Bấy giờ Dương Bách Xuyên đã vọt tới phía đối diện chỉ trong nháy mắt, sau khi nhảy lên bờ, đập vào mắt là một tảng đá lớn nằm kế rìa con sông...
Hắn đã sớm phát hiện nơi xuất phát của những đòn đánh kia là từ phía sau tảng đá lớn này, thế nên mới chạy thẳng một mạch tới đây.
Không ngoài dự đoán, tại đây, hãn đã nhìn thấy mục tiêu, hay nói chính xác hơn là những kẻ đánh lén bọn họ.
Lúc thấy rõ mặt mấy tên đó, Dương Bách Xuyên như mở cờ trong bụng.
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp...
Hơn mười tên đánh lén đó không ai khác chính là hai anh em Tào Tiểu Bao và Tào Mãn từng nhục mạ hắn bên ngoài Đại La Tiên Phủ, cùng với vài tên đệ tử Đại Vũ Tiên Môn và một số Thiên Tiên vừa được chiêu mộ vào đội ngũ.
Trong số những người này, chỉ có mình Tào Mãn là Thiên Tiên đại viên mãn, về phần mười hai người còn lại, bao gồm cả Tào Tiểu Bao đều thuần một sắc thượng phẩm Thiên Tiên.
Thấy Dương Bách Xuyên đột ngột xuất hiện, đám người Tào Mãn cũng sửng sốt vô cùng.
Hay đúng hơn là đến tận lúc này vẫn chưa kịp hoàn hồn.
Kỳ thật, bọn họ cũng vừa vượt qua được con sông này không bao lâu là đã phát hiện bốn người Đỗ Kiệt Bân và Dương
Bách Xuyên đang tiến lại gần rồi.
Là người dẫn đoàn, trong lần tiến vào tiên phủ này, tất nhiên Tào Mãn cũng có nhiệm vụ của mình, thế nên hắn ta đã tìm hiểu rất nhiều về mười thế lực lớn cũng như mật thất luyện đan trong tiên phủ.
Khi thấy trong Đại La Tiên Phủ xuất hiện một lượng lớn mãnh thú tụ tập về phía ngọn núi, hắn ta lập tức nhận ra điểm bất thường, sau đó nhạy bén liên tưởng đến hẳn là có liên quan tới mật thất luyện đan của tiên phủ.
Cũng vì thấy mà hắn ta mới không muốn có thế lực khác nhúng tay vào chuyện này.
Cộng thêm Đại Vũ Tiên Môn bọn họ và Thái Thanh Tiên
Môn của Đỗ Kiệt Bân là kẻ thù, thế là sau khi phát hiện bốn người Đỗ Kiệt Bân, trong đầu Tào Mãn bỗng nghĩ tới chiêu đánh lén.
Nếu có thể quấy rối bốn người Đỗ Kiệt Bân, khiến họ rơi xuống sông làm mồi cho cá thì không còn gì tốt hơn nữa rồi. Sau một hồi lâu cân nhắc, hẳn quyết định sẽ núp sau tảng đá rồi bất ngờ tung một chưởng thật mạnh và kế hoạch cũng diễn ra hệt như những gì hắn mong muốn.
Nhưng ai mà có dè, chuyện xảy ra kế tiếp lại khiến hắn phải trợn mắt, há hốc mồm kinh ngạc.
Cái tên Tiểu Thiên Tiên gọi là Dương Bách Xuyên bỗng tỏa ánh hào quang xanh thẳm, sau đó toàn bộ mặt sông lập tức đóng thành băng, bốn người cũng bình yên vô sự.
Đáng sợ hơn là một giây sau, Dương Bách Xuyên đã xuất hiện ngay trước mắt hắn ta...
Điều này khiến đám người Tào Mãn sợ chết khiếp.
Lúc này, họ mới nhận ra Tiểu Thiên Tiên Dương Bách Xuyên mà họ xem thường lại là một kẻ rất có năng lực, tuyệt đối không đơn giản chỉ là một sơ phẩm Thiên Tiên như biểu hiện bên ngoài.
Thế nên dù Dương Bách Xuyên đã lao tới ngay trước mặt, cả đám Tào Mãn vẫn còn ngây ra như phỗng, chưa kịp hoàn hồn...
Thấy vậy, Dương Bách Xuyên quyết định tiên hạ thủ vi cường, với cả trước đó anh em nhà họ Tào còn dám nhục mạ hắn, thế nên họ Dương cũng muốn nhân cơ hội này trả thù luôn thể.
Khi đó hắn không phản bác lại là vì bên ngoài có quá nhiều người, cộng thêm Đỗ Kiệt Bân đã kịp thời ra mặt giảng hòa. Nhưng hiện tại thì khác, ở trong Đại La Tiên Phủ này, có giết vài tên chó má cũng chẳng sợ bị người khác phát hiện đâu.
Thứ nhất, Đỗ Kiệt Bân và Lão Mộ cũng như A Thiện đi cùng hắn đều là kẻ thù của hai anh em Tào Mãn.
Thứ hai, cái đám khốn kiếp này dám cả gan đánh lén bọn họ, có lẽ người khác sẽ nhịn được nhưng hẳn thì không.
Đại Thiên Tiên thì ngon lắm hả? Đã thế hôm nay ta sẽ giết thử một tên xem sao. Đâu phải là không đủ khả năng thực hiện chứ.
Bàn về chất lượng, bên phía bọn họ có tận hai Thiên Tiên đại viên mãn là Lão Mộ và A Thiện, chưa kể Dương Bách Xuyên có cảm giác thực lực của Đỗ Kiệt Bân thậm chí còn mạnh hơn cả hai người kia.
Về phần tên họ Dương nào đó, ha ha...
Kể từ bây giờ, hắn sẽ rộng lượng mà cho hai anh em nhà họ Tào kia nếm thử tay nghề của mình vậy.
“Bát Hoang... trảm!”
Dương Bách Xuyên nhảy lên tảng đá lớn, nhân lúc Tào Mãn vẫn còn sững sờ, hắn không chút do dự dồn hết sức vung kiếm, chém một nhát cực mạnh.
“Ong..."
Hiện kiếm Đồ Long đã được bổ sung sức mạnh đạo thần, cộng thêm sức mạnh Pháp Tắc ở Tiên Giới cũng lớn mạnh hơn trước rất nhiều, thế nên mới thoáng cử đông thôi đã liên tục phát ra kiếm minh mãnh liệt.
Quan trọng nhất là Dương Bách Xuyên đã thương lượng với Hắc Liên thành công, thế nên một kiếm này của hắn không chỉ hừng hực sát khí, còn được tăng thêm uy lực dưới sự trợ giúp của Hắc Liên, dù có là Thiên Tiên đại viên mãn thì đã sao?
Nhát kiếm chém từ trên xuống tỏa ra khí thế hừng hực, đồng thời phóng thích kiếm khí mang theo ánh sáng chói lòa, dài hơn mười trượng.
“Mau tránh ra.”
Ngay lúc kiếm khí của Dương Bách Xuyên bùng nổ, cuối cùng Tào Mãn cũng hoàn hồn. Hắn cảm nhận được bầu không khí lúc này có gì đó không ổn, là Thiên Tiên đại viên mãn duy nhất ở đây, trực giác của hắn về các mối hiểm họa cũng như sức mạnh nhạy bén hơn những người kia rất nhiều. Thế nên khi cảm nhận được kiếm khí hùng hồn của Dương Bách Xuyên, hắn ta vội vàng la lớn báo hiệu cho thuộc hạ né tránh.
Về phần hẳn ta thì dốc hết sức bình sinh, khởi động bí pháp nhanh chân trốn sang một bên.
“Ầm.."
“A a a a.."
Tu vi của Tào Mãn cao hơn những kẻ ở đây một bậc, có điều những người khác lại không may mắn tới vậy.
Lúc một kiếm của Dương Bách Xuyên chém tới gần, hầu hết Thiên Tiên đã kịp phản ứng lại, nhanh chóng phản công, nhưng có vài người lại chẳng thèm để một Tiểu Thiên Tiên như hắn vào mắt, điển hình là Tào Tiểu Bao!
Hậu quả thật sự rất thảm khốc...
Khoảnh khắc kiếm khí của Dương Bách Xuyên bùng nổ, có ba gã Thiên Tiên đã xui xẻo tử vong ngay tại chỗ, đầu một nơi người một nẻo.
Những người còn lại cũng bị kiếm khí lan đến, không chết nhưng cũng trọng thương.
Trong vô vàn tiếng kêu thảm thiết đó, Tào Tiểu Bao là thảm hại hơn cả, tuy không bán muối sớm, nhưng cả người ngã ngửa ra đất, hai tay ôm chặt lấy thân dưới, máu chảy đầm đìa.
Bọn họ nào đủ năng lực ngăn chặn được nhát kiếm có thêm Hắc Liên trợ giúp chứ.
Một kiếm quét ngang, mười hai người của Đại Vũ Tiên Môn lập tức ngã xuống, dù không chết thì cũng bị thương nặng, chỉ có một mình Tào Mãn né kịp.
Đúng lúc này, ba người Đỗ Kiệt Bân đuổi tới nơi.
“Mẹ kiếp, Tào Mãn, hoá ra là ngươi đánh lén ta, Lão Mộ, A. Thiên, xông lên giết chết hắn.” Đỗ Kiệt Bân giận dữ hét lớn.