Chương 278: Thái thượng hoàng tiễn ngươi lên đường! (1)
Vân Trung Hạc biểu lộ phi thường phức tạp.
Từ kinh ngạc đến kinh ngạc, sau đó đến khẩn trương, cuối cùng trở nên bình thản.
Loại cảm giác này phảng phất hắn vừa mới nhận ra Yến Biên Tiên.
Mà Yến Biên Tiên phảng phất cũng không muốn vạch trần hắn gì cả, chỉ thở dài một tiếng nói: "Vân Trung Hạc đại nhân, lần đầu ta nhìn thấy ngươi, đã nhận ra. Lúc ấy ta vô cùng gấp gáp, bởi vì ta lo lắng ngươi cũng nhận ra ta. Kết quả lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư, vô số lần, ngươi cũng không nhận ra, ta nhẹ nhõm thở thật dài, nhưng cũng không nhịn được thất vọng."
Vân Trung Hạc thật không nhận ra, thậm chí lần trước trên đường đi Mê Điệt cốc, Xung Điền đạo trưởng tới đưa tiễn, hắn vẫn như cũ không nhận ra.
"Ta hẳn là kiêu ngạo kỹ xảo của ta quá tốt, vẫn phải cô đơn vì ngươi đã quên mất ta." Yến Biên Tiên nói: "Ta lúc nào cũng nhớ kỹ ngươi, xem ngươi là địch nhân lớn nhất, nhưng ngươi lại quên mất ta, dù đứng ở trước mặt ngươi, ngươi cũng không nhận ra, thế giới này thật sự là không công bằng."
Nhưng Yến Biên Tiên bị chém ngang lưng, Chu Ly cứu không được Yến Biên Tiên, xác thực cũng chỉ có một người mới có thể cứu được y, đó chính là thái thượng hoàng.
Vân Trung Hạc lại một lần nữa nhìn Xung Điền đạo trưởng thật lâu, hoàn toàn nhìn không ra là Yến Biên Tiên, dù hiện tại cũng nhìn không ra, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng nhận không ra.
"Muốn từ ánh mắt nhìn ra ta là Yến Biên Tiên?" Yến Biên Tiên nói: "Vẫn nhận không ra à? Đây không phải bởi vì ta lợi hại, thay đổi nhãn thần, mà là trước đó ngươi không chú ý tới ánh mắt của ta, trong thế giới của ngươi không có ta, đương nhiên nhận không ra. Như Tỉnh Trung Nguyệt khẳng định có thể nhận ra ngươi, nhưng Lãnh Bích sẽ không nhận ra được."
"Tốt, không cần buồn bã tự oán nữa." Yến Biên Tiên nói: "Vân Trung Hạc đại nhân, ba tháng trước, ngươi đưa Chu Ly thái tử đi Mê Điệt cốc, ta đi tiễn ngươi, trước khi chia tay ta có nói với ngươi, ngươi còn nhớ rõ không?"
Vân Trung Hạc đương nhiên nhớ kỹ, Yến Biên Tiên muốn hắn giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, mặc dù không nói rõ, nhưng Vân Trung Hạc nghe rất rõ ràng, Yến Biên Tiên nói hắn không nên quay lại, nên đi theo Chu Ly thái tử một mực ngây ngốc ở trong Mê Điệt cốc.
Yến Biên Tiên nói: "Ngươi cũng đã biết vì sao ta muốn nói với ngươi những lời kia?"
Vân Trung Hạc nói: "Dù thế nào cũng không phải vì muốn bảo hộ ta chứ?"
Yến Biên Tiên nói: "Dĩ nhiên không phải, chỉ là thăm dò ngươi. Ngươi đến Đại Chu ba năm rưỡi rồi à?"
Ròng rã ba năm rưỡi.
Yến Biên Tiên nói: "Ngươi ở tại Đại Doanh đế quốc không quá nửa năm, thời gian ngươi tiếp xúc với Phong Hành Diệt, Đại Doanh hoàng đế phi thường ngắn ngủi, chúng ta cảm thấy hẳn là sẽ không có quá nhiều tình cảm, con người ngươi có tình cảm sâu nhất ở Đại Doanh đế quốc, hẳn là Tứ hoàng tử Doanh Khư. Mà ngươi ở tại Đại Chu đế quốc đã ba năm rưỡi, ăn cơm Đại Chu, uống nước Đại Chu, tiếp xúc với Đại Chu đế quốc nhiều như vậy. Cho nên chúng ta cảm thấy có lẽ, vạn nhất, tâm của ngươi đã thay đổi, ngươi trung thành đã không còn là Đại Doanh đế quốc, tâm ngươi đã ở tại Đại Chu."
Vân Trung Hạc trầm mặc.
Yến Biên Tiên nói: "Lần này đưa Chu Ly thái tử đi Mê Điệt cốc, nếu như ngươi đi theo Chu Ly điện hạ cùng một chỗ ở tại Đại Chu đế quốc, vậy chứng minh tâm của ngươi rất mâu thuẫn, ngươi không biết nên lấy hay bỏ. Ngươi không muốn tổn thương Đại Chu đế quốc, cũng không nguyện ý tổn thương Đại Doanh đế quốc, điều này chứng minh ngươi đã có tình cảm với Đại Chu ta. Nhưng sau một tháng, ngươi vẫn không do dự chút nào trở lại Đại Chu, điều này chứng minh ý chí của ngươi phi thường kiên quyết, ngươi vẫn như cũ trung thành với Đại Doanh đế quốc, ngươi vội vã trở về Đại Chu, chính là muốn chấp hành nhiệm vụ mà ngươi chưa hoàn thành, kết quả này để cho chúng ta rất là thương tâm."
Mẹ nó, loại thăm dò này thật đúng là không có chút vết tích gì.
"Đi thôi, Vân đại nhân." Yến Biên Tiên thản nhiên nói: "Chúng ta cùng đi."
Vân Trung Hạc đi theo Yến Biên Tiên, hai người dạo bước trên đường phố này, Vân Trung Hạc vẫn như cũ thỉnh thoảng nhìn về phía Yến Biên Tiên, phảng phất muốn liên hệ với Yến Biên Tiên trong đầu hắn.
Nhưng hai người rốt cuộc không nói chuyện.
Trọn vẹn một lúc lâu sau, Yến Biên Tiên bỗng nhiên mở miệng nói: "Ta lại nghĩ tới bốn năm trước, lúc ấy ta đối đầu với ngươi và Doanh Khư, cảm thấy mình sắp đại thắng, thật phi thường đắc ý, lúc ấy Đại Chu đế quốc ta lập tức sẽ toàn thắng. Kết quả là phí công nhọc sức, thật để cho người ta đau lòng. Còn kém một chút xíu, còn kém một chút xíu."
"Cho nên. . ." Yến Biên Tiên nhìn về phía Vân Trung Hạc nói: "Cho dù là lúc này, trong nội tâm của ta cũng không có bất luận đắc ý gì, cũng không cảm thấy ta đã thắng ngươi."
Vân Trung Hạc không nói gì, hai người đi thẳng, đi thẳng.
Sau đó tới một trạch viện bí mật, nơi này là một phòng an toàn của Hắc Băng Đài Đại Chu đế quốc, mở ra một cửa ngầm, xuất hiện một mật đạo dưới đất, một mực lan tràn xuống dưới, rất sâu rất sâu.
Cuối thông đạo, có một cánh cửa.
"Đại đô đốc." Yến Biên Tiên khom mình hành lễ.
Nam Cung Thác khom người nói: "Yến đại nhân."
Vân Trung Hạc không khỏi nhìn Nam Cung Thác, vai trò người này một mực là gì? Lão vừa mới bắt đầu đã hiệu trung thái thượng hoàng sao? Nhìn cũng không giống nha.
Nam Cung Thác nói: "Vân đại nhân không cần nhìn ta như vậy, ta cũng là một người có mắt không tròng."
Vân Trung Hạc minh bạch, Nam Cung Thác nói một câu hai ý nghĩa.
Đầu tiên, Nam Cung Thác không phải ngay từ đầu đã hiệu trung thái thượng hoàng, gã một mực áp chú hai bên, không làm mất lòng hai bên.
Tiếp đó, gã vẫn không nhận ra Vân Trung Hạc, là Yến Biên Tiên nói cho gã biết.
Vân Trung Hạc nói: "Chúc mừng Yến đại nhân, không lâu sau đó sẽ tiếp nhận Hắc Băng Đài Đại đô đốc."
Yến Biên Tiên tự giễu cười một tiếng.
"Mời ngồi." Yến Biên Tiên nói.
Sau đó hai người ngồi đối diện nhau trên bàn.
Yến Biên Tiên nói: "Vân đại nhân, kỳ thật ta và thái thượng hoàng đã bàn luận về lòng trung thành của ngươi. Ta nói ngươi phi thường bốc đồng, hoàn toàn bị tình cảm của mình khống chế, căn bản sẽ không vì quyền thế mà thay đổi, cho nên một khi quyết định hiệu trung, sẽ không phản bội, trừ phi đối tượng ngươi thần phục đã không đáng để ngươi hiệu trung."
Yến Biên Tiên rót cho Vân Trung Hạc một chén trà.
"Thái thượng hoàng nhân từ, trước đó ngài và ngươi, cho tới nay đều là gió xuân ấm áp, như là ông cháu, cho nên không muốn trở mặt, như thế quá mất thể diện." Yến Biên Tiên nói: "Cho nên trước khi ta gặp ngươi, trước đó đã có một chương trình."
Vân Trung Hạc nói: "Yến Biên Tiên đại nhân, các ngươi đã sớm khám phá ra thân phận của ta, nhưng một mực giương cung mà không phát, vì sao không tiếp tục như trước? Bây giờ lại muốn vạch trần ra?"
Yến Biên Tiên nói: "Bởi vì ngươi cũng khám phá ra. Cứ như vậy, biểu hiện thân mật nữa sẽ không có ý tứ."
A, đúng!
Thái tử Chu Ly ngoài ý muốn hôn mê, biến thành người thực vật. Mà thái thượng hoàng phảng phất phản lão, trở nên trẻ tuổi cường tráng, căn bản không thể gạt được người hữu tâm.
Ngay cả Vu Tranh đại nhân cũng nhìn ra, nản lòng thoái chí, chuẩn bị từ quan, huống chi là Vân Trung Hạc sớm chiều ở chung?
Thái thượng hoàng khẳng định nhìn ra thái độ Vân Trung Hạc biến hóa, cho nên hai người ở chung đã phi thường khó chịu, hai người đều cảm giác được, cho nên tiếp tục cũng không có ý nghĩa.
Cho nên, thế giới này ngươi có thể dối trá nhân nghĩa, chỉ cần ngươi có thể giả bộ cả một đời, một mực chứa vào trong quan tài, vậy ngươi nhân nghĩa chính là thật, cho dù là giả vờ.
Nhưng tại thời khắc quan trọng nhất, thái thượng hoàng vẫn quyết định không giả, bởi vì mục đích lão đã đạt được.
Hai người lại trầm mặc xuống.
Yến Biên Tiên nói: "Ngươi cũng thấy đấy, thái thượng hoàng phản lão diên thọ, tiếp tục như vậy còn có thể sống bốn mươi năm, trong này có hơn phân nửa là công lao của ngươi, bởi vì đan dược kia là ngươi lấy được từ Mê Điệt cốc."
Vân Trung Hạc trầm mặc chốc lát nói: "Kỳ thật dù ta không lấy tới viên đan dược kia, thái thượng hoàng cũng sẽ lấy được, chỉ là bỏ ra đại giới lớn hơn nhiều mà thôi."
Ngay sau đó, Vân Trung Hạc bỗng nhiên nói: "Năm ngoái thái thượng hoàng bế quan bốn mươi chín ngày, nhưng không tỉnh lại, kém một chút băng hà, cũng là ngài giả vờ sao?"
Yến Biên Tiên nói: "Liên quan tới thái thượng hoàng, ta cũng không dám ngông cuồng suy đoán."
Vân Trung Hạc nghĩ một hồi, gật đầu nói: "Đúng, hẳn là giả vờ, ngài đây là đang bức hiếp Mê Điệt cốc, các ngươi phải tranh thủ, bằng không đợi đến lúc ngài chết rồi, Mê Điệt cốc cho dù có thần đan diệu dược gì cũng không kịp."
Khoé miệng Yến Biên Tiên lộ ra nụ cười châm chọc nhàn nhạt.
Vân Trung Hạc run lên bần bật, chẳng lẽ chân tướng sự thật so với hắn dự liệu còn sâu hơn? Còn kinh người hơn?
Thái thượng hoàng này so với hắn tưởng tượng càng sâu không lường được?
"Tốt, không nói những thứ này nữa." Yến Biên Tiên nói: "Chúng ta trở lại chuyện chính, giả thiết thái thượng hoàng sống đến 120 tuổi. Mà bây giờ Chu Ly thái tử hôn mê bất tỉnh, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp đóng băng hắn, chờ 40 năm sau tỉnh lại, đến lúc đó hắn vẫn như cũ có thể kế vị, không phải sao?"
"Ha ha ha. . ." Vân Trung Hạc nói: "Ngươi thật muốn vậy sao? Yến Biên Tiên đại nhân, ngươi nói lời này cũng quá không tôn trọng ta, hoàn toàn xem ta như đồ đần."
Không nói đến băng phong 40 năm nghe rất vô nghĩa, mấu chốt nhất là thái thượng hoàng có khả năng để Chu Ly kế vị sao? Hoàn toàn không thể, lấy tính cách của lão, diên thọ 120 tuổi xong, chỉ sợ lại muốn trường sinh bất lão.
Đương nhiên thế giới này không có trường sinh bất lão, nhưng bây giờ thân thể lão cường tráng, hoàn toàn còn có thể sinh ra một người kế thừa hoàng vị.
Chu Ly điện hạ và thái thượng hoàng đã có khúc mắc thật sâu, làm sao có thể để y kế vị?
"Tốt, không nói những thứ này nữa, cứ trực tiếp." Yến Biên Tiên nói: "Thái thượng hoàng và ngươi thân như ông cháu, cho nên đương nhiên không muốn trở mặt thành thù, ngươi là nhân tài vô song, mà lại lập xuống công lao to lớn, cho nên ngài muốn ngươi chân chính hiệu trung cho Đại Chu đế quốc, thực sự trở thành phụ tá đắc lực cho thái thượng hoàng."
Vân Trung Hạc nói: "Yến Biên Tiên đại nhân, phụ tá đắc lực thái thượng hoàng không phải ngươi sao?"
Yến Biên Tiên nói: "Ta chỉ là một hạng người vô năng mà thôi."
"Ha ha ha ha. . ." Vân Trung Hạc nói: "Đây là lời dối trá nhất ta từng nghe, nếu như ngươi là hạng người vô năng, thế giới này cũng không có người tài rồi, Yến Biên Tiên ngươi là người thông minh nhất ta từng gặp."
Yến Biên Tiên nói: "Vân đại nhân, chúng ta lại thổi phồng nhau như vậy sao?"
Tiếp theo, Yến Biên Tiên nói: "Thái thượng hoàng có chỉ, Ngao quốc công tiếp chỉ."
"Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, Ngao quốc công công cao cái thế, sắc phong làm Ngao thân vương, thế tập võng thế, khâm thử!"
Ý chỉ này vừa ra, Vân Trung Hạc thoáng giật nảy mình, Nam Cung Thác bên cạnh cũng giật nảy mình.
Phong vương à?
Bây giờ Đại Chu không có vương khác họ, Sử thị gia tộc đã bị giáng chức, hiện tại đã là Trấn Hải Công.
Công tước này so với Ngao quốc công của Vân Trung Hạc càng thấp hơn nửa cấp.
Sắc phong làm Ngao thân vương, vậy sánh vai đãi ngộ hoàng thất.
Bởi vì trước khi Chu Ly được phong thái tử, cũng phong làm Ân thân vương.
Một mực có thuyết pháp này, một chữ vương mới là vương thật, hai chữ vương thì không chính là hiệu vương.
Cho nên Lương thân vương, Túc thân vương, Lễ thân vương đều là một chữ vương, mà Trấn Hải Vương xem như không chính là hiệu vương.
Đại Viêm hoàng triều năm xưa, Thắng thân vương tộc, hiện tại biến thành Đại Doanh đế quốc. Chu thân vương tộc, hiện tại biến thành Đại Chu đế quốc.
Vạn Duẫn hoàng đế có tám nữ hai nam, phong vương chỉ có hai người là Chu Ly và Chu Tịch, còn lại mấy nhi tử, cũng vẻn vẹn chỉ là công tước mà thôi.
Cho nên Ngao thân vương này tuyệt đối là đãi ngộ hoàng thất.
Yến Biên Tiên nói: "Nhưng ngươi phải chứng minh ngươi trung thành với thái thượng hoàng, ngươi phải đoạn tuyệt với Đại Doanh đế quốc."
Sau đó, Yến Biên Tiên vung tay lên.
"Ầm ầm. . ." Cửa đá trước mặt mở ra, bên trong giam giữ một người.
Tóc tai bù xù, râu dài nửa thước, xếp bằng ngồi dưới đất, đã hoàn toàn thấy không rõ khuôn mặt.
Cái này. . . Người này là ai? !
....