Chương 319: Tranh đấu hoàng quyền (1)
"Ngươi qua đây." Trong đại điện truyền đến một thanh âm.
Vân Trung Hạc không khỏi kinh ngạc, bởi vì thanh âm này thập phần trung khí, cũng không có vẻ gì già nua, mà lại từ hậu điện truyền đến.
Hắn không khỏi tiến lên, vòng qua hoàng kim bảo toạ to lớn ở tiền điện, đi tới hậu điện.
Nơi này không giống đại điện phía trước phủ lên gạch vàng, mà là thảm nhung hoa lệ.
Vân Trung Hạc có thể nhìn ra giá trị loại thảm này, đại khái một nhà mấy người, phải mấy năm mới thêu ra một khối nhỏ.
Hoàn toàn cực độ xa hoa, nhưng mỗi một miếng thảm lại phi thường thanh lịch trang trọng.
Một người ngồi trên ghế, đang nhìn Vân Trung Hạc.
Đây . . . Không phải Vĩnh Khải hoàng đế, gã nhìn khoảng 40 tuổi thôi.
"Vân Trung Hạc, đoạn đường này đến có thuận lợi không?" Nam tử này hỏi.
Vân Trung Hạc khom người nói: "Khởi bẩm điện hạ, một đường thuận lợi."
Dù chưa từng gặp, nhưng Vân Trung Hạc vẫn nhận ra, người này là thái tử Hạ Quyết của Đại Hạ đế quốc.
Gã năm nay 45 tuổi, nhưng nhìn khoảng chừng 40 tuổi. Đương nhiên kỳ thật gã có thể trẻ hơn nữa, nhưng không thể quá trẻ tuổi, nếu không sẽ cho người ta một loại cảm giác lỗ mãng.
Vị Hạ Quyết thái tử này có tướng mạo rất tốt, không giận tự uy, ánh mắt sắc bén, mũi cao thẳng, nghiêm túc nhưng lại không cay nghiệt.
Hạ Quyết thái tử nói: "Phụ hoàng biết ngươi đến, phi thường cao hứng, thậm chí kích động. Nhưng bởi vì tình huống đặc biệt, cho nên để cô tới gặp ngươi."
Vân Trung Hạc kinh ngạc, đây là ý gì?
Rõ ràng Vĩnh Khải hoàng đế gặp hắn, vì sao hiện tại biến thành thái tử gặp hắn?
Chuyện gì xảy ra?
Mà Hạ Quyết thái tử này cũng không thừa nhận thân phận Vân Trung Hạc. Lẽ ra gã là thúc phụ Vân Trung Hạc, cho nên hẳn là theo kéo quan hệ người nhà, hẳn là đàm luận một chút về phụ thân Vân Trung Hạc là Thiên Ân thái tử.
Nhưng một câu cũng không có, lộ ra lãnh đạm.
Hạ Quyết thái tử nói: "Ngươi một đường đi vất vả, cho nên nghỉ ngơi thật tốt đi."
Mà ngay lúc này, Lý Thái A phía ngoài xông thẳng vào, nói: "Thái tử điện hạ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Hoàng đế bệ hạ nói rõ rõ ràng ràng, khi tiểu gia trở về, ngài ấy muốn gặp đầu tiên, vì sao hiện tại không để cho tiểu gia gặp bệ hạ?"
Lý Thái A với tư cách là lão thần, nên Hạ Quyết thái tử nói: "Thái phó, bệ hạ rất mệt mỏi, cho nên cần nghỉ ngơi. Vân Trung Hạc đi vạn dặm đến, trước tiên nghỉ ngơi thật tốt một hồi, sau đó hẵng gặp bệ hạ."
Lý Thái A nói thẳng: "Không được, bệ hạ đã ý chỉ rõ rõ ràng ràng, triệu kiến tiểu gia đến trước, bây giờ ngài ấy ở nơi nào? Bình An cung sao? Ta mang tiểu gia đi gặp ngài ấy."
Sau đó, Lý Thái A không nói hai lời, trực tiếp nắm tay Vân Trung Hạc kéo đi gặp hoàng đế.
Ánh mắt Hạ Quyết Thái tử phát lạnh, nói: "Người đâu, Lý thái phó vất vả, đưa ra cung đi, nghỉ ngơi thật tốt. Ngọc Khánh cung chuẩn bị xong chưa, mang Vân Trung Hạc vào ở."
"Vâng!"
Mấy thái giám tiến lên, trực tiếp đem Lý Thái A đi.
Lý Thái A cao giọng nói: "Hạ Quyết, ngươi muốn giả mạo chỉ dụ hoàng đế sao? Ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn làm gì?"
Thái giám kia tranh thủ thời gian bịt miệng Lý Thái A lại, đem Lý Thái A ra ngoài.
Sau đó, một tên thái giám tiến lên, nói với Vân Trung Hạc: "Mời đi theo ta."
Vân Trung Hạc khom người về phía Hạ Quyết thái tử, sau đó cùng thái giám này đi ra.
. . .
Ngọc An cung tại góc tây bắc Đại Hạ hoàng cung, thuộc về nơi hẻo lánh nhất, nơi này trước đó đều là nơi chứa hoàng tử vị thành niên bị phế truất.
Hạ Quyết thái tử an bài Vân Trung Hạc ở chỗ này, là có ý gì?
Trên đường đi, Vân Trung Hạc phát hiện thủ vệ và thái giám trong hoàng cung, sắc mặt đều phi thường ngưng trọng, lúc đi đường đều nhón chân lên, cẩn thận từng li từng tí không dám phát ra âm thanh.
Trong hoàng cung khẳng định là xảy ra chuyện.
Chẳng lẽ là Vĩnh Khải Hoàng đế băng hà?
Không có khả năng, nếu như băng hà, Hạ Quyết thái tử sẽ trực tiếp lên ngôi, căn bản không cần bí mật không phát tang.
Vĩnh Khải hoàng đế triền miên trên giường bệnh thời gian rất dài, văn võ bá quan cũng đã chuẩn bị tư tưởng. Những năm qua hoàng đế nằm trên giường bệnh, đều do thái tử lý chính, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, gã đăng cơ cũng là danh chính ngôn thuận.
Chỉ có một loại tình hình, mới có thể xuất hiện cục diện trước mắt này.
Hoàng đế đã nguy cơ sớm tối, thậm chí bất tỉnh nhân sự, nhưng lại không tắt thở, để bảo đảm vạn vô nhất thất, cho nên toàn bộ hoàng thành mới duy trì bộ dạng bình tĩnh, chính là vì để Hạ Quyết thái tử thuận lợi đăng cơ.
Mà không cho phép Vân Trung Hạc gặp hoàng đế, cũng là vì không muốn phức tạp thêm.
Lúc này, người không muốn nhất để Vân Trung Hạc về Đại Hạ đế quốc là ai? Đương nhiên là Hạ Quyết thái tử.
Bởi vì Vân Trung Hạc xuất hiện, có thể sẽ ảnh hưởng hoàng quyền của y.
Vị Hạ Quyết thái tử này chắc là muốn lẳng lặng chờ Vĩnh Khải hoàng đế băng hà, sau đó y thuận lợi kế vị, bình ổn quá độ hoàng quyền. Chờ y ngồi vững vàng trên hoàng đế vị, rồi quyết định vận mệnh Vân Trung Hạc.
Thế giới này không có kiểm định DNA, thân phận hoàng tộc của Vân Trung Hạc hoàn toàn do hoàng đế quyết định.
Sau khi Hạ Quyết thái tử lên ngôi, tùy thời có thể phủ nhận thân phận Vân Trung Hạc, thậm chí trả đũa, nói xấu hắn là nội ứng Đại Doanh đế quốc phái tới.
Lúc này tình hình gấp vô cùng, một khi Vĩnh Khải hoàng đế triệt để băng hà, vậy Vân Trung Hạc xem như xong, chẳng những kế thừa hoàng vị vô vọng, thậm chí thân phận hoàng tộc cũng sẽ không được thừa nhận.
Mà bây giờ trong Ngọc Khánh cung, khắp nơi đều là người, không hề nghi ngờ đều là người Hạ Quyết thái tử phái tới, giám thị Vân Trung Hạc nhất cử nhất động.
Vân Trung Hạc còn chưa tới gần cửa, ngay lập tức bị ngăn cản.
"Vân đại nhân, không có ý chỉ, ngài không được rời đi, xin ngài đừng để bọn tiểu nhân gặp khó."
Đây hoàn toàn là giam lỏng nha.
Mà Vân Trung Hạc mặc kệ đi tới chỗ nào, sẽ có thật nhiều ánh mắt theo dõi nhất cử nhất động của hắn.
Hơn nữa còn có người chuyên viết báo cáo, cách mỗi một canh giờ lại đưa ra ngoài.
Rất hiển nhiên vị Hạ Quyết thái tử này phi thường không yên lòng với Vân Trung Hạc, như lâm đại địch.
Nhìn điệu bộ này, chờ Vĩnh Khải hoàng đế băng hà, thân phận Vân Trung Hạc không được thừa nhận, thậm chí có thể khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Vân Trung Hạc nằm xuống đi ngủ, bên cạnh có sáu người theo dõi hắn, sát vách có một tên thái giám, thậm chí ghi chép hắn hô hấp bao nhiêu lần, còn có xoay người bao nhiêu lần.
Đây. . . Đây quả thực ngay cả tù phạm cũng không bằng.
. . .
Trong Minh Đức điện.
Mấy đại thần cùng Hạ Quyết thái tử, còn có Hoàng hậu nương nương, bí mật thương nghị.
Thái úy Trâu Xương nói: "Điện hạ, Vân Trung Hạc này là kẻ đến không thiện, xin điện hạ nhanh chóng quyết định."
Xu Mật phó sứ Hạ Duẫn cũng khom người nói: "Điện hạ, Vân Trung Hạc này không nói có phải hoàng tôn Đại Hạ đế quốc hay không, có phải nhi tử Thiên Ân thái tử hay không, dù đúng cũng không thể nhận, người này tai họa Đại Chu, khiến cho vong quốc, lần này tới Đại Hạ, sợ có sứ mệnh khác."
"Điện hạ, Vân Trung Hạc bí mật đến kinh, cho nên thừa cơ diệt trừ, vô thanh vô tức. Ngoại trừ Lý Thái A cũng không có người náo, bộ hạ cũ Thiên Ân thái tử đã sớm chết hết, sẽ không có người vì Vân Trung Hạc nữa."
"Đúng, bệ hạ! Đối với tai hoạ ngầm, nhất định phải tiêu diệt từ trong trứng nước."
Nội các phó tướng trầm ngâm chốc lát nói: "Nếu bây giờ giết Vân Trung Hạc, vạn nhất bệ hạ tỉnh lại, đó chính là thiên đại sai lầm, ai đến gánh chịu?"
"Bệ hạ, vẫn chưa tỉnh lại sao." Có người mở miệng hỏi.
Nhưng câu nói này, không ai dám đáp lại.
Vĩnh Khải hoàng đế làm hoàng đế 50 năm, có phải anh minh hay không tạm thời để ở một bên, nhưng qua bốn mươi mấy năm vẫn luôn là đại quyền độc chưởng, mãi cho đến mấy năm gần đây, lão bệnh nặng không dậy nổi, mới để thái tử Hạ Quyết lý chính.
Nhưng dù như vậy, Vĩnh Khải hoàng đế vẫn một mực tại vị, văn võ đại thần vẫn kính sợ vị hoàng đế này.
Cục diện này thật sự là đủ sầu người.
Mấy ngày trước đó, vị lão hoàng đế này bất tỉnh nhân sự, không tỉnh lại, hô hấp nhịp tim cũng phi thường yếu ớt, nhưng hết lần này tới lần khác lại không chết.
Tất cả đại phu đều phán đoán, hoàng đế sẽ không bao giờ tỉnh lại, nhưng lúc nào tắt thở? Hoàn toàn không biết.
Bởi vì triệu chứng này, rất giống người thực vật.
Nếu như hoàng đế một ngày bất tỉnh, chẳng lẽ thái tử một ngày không kế vị sao?
Cho nên rất nhiều văn võ đại thần đã âm thầm tính toán, qua một đoạn thời gian nữa, nếu như hoàng đế bệ hạ vẫn không tỉnh lại, vậy thì mời Hạ Quyết thái tử đăng cơ làm hoàng, Vĩnh Khải hoàng đế trở thành thái thượng hoàng.
Làm thái thượng hoàng, ngươi muốn mê man bao lâu cũng được.
Dưới cục diện phức tạp này, toàn bộ hoàng cung hoàn toàn là sóng ngầm phun trào.
"Bây giờ nhiệm vụ chủ yếu là thuyết phục văn võ đại thần triều đình, xin mời thái tử điện hạ đăng cơ làm hoàng, tại lúc mấu chốt này, tuyệt đối không nên phức tạp. Vân Trung Hạc dù có huyết mạch Thiên Ân thái tử, nhưng ở trong triều không có căn cơ, mà lai lịch không rõ, căn bản không có bất kỳ uy hiếp gì với hoàng vị." Nội các thứ tướng nói: "Cho nên vẫn như cũ giam lỏng hắn trong cung, đừng cho hắn tiếp xúc bất luận kẻ nào, chờ thái tử điện hạ lên ngôi, lại xử trí hắn."
Sau đó, đám người thương nghị trọng tâm, toàn bộ chuyển dời đến làm sao để thái tử đăng cơ.
Đây là một khiêu chiến cự đại, bởi vì hoàng đế còn chưa chết mà để thái tử đăng cơ, là đại nghịch bất đạo, rất không hiếu thuận.
Nhưng quốc không thể một ngày không có vua.
Cho nên đại sự này, mấu chốt phải có người dẫn đầu, sau đó toàn bộ văn võ bá quan nghênh hợp.
Tất cả quan viên, thư sinh, danh lưu, toàn bộ dâng tấu chương thuyết phục.
Cứ như vậy, Hạ Quyết thái tử còn muốn nhiều lần nhún nhường, một mực phải chờ lại không thể khước từ, sau đó bị ép đăng cơ thượng vị.
Vở kịch này, ít nhất phải diễn mấy tháng.
Đương nhiên, lúc này hoàng đế trở thành người thực vật, sinh cơ uể oải, tùy thời có thể buông tay nhân gian.
Một khi hoàng đế chết rồi, chuyện kia sẽ dễ làm, thái tử trực tiếp đăng cơ là được.
"Lý Thái A cũng phải giam lỏng, còn có bộ hạ cũ Thiên Ân thái tử, toàn bộ phải giam lỏng."
"Tóm lại hàng vạn hàng nghìn không thể để cho Vân Trung Hạc nhìn thấy hoàng đế, bởi vì trong truyền thuyết, hắn có y thuật thần kỳ."
Một đại thần bên cạnh nói: "Vậy ngược lại là quá lo lắng, lúc Tỉnh Ách bất tỉnh nhân sự, Vân Trung Hạc y thuật thần kỳ cũng cứu không được hắn. Thiên Tộ hoàng đế bất tỉnh nhân sự một nửa là làm bộ, mà Mê Điệt cốc mới ra tay cứu tỉnh hắn. Nhưng Mê Điệt cốc đại sư đã tới nhìn qua hoàng đế bệ hạ, hoàn toàn bất lực, cơ hồ nói thẳng chuẩn bị hậu sự."
Lúc này, hoàng hậu nói: "Không nên phớt lờ, tuyệt đối không thể để cho Vân Trung Hạc gặp hoàng đế, không thể để cho hắn rời Ngọc An cung nửa bước, một khi hắn muốn rời khỏi, lập tức giết chết, không cần quản hậu quả gì cả."
"Cẩn tuân ý chỉ Hoàng hậu nương nương."
Vị hoàng hậu này là Hàn thị, chính là mẹ đẻ Hạ Quyết thái tử, là vị hoàng hậu thứ hai.
Vị hoàng hậu thứ nhất là Vĩnh Khải hoàng đế kết tóc thê tử, cũng chính là tổ mẫu Vân Trung Hạc, mẹ đẻ Thiên Ân thái tử.
30 năm trước, Thiên Ân thái tử mưu phản, Đại Hạ bộc phát nội chiến, hoàng hậu bị phế, không lâu sau đó buồn bực sầu não mà chết.
Về sau, Hoàng quý phi Hàn thị được phong làm hoàng hậu.
Vĩnh Khải hoàng đế tiếp nhận giáo huấn, tiếp theo ròng rã mười mấy năm, vẫn không sắc phong thái tử. Mãi cho đến mười lăm năm trước, văn võ quần thần nhao nhao thượng tấu, xin hoàng đế sắc phong thái tử, nếu không đảng tranh trong triều sẽ càng ngày càng nghiêm trọng.
Vĩnh Khải hoàng đế từ lúc đó, thân thể bắt đầu xuống dốc, cho nên sắc phong Hạ Quyết là thái tử.
Cho nên việc Vân Trung Hạc đến, hoàng hậu Hàn thị ôm lấy địch ý nhất, hận không thể lập tức giết hắn.
"Hoàng hậu nương nương yên tâm, Vân Trung Hạc trong hoàng cung đưa mắt không quen, tay trói gà không chặt, tuyệt đối không nổi lên được nửa điểm sóng gió gì."
. . .