Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

Chương để tiếp tục trao đổi với sư bá về việc này.

Chương để tiếp tục trao đổi với sư bá về việc này.
"Một bước tính mười bước, phục bút giấu trong bụng" - [Chiêu thức luận] - Tác giả Lý Trường Thọ, đệ tử Nhân Giáo, Giáo Chủ Hải Thần Giáo.
Hai người thăm dò bên dưới chỗ đám yêu vật. Tửu Ô sư bá lặng lẽ lấy ra một thanh trường kiếm, định lặng lẽ xuất thủ, trước hết chế trụ hai vị đại yêu rồi tiêu diệt…
Trong hai vị đại yêu cảnh giới Chân Tiên đó có một kẻ mà hai người đã thấy qua, chính là nữ chưởng quỹ đẹp mê người của đại hoa lâu này!
Chưởng quỹ nữ yêu này đang ở bên trong một căn nhà gỗ nhỏ, xem hai thiếu nữ luyện tập đánh đàn, thổi tiêu…
"Tề Nguyên sư đệ, đệ ở chỗ này lược trận cho huynh."
Tửu Ô nói như thế đương nhiên là không muốn để Tề Nguyên tham gia chiến đấu rồi. Mà đạo nhân giấy "Tề Nguyên" vội vàng ra tay, dùng tiên lực ngăn chặn Tửu Ô lại.
Trưởng lão Độ Tiên Môn bọn họ chẳng lẽ ai cũng thông dụng "kỹ năng bị động" là [nóng đầu] hay sao?
"Sư huynh này, chúng ta chiếm cứ ưu thế ở bên trong bóng tối. Bọn hắn không biết là có ta tập kích, vậy thì tại sao chúng ta không lợi dụng ưu thế này, mà cứ phải trực tiếp ra đấu với bọn chúng? Đây sư huynh, đệ có hai bình độc dược phòng thân do Trường Thọ hiếu kính. Tại sao chúng ta không âm thầm phát tán độc dược, lặng yên diệt sát bọn yêu vật đó rồi mang đồ chạy đi?"
Vừa nói, Lý Trường Thọ vừa lấy ra hai bình độc dược, mê dược do Vạn Lâm Quân trưởng lão tặng. Hắn còn cố ý giải thích từng chút một về cách phát tán độc dược này cho Tửu Ô sư bá nữa.
Sao khi nghe xong thì Tửu Ô nhìn "Tề Nguyên" một cách nghi ngờ. Lão hấp háy mắt cười nói: "Thì ra là vậy, không ngờ nha…"
Lý Trường Thọ nghe xong liền giật thót trong lòng: "Không lẽ Tửu Ô sư bá nhìn ra điểm nào sơ hở của mình rồi?"
Tửu Ô liền cười hắc hắc mà nói: "Không ngờ nha Tề Nguyên sư đệ, ta còn tưởng Trường Thọ sư diệt là trời sinh cơ linh như thế! Không nghĩ tới cuối cùng là do sư phụ dạy dỗ. Cao nhân không lộ mặt à Tề Nguyên sư đệ!"
Lý Trường Thọ thở phào trong lòng.
"Ài!" ""Tề Nguyên" thở dài nói: "Thế đạo gian nan, pháp lực yếu kém, đệ không thể không chú ý một chút."
"Tốt."
Tửu ÔlLập tức sử dụng linh lực âm thầm phát tán mê dược. Từng tia mê dược bay ra, rất nhanh liền bao phủ tòa hoa lâu này. Tiền viện hậu viện tổng cộng hơn ba trăm người bị trúng thuốc mê lăn ra ngủ.
Tuy rằng hiện tại là buổi trưa, đại đa số mọi người đều cũng đang ngủ say.
Lý Trường Thọ còn ở bên cnahj căn dặn rằng loại mê dược này khá mạnh, phàm nhân bị trúng quá nhiều thì không phải chết cũng lê lết.
"Sư huynh, nữ nhân chỗ này cả đời đều cực khổ rồi, sư huynh cố thả mê dược né tránh bọn họ ra. Tập trung thả ở chỗ những con yêu vật hại người là được rồi."
"Hắc hắc, không ngờ nha! Tề Nguyên sư đệ cũng là người thương hoa tiếc ngọc."
"Khụ khụ, sư huynh hiểu nhầm rồi, là ta kiêng kị sát nghiệp thôi."
"Hắc hắc, được rồi, sư đệ yên tâm đi, sư huynh biết mà."
Nói rồi Tửu Ô tập trung phát tán mê dược theo ý của Lý Trường Thọ.
Nữ chưởng quỹ cầm tẩu thuốc lúc này cũng không nhịn được, nâng tay đỡ cái trán rồi lui về phía sau hai bước, chậm rãi tựa vào ghế bành. Tẩu thuốc bích ngọc rơi lăn lóc trên đất, nàng ngửa người trên ghế bành say ngủ, dáng vẻ vẫn hấp dẫn mê người.
Sau khi mê dược phát tán xong thì không cần Lý Trường Thọ nhắc, Tửu Ô liền lập tức đi điều tra một cách kĩ càng. Phải nói Tửu Ô làm việc so với Vạn Lâm Quân thì cẩn thận hơn nhiều.
Đã không cẩn thận điều tra thì thôi, chứ đã tỉ mỉ xem xét thì cả hai người Tửu Ô và Lý Trường Thọ đều được mở rộng tầm mắt…
Đêm qua dưới ánh đèn mông lung thì hai người thấy được rất nhiều nữ nhân mặt đẹp như ngọc.
Còn bây giờ là ban ngày, họ không trang điểm để lộ ra dung mạo tràn đầy tang thương tuế nguyệt.
Những nữ tử phàm nhân thật ra cũng không tính là xấu, chỉ là thiếu một chút trang điểm và ánh nến ban đêm khiến cho dung nhan có một chút biến hóa, không được đẹp như trước.
Còn năm "hoa khôi" của thanh lâu này, chính là năm vị Yêu Tộc tu vi tầm cảnh giới Nguyên Tiên. Vào giờ phút này bọn hắn đã bị mê dược làm cho hôn mê, hiển lộ diện mạo thật là ba con cóc tinh là hai con bạch hồ tinh.
Tửu Ô lắc đầu thở dài nói: "Không hiểu sao đám phàm nhân có thể có hứng thú với đám yêu vật gớm ghiếc này được nhỉ?"
"Bị mê hoặc mà thôi." Lý Trường Thọ lắc đầu trả lời như thế một câu, rồi lặng lẽ quan sát phụ cận mấy trăm dặm gió thổi cỏ lay.
Tửu Ô lắc đầu thở dài, khống chế độc dược lặng lẽ tiêu diệt năm "tiểu yêu tiên" này.
Đám yêu vật ở đại hoa lầu này thường dựa vào hấp thu dương khí phàm nhân để tu luyện, cho nên yêu lực có rất nhiều tạp chất, không tinh thuần. Vào giờ phút này bọn hắn không thể nào chống lại độc tính của Thiên Tiên Độc, trong chớp mắt liền bị diệt sát.
Đám này dựa vào biện pháp hoa lâu để tu luyện kì thật cũng có một chút cao minh. Các nàng tiếp khách thông thường cũng không phải nhằm vào đúng một phàm nhân, sẽ không lấy đi tính mệnh của người đó.
Giống như hôm qua, vị "Hạ công tử" bị đuổi ra khỏi cửa, dương khí và tài sản của y đã không còn nhưng tính mạng vẫn được giữ lại, chỉ là không sống được lâu.
"Giết mấy tiểu yêu không ngờ còn có công đức." Tửu Ô nhỏ giọng thì thầm, sau đó tiếp tục ra tay. Lần này lão định diệt sát hai đại yêu cảnh giới Chân Tiên kia.
Một con rết thành tinh trúng liều độc dược thứ hai, lập tức nằm chết thẳng cẳng.
Nhưng còn nữ chưởng quỹ một mạch không hiện ra bản thể thì vẫn chưa trúng độc ngay, quanh người nàng xuất hiện một đoàn ánh vàng…
Đoàn ánh vàng kia dần hóa thành một con yêu hồ, sau lưng có sáu cái đuôi đang hợp lại chống cự độc dược.
Tửu Ô nhướng mày, định tăng cường độc dược thì Lý Trường Thọ liền hô lên: "Sư huynh dừng lại, thu hồi độc đi, yêu vật này không thể giải quyết đơn giản như vậy."
"Hả?" Tửu Ô tuy rằng không hiểu nhưng vẫn thu hồi độc lại. Lão cũng đã nhận ra là đoàn ánh vàng kia nhất định không đơn giản, bên trên còn tản ra một chút lực lượng công đức nữa.
Hai người phát hiện ra công đức thanh khí không phải là pháp bảo mà là công đức của bản thân yêu vật này. Hoặc là món bảo vật kia ở trên người của chưởng quỹ đại hoa lầu…
Tửu Ô đạo nhân cũng là cực kì chú ý, trước hết thu hồi độc tố xung quanh. Lão dùng tiên lực bao phủ, cẩn thận thu hết độc dược vào một bình sứ rồi ném vào trong một túi trữ vật chứa rác, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Tửu Ô nhíu mày nói: "Sư đệ, ngươi cảm thấy đây là như thế nào? Chẳng lẽ yêu vật mở hoa lầu rồi làm việc thiện hay sao? Vậy mà tích lũy được nhiều công đức như thế."
Lý Trường Thọ không quan tâm mà hỏi: "Sư huynh, ngươi có mang pháp bảo loại giam cầm không?"
"Thứ này ngược lại là không có…"
"Không sao đâu sư huynh, ta có mang."
"Cái gì? Ngươi mang theo?" Tửu Ô cười khổ hỏi: Sư đệ, sư huynh thắc mắc là rốt cuộc ngươi ra đây làm gì? Vừa mang mê dược vừa mang pháp bảo trói người…"
Lý Trường Thọ thở dài nói: "Bất đắc dĩ chỉ là Trọc Tiên, đương nhiên là không dám đấu pháp với người khác nên mới phải chuẩn bị những thứ này..."
"Ta hiểu." Tửu Ô hổ thẹn vì đã lỡ lời động chạm đến nỗi đau của sư đệ.
Lý Trường Thọ lấy ra cái túi da linh thú lúc trước có dùng để nhốt sư phụ mình, dặn dò nói: "Cho đầu yêu vật này thêm một chút mê dược, sau đó chúng ta nghĩ biện pháp xử trí. Sư huynh, ngươi mang yêu vật này rời khỏi đây đi qua biên giới Đông Hải, ta ở lại đây bố trí một chút, xóa dấu vết để cho không có ai biết rõ."
"Được." Tửu Ô rất nhanh liền chui ra khỏi mặt đất, dùng túi linh thú bao bọc nữ chưởng quỹ phong tình vạn chủng kia thành cái bánh chưng. Sau đó lão phóng lên cao, bay về hướng biên giới Đông Hải.
Tửu Ô vừa đi, Lý Trường Thọ liền tạo dựng một tòa trận pháp ngăn cách bao phủ toàn bộ hoa lầu này. Trên mặt đất lại chui ra vài đạo thân hình, đây đều là do đạo nhân giấy biến thành.
Lý Trường Thọ cố ý tách khỏi Tửu Ô là để không làm lộ ra những đạo nhân này.
Hắn cẩn thận kiểm tra mấy lần ở đại hoa lầu này, sau đó vận chuyển xác chết của mấy đầu yêu vật kia đưa đến một chỗ hậu viện hẻo lánh.
Mấy đạo nhân giấy hành động nhanh chóng lại có hiệu suất cao. Tụng kinh niệm chú, đánh chiêng gõ mõ, tung Nhiếp Hồn Châu kiềm chế tàn hồn. Sau đó, kèn đưa tang inh ỏi vang lên, tiếng khóc than ỉ ôi, giấy vàng phiêu khởi, chân hỏa thiêu xác…
Không bao lâu thì chỗ này chỉ còn một chút tro tàn.
Trước đó, mỗi lần mở dịch vụ đám tang miễn phí này phần lớn là ở sâu trong rừng hoặc trên núi cao. Đây là lần đầu tiên hắn thực hiện ở chỗ phong cảnh tao nhã, đại hoa lầu nhân văn khí tức nồng đậm.
Người giấy Lý Trường Thọ mang dung mạo sư phụ hắn, phất phất ống tay áo, đám tro tàn trước mắt nhất thời bay tản ra khắp nơi…
Xúc cảm lần này rất khác, không giống với những lần vung tro trước đó, có lẽ là do phong cảnh sân bãi xung quanh…
"Nếu các ngươi tới khu vực Nhân Tộc làm ác, chịu một hồi kiếp nạn này thì cũng chính là số mệnh của các ngươi rồi!"
Nói xong, Lý Trường Thọ thu hồi những người giấy và trận pháp xung quanh. Hắn để lại trong không khí một chút bột phấn giải mê dược, giúp cho những phàm nhân nơi này có thể tỉnh lại sau đó.
Tiên thức của Lý Trường Thọ nắm bắt được, lúc này Tửu Ô sư bá đã mang theo nữ nhân Yêu Tộc xinh đẹp kia đi được mấy trăm dặm…
Vì hòa bình của chín vị Tiên họ Tửu, Lý Trường Thọ liền bay lên đuổi theo…
Tiểu Quỳnh Phong, chỗ nhà tranh.
Bản thể Lý Trường Thọ nghe được bên ngoài nhà tranh truyền đến âm thanh. Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy sư thúc và sư muội đang chèo thuyền du ngoạn chơi đùa trên hồ.
Trước đó, hắn ngược lại không nhìn quá rõ ràng. Nhưng vừa rồi mới đi dạo một vòng ở bên trong thế tục hoa lầu như vậy, lúc này xem lại…
Tiểu sư thúc không chỉ có vòng một kinh người, dáng thon eo nhỏ, lưng ong mông cong, dung mạo khí chất đều thượng đẳng…
Sư muội nhà mình càng là thanh tú bức người, dáng người yểu điệu lung linh tinh tế, khuôn mặt xinh đẹp thánh thiện rạng rỡ…
Nhất thời, Lý Trường Thọ cũng liên tục cảm khái…
Tu hành hay không tu hành, rõ ràng là có ảnh hưởng rất lớn đến dung mạo của nữ tử!
Tâm thần hắn nhanh chóng quay trở lại chỗ đạo nhân giấy. Sau khi kiểm tra sơ qua Nhiếp Hồn Châu, đang định thổ độn thì hắn đột nhiên nhướng mày…
Vừa rồi giết con rết tinh cảnh giới Chân Tiên kia, thế mà lại có quan hệ với việc hắn đi đến Lâm Đông Thành lần này.
Đúng là chó ngáp phải ruồi rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất