y hỏi.
Lời này một mặt đã chọc tức Tần Mỹ Liên, mặt khác lại kéo người vây xem vào trong trận doanh của mình, đến mức khiến người vây xem dần dần dâng lên một tinh thần trọng nghĩa.
Ừm, không sai, giúp Thẩm Y Y là đúng!
"Tôi không có nói sai.” Tần Mỹ Liên sắp tức bể phổi: “Chồng của cô có nhặt rác, còn không thể để cho người ta nói?"
"Nhặt rác thì thế nào? Ăn cơm nhà cô à?" Thẩm Y Y bị sặc: “Chồng của tôi kể cả có nhặt rác thì cũng là đường đường chính chính tự kiếm tiền của mình, còn cô..."
Thẩm Y Y quét mắt nhìn Tần Mỹ Liên từ trên xuống dưới, mặt lộ vẻ căm ghét.
Tần Mỹ Liên không ngờ đến câu nói kế tiếp của Thẩm Y Y, chỉ cảm thấy tim bị nghẽn, không ngờ Thẩm Y Y bị người ta nói chồng cô đi nhặt rác mà cô chẳng những không có cảm thấy khó chịu, lại còn lẽ thẳng khí hùng như thế. Điều này khiến Tần Mỹ Liên có cảm giác đ.ấ.m vào bông, lần này đã khiến cô ta tiếp theo không biết nên làm sao rồi.
Thế là cô ta dịu giọng lại, đổi cách nhục nhã Thẩm Y Y: “Y Y, tôi không có ý này, tôi chỉ cảm thấy, người đàn ông như vậy không xứng với cô, cô..."
"Nghe như người làm bố nhỉ.” Thẩm Y Y lạnh lùng chế giễu: “Quan hệ chúng ta từ khi nào tốt như vậy? Đến phiên cô quan tâm tôi à?"
"..." Tần Mỹ Liên càng xấu hổ, n.g.ự.c phập phồng lên xuống, phẫn nộ trừng mắt Thẩm Y Y: “Tôi có lòng tốt quan tâm cô, cô không xem trọng thì thôi, nhưng cô thật quá đáng!"
Tần Mỹ Liên đã sắp bị mùi thối trên người mình hun c.h.ế.t rồi, căm hận Thẩm Y Y: “Tôi muốn vào trường học tố cáo cô!"
"Mau đi đi!" Thẩm Y Y không thèm để ý, căm ghét quan sát Tần Mỹ Liên, bỗng nhiên nói một câu không giải thích được: "Mùi vị người đàn ông già có thơm không?”
???
Tần Mỹ Liên chợt trừng to mắt, đột nhiên nhìn về phía Thẩm Y Y.
Mà người chung quanh cũng nhận thấy ý trong lời của Thẩm Y Y rồi, không thể tin nhìn về phía Tần Mỹ Liên.
Nét mặt của Tần Mỹ Liên hiển nhiên hơi bối rối: “Cô… cô đang nói cái gì? Tôi nghe không hiểu!"
"Cô hoảng cái gì?" Thẩm Y Y hỏi lại, khóe môi cong một độ cong lạnh lùng.
Việc này là Lý Thâm nói với cô, Tần Mỹ Liên lúc nghỉ hè đã ở trong tứ hợp viện ở con phố chỗ bọn họ thu gom phế liệu, Lý Thâm và nhóm Lưu Kiến Cương đi thu gom phế liệu, từng thấy Tần Mỹ Liên và một người đàn ông tuổi không chênh lệch với cha cô ta ở chung. Lúc ấy bọn họ đều không nghĩ nhiều, tưởng là người đàn ông kia thật sự là cha cô ta. Về sau Lưu Kiến Cương ra ngoài thu gom phế liệu, phát hiện hai người bọn họ ôm hôn nhau mới biết quan hệ của hai người, lại từ trong lời hàng xóm láng giềng mà biết người đàn ông kia đã có vợ, trở về coi như chuyện cười mà nói với mấy người Lý Thâm.
Lý Thâm không phải người ưa tám chuyện, sau khi nghe xong thì quên rồi, về sau khai giảng anh và Thẩm Y Y đưa Tiểu Bối đến nhà trẻ, thấy Tần Mỹ Liên mới nhớ tới.
"Tôi… tôi không có hoảng!” Tần Mỹ Liên ngoài miệng nói mình không có hoảng, thật ra giọng nói đã đang phát run.
Dẫu sao cô ta vẫn sợ hãi, vẫn cho là mình làm rất kín đóa, không ngờ lại bị Thẩm Y Y biết?
Bây giờ mặc dù tình hình đã chuyển biến tốt, nhưng trước đó quan hệ nam nữ linh tinh sẽ bị phán định là "Tội trơ trẽn", sẽ bị cạo đầu, ném sông, dìm lồng heo.
Cho nên Thẩm Y Y vừa nói ra, Tần Mỹ Liên đã luống cuống.
Thẩm Y Y cong môi, chỉ có tố chất tâm lý thế này, vậy mà cũng dám vụng trộm!
Tần Mỹ Liên từ từ, rốt cuộc đã nhận ra mình phải phản bác, chỉ cần cô ta sống c.h.ế.t không thừa nhận, Thẩm Y Y không có chứng cứ thì là đang phỉ báng!
"Cô nói bậy, cô có chứng cứ gì chứng minh tôi cặp kè với người có vợ? Không có chứng cớ, cô thế là đang phỉ báng! Tôi muốn đi kiện cô!" Tần Mỹ Liên nói lời này, mặc dù là đang ráng chống đỡ, nhưng cũng không đủ tự tin, sợ Thẩm Y Y thật sự đưa ra chứng cứ.
Đúng là Thẩm Y Y không có chứng cứ, nhưng cô không sợ, còn muốn nói điều gì, đã nghe thấy tiếng kinh hoàng vang dội: "Mày muốn chứng cứ, tao là chứng cứ đây!"
Thẩm Y Y quay đầu nhìn sang, lập tức thấy một người phụ nữ trung niên hơi mập đi giày cao gót xuất hiện tại cửa ra vào!
Tần Mỹ Liên nhìn thấy người phụ nữ này, còn sợ hãi hơn khi vừa mới nhìn thấy Thẩm Y Y: “Bà, sao bà lại tới đây?"
"Tao tới dạy dỗ mày!" Người phụ nữ kia tức giận mắng, vọt lên: “Con điếm, dám quyến rũ chồng tao!"
Thẩm Y Y vội vàng lui về sau hai bước.
Hay, vợ cả tới, vai phụ là cô đây không cần bồi diễn!
Thẩm Y Y phủi m.ô.n.g một cái, chuẩn bị rời đi!
Nhưng cô không ra được.
Người phụ nữ kia hung ác hơn Thẩm Y Y, cũng không ngại cứt đái trên người Tần Mỹ Liên, tóm lấy cô ta là đánh.
Tiếng kêu thảm thiết của Tần Mỹ Liên vang vọng toàn bộ nhà vệ sinh, lại dẫn tới hết đợt sinh viên này tới đợt sinh viên khác tới xem, vây quanh ba tầng trong ba tầng ngoài, Thẩm Y Y không ra được!
Thế là chịu đựng mùi thối “bị ép" xem màn kịch vợ cả đánh người thứ ba!
Chuyện này cuối cùng là có bạn học sợ đánh tổn thất nhân mạng, kêu lãnh đạo, nhân viên nhà trường đến.
Tần Mỹ Liên và người phụ nữ hơi mập với Thẩm Y Y đều bị gọi vào văn phòng, cuộc phong ba này khó khăn lắm mới kết thúc.
Đương nhiên Thẩm Y Y không sao, bởi vì việc này chủ mâu thuẫn, đã từ mẫu thuận giữa cô và Tần Mỹ Liên biến thành mâu thuẫn giữa Tần Mỹ Liên và người phụ nữ hơi mập. Cho nên sau khi cô bị lãnh đạo trường học hỏi hai câu thì trở về phòng học rồi.
Lúc này ở lên lớp, Thẩm Y Y chào một tiếng.
Các bạn trong lớp thấy cô đã trở về, ánh mắt lập tức dời đi, trong ánh mắt có kính nể cũng có e ngại.
Nghe chướng tai là đánh, đó là người rất hung ác!
Hiển nhiên giảng viên cũng đã nghe chuyện, không hỏi Thẩm Y Y vì sao đến trễ đã để cô vào lớp rồi.
Thẩm Y Y đón ánh mắt của bọn họ đi đến chỗ trống bên cạnh Hoàng Mai ngồi xuống, cúi đầu xuống, lập tức thấy Hoàng Mai lặng lẽ cho cô một cái ngón tay cái.
Thẩm Y Y bật cười, mở sách vở bắt đầu nghe giảng bài.
Kết quả cuối cùng là tác phong Tần Mỹ Liên phóng đãng, bị trường học khai trừ rồi.
Mà chuyện này cũng rất nhanh cũng lưu truyền sôi sùng sục trong trường học.
Lúc này, sẽ không có ai thừa nhận mình đã từng dùng thái độ hóng hớt nói Thẩm Y Y, chủ đề bọn họ nói chuyện say sưa chỉ có Tần Mỹ Liên bởi vì nói chồng Thẩm Y Y mà bị Thẩm Y Y giáo huấn. Thậm chí còn có người tán thưởng, Thẩm Y Y thật sự là một cái cô gái tốt, trong nhà có tiền là vậy, mình cũng ưu tú là thế, nhưng vẫn không có vứt bỏ người chồng nghèo hèn.
Mà Tần Mỹ Liên thì trở thành ví dụ tương phản của cô, chuyện cô ta cặp kè đã đè chuyện "chồng Thẩm Y Y là người nhặt rác", chuyện này đã trở thành một chủ đề bàn luận mới.
Thẩm Y Y, Lý Thâm có thể trở về học tập và cuộc sống bình thường.