Sủng Thú Sư

Chương 42 Ta biết Sinh Tử Khế.

Nam nhân đó tuổi tầm 28, dung mạo khá anh tuấn, bên ngoài khoác một chiếc áo ấm màu lam, tay phải choàng qua eo của Tô Khuynh Thành, thỉnh thoảng lướt lên xuống bên ngoài áo khoác.

Tô Khuynh Thành dựa sát vào người nam nhân, ngửa đầu che miệng cười nói, tư thái phong tình. Hai người đi gần đến đình thì thu lại tâm thế, chỉnh chu lại áo khoác của mình lúc này mới nhìn vào trong đình.

Nam nhân nhìn thấy liền giật mình, hắn biết nơi này có một Dưỡng Thú Sư nên đến đây bái phỏng, không ngờ lại có đến hai người, đã vậy người kia còn rất trẻ tuổi mà đã bát cấp ba sao, lại còn là một Sủng Thú Sư.

Thiếu niên anh kiệt thế này, hắn chưa bao giờ gặp qua, phải nhân cơ hội này làm quen mới được.

Tô Khuynh Thành nhìn thấy Trần U trong đình thì cũng không có biểu hiện gì, chỉ là tư thái cung kính bình thường trước mặt người có địa vị cao hơn nàng mà thôi.

Khương Uân nhìn nhìn Trần U, trong lòng thở dài, xong nhanh điều chỉnh tâm tình, hướng về Tô Khuynh Thành nói:

"Nha đầu, trời lạnh, con và người kia vào đây đi,"

"Vâng ạ."

Tô Khuynh Thành gật đầu, cùng nam nhân kia song song tiến vào đình, nam nhân liền chấp tay cúi chào Khương Uân:

"Vãn bồi xin chào tiền bối."

Rồi quay Trần U:

"Xin chào đại nhân."

Địa vị của Trần U hiện tại cao hơn nam nhân này nhiều, xưng một tiếng đại nhân thì cũng chả có gì không phải cả.

"Mời ngồi."

Khương Uân cười nói.

Nam nhân cùng Tô Khuynh Thành ngồi xuống ở một cạnh khác của bàn, Tô Khuynh Thành sau đó đứng lên, đi tới cầm lấy ấm trà đi rót cho Khương Uân, xong lại chuyển qua rót cho Trần U.

Lúc rót trà cho hai người nàng ta đứng xa cách một đoạn, giữ đúng tư thái nữ nhân, nhưng khi rót trà cho nam nhân kia, nàng ta hơi ép gần vào, làm cho bộ ngực lớn hiện hữu trước mặt nam nhân kia, rồi mới ngồi xuống.

Tô Khuynh Thành ngồi gần sát với nam nhân, cánh tay hai người chạm vào nhau không có kẽ hở, cách nhau bởi hai lớp áo khoác ấm.

Trần U tâm thái bình thường, đưa tay cầm ly trà thổi rồi uống một ngụm.

Khương Uân nhìn nam nhân, hỏi:

"Vị này là?"

Nam nhân liền đứng lên, chấp tay nói:

"Vãn bối là Tô Toàn, là Hội trưởng của Kinh Tô Thương Hội ở một tòa thành khác, nhân dịp đi ngang qua đây nên muốn ghé thăm tiền bối."

Tô Toàn là em ruột của một Sủng Thú Sư bên một nhánh khác của Tô gia, vì có anh trai hậu đỡ nên mới 28 tuổi đã làm Hội trưởng của một nhánh thương hội rồi.

Khương Uân nghe cũng kinh ngạc, mới 28 tuổi đã làm được Hội trưởng, rất không tồi.

Khương Uân cười nói:

"Tuổi của cậu còn trẻ, không ngờ đã làm được Hội trưởng rồi, tuổi trẻ dạo này thật sự hơn đám lão già chúng ta rất nhiều."

Tô Toàn cũng cười nói:

"Không dám không dám, so với vị đại nhân này, vãn bối chẳng là gì cả."

Tô Toàn bắt đầu muốn bắt chuyện với Trần U, Trần U uống ngụm trà quay mặt sang, cười lắc đầu:

"Không so được, không so được, mỗi người một thế mạnh riêng, ta chỉ may mắn giải được nan đề mới có thể lên được bát cấp, còn không chỉ là cửu cấp mà thôi."

Tô Toàn cười:

"Ở tuổi của đại nhân, đạt được cửu cấp đã là thiếu niên anh kiệt rồi, ta không thể nào so sánh được, xin hỏi tính danh đại nhân là?"

"Trần U, là nhị thiếu gia của Trần gia trong thành, tuổi của ta nhỏ hơn ngươi, hai từ đại nhân không dám nhận."

Nhân cơ hội, Tô Toàn liền chộp lấy:

"Vậy ta mạo phép xưng hai tiếng U đệ thế nào? Đệ có thể gọi ta là Toàn huynh, hay Tô huynh đều được."

Nghe vậy, Trần U hai mắt hơi giật giật, không hổ là trưởng của một thương hội, đúng là cáo trẻ không bỏ qua cơ hội nào.

Xong Trần U cũng chấp tay, nói:

"Vậy ta xin gọi một tiếng Toàn huynh."

Hai người lạ mặt, mới nói qua lại vài câu đã xưng huynh gọi đệ rồi, Khương Uân đầu óc hơi ong ong, không chịu đựng nổi sự tiến triển nhanh lẹ của đám thiếu niên hiện giờ.

Trần U hỏi:

"Toàn huynh, nghe nói qua đầu tháng, Hải Sa Thành sẽ tổ chức một cuộc bán đấu giá phải không?"

Tô Toàn gật đầu:

"Không ngờ U đệ tin tức linh thông như vậy, đúng là họ sẽ mở một hội đấu giá do chính Phủ Thành Chủ chủ trì, nhưng vật phẩm thì không có mấy hấp dẫn cho lắm, nếu U đệ muốn đi thì phải tranh thủ vì đường xa hơi xa xôi, trong thời tiết này, ma thú phi hành bay cũng phải mất vài ngày đường."

"Đệ nên liên hệ trước với Phủ Thành Chủ ở tòa thành này để đặt trước, lúc cần đi thì mọi việc sẽ suông sẻ hơn."

Trần U gật đầu:

"Cảm ơn Toàn huynh."

Tô Toàn lắc đầu:

"Không có gì."

Hắn nói tiếp:

"Sẳn có tiền bối và U đệ ở đây, vãn bối muốn nhờ hai người giúp đỡ."

Thấy hai người lặng gật đầu, Tô Toàn nói tiếp:

"Chuyện là ở gia tộc vãn bối có một ma thú vô chủ, tên là Lam Diệp Oa, rất thân cận với một tộc nhân, vãn bối nghe nói có một cách để cho người có thể trở thành Sủng Thú Sư nhưng không có không gian sủng thú, không biết có việc này?"

Khương Uân gật đầu:

"Có một cách, trong sách cổ gọi là Sinh Tử Khế, có thể cho người không phải Sủng Thú Sư và ma thú cực kỳ thân cận liên kết với nhau, người này sẽ trở thành một Sủng Thú Sư nhưng cả đời chỉ có một sủng thú, người chết sủng thú cũng chết, sủng thú chết người cũng chết."

"Nhưng cách để vẽ Sinh Tử Khế đã thất truyền, chỉ có Hội trưởng mới làm được, nhưng muốn người dành thời gian ra làm, khó."

Những lời này, Tô Toàn đã nghe nhiều lần rồi, chỉ biết thở dài tiếc nuối. Tộc nhân mà hắn nói chính là con trai độc nhất của đại huynh, nó và Lam Diệp Oa chơi thân từ bé, lớn lên cứ ngỡ là Sủng Thú Sư, ai ngờ không phải.

Tin này làm cho đại huynh thật sự rất buồn, tộc lão đề nghị đại huynh nhanh kiếm một thê thất mới, sinh ra hậu đại, nhưng đại huynh không muốn, cả đời huynh ấy chỉ yêu mẫu thân của đứa bé kia thôi.

Sau khi tìm được trong sách cổ về Sinh Tử Khế thì đại huynh bắt đầu tìm kiếm người biết vẽ, mọi người đồng chỉ về Hội trưởng của Dưỡng Tiên Hội, nhưng Hội trưởng, dòng chính Tô gia còn mời không nổi huống chi dòng nhánh như họ.

Trần U lúc này nói:

"Sinh Tử Khế, ta biết vẽ."

Cả ba người giật mình, nhìn về Trần U đang bình thản uống trà, ẩn ẩn không dám tin, Sinh Tử Khế chỉ có mỗi Hội trưởng Dưỡng Tiên Hội biết và nắm được, Trần U, làm thế nào?

Tô Toàn giọng hơi run run, hỏi:

"Có…thật không? Đại nhân."

Hắn giờ không dám kêu U đệ chiếm tiện nghi nữa, tin tức này đối với hắn thật sự quá quan trọng.

Trần U chắc nịt gật đầu, nói:

"Sau khi hết mùa đông, ta sẽ đến giúp tộc nhân đó của huynh làm Sinh Tử Khế, bởi vì mùa xuân tiết trời còn ẩm, tinh thần của Lam Diệp Oa sẽ thoải mái, ký Sinh Tử Khế cũng dễ dàng hơn."

Nghe được Trần U chắc chắn, Tô Toàn cực kỳ vui mừng, không nghi ngờ gì lời nói của Trần U hay sợ Trần U lừa gạt để nở mày nở mặt. Một Dưỡng Thú Sư, thứ chắc chắn thì nói chắc chắn, thứ không chắc chắn thì nói không chắc chắn, lời nói lệch đi thì danh vọng cũng đổ sông đổ bể.

Tô Toàn đứng dậy, chấp tay cúi người sâu với Trần U, nói:

"Cảm ơn U đệ rất nhiều, Tô gia ở Hải Cương Thành sẽ luôn mở cửa chào đón đệ."

Tô Toàn cúi chào Khương Uân:

"Vãn bối xin phép trở về, thông báo cho đại huynh chuyện vui này."

Khương Uân gật đầu:

"Tin vui, nên báo."

Tô Toàn gật đầu:

"Vậy vãn bối xin cáo lui, U đệ, Toàn huynh xin phép rời đi."

Trần U gật đầu nói:

"Nói với tộc nhân kia, chắc chắn phải bồi dưỡng tình cảm thật tốt với ma thú, nếu ma thú chống cự dù chỉ một chút, Sinh Tử Khế sẽ mãi không thể thành công."

Tô Toàn gật đầu, nhanh chóng bước ra đình, nha hoàn liền dẫn đường hắn ra ngoài.

Tô Toàn cũng không dẫn Tô Khuynh Thành theo vì hắn chọn từ bỏ.

Tô Toàn nghe tin Tô gia ở Hải Bình Thành có một nữ nhân rất xinh đẹp, nên hắn đến đây muốn rướt về làm thiếp, đồng thời trao cho Tô gia ở đây lợi ích, song phương cùng có lợi.

Nhưng khi hắn lần đầu nhìn vào đình, nhìn vào thái độ của hai Dưỡng Thú Sư kia, với năng lực của một thương nhân, hắn ẩn ẩn đoán ra được vài chuyện.

Thương nhân thì phải nói đến chuyện lợi ích lên hàng đầu, dù đại huynh là một Sủng Thú Sư thất cấp, nhưng vì một nữ nhân mà đắc tội với một thiếu niên anh kiệt, cuộc làm ăn này, chắc chắn lỗ.

Hơn nữa, thiếu niên này còn biết Sinh Tử Khế, là một tin cực kỳ quan trọng với đại huynh, với Tô gia, đừng nói chỉ một Tô Khuynh Thành, dù Trần U muốn chính thê của Tô Toàn, hắn cũng không ngại mà giao ra.

Thương nhân không cần nhất là thứ gì? Là mặt mũi, có lợi ích to lớn, mặt mũi cũng hóa như không.

Bỏ một Tô Khuynh Thành chưa làm gì, lấy được một Sinh Tử Khế, một tương lai của Tô gia, một mối quan hệ tốt, cuộc làm ăn này, cực lời.

Tô Khuynh Thành nhìn Tô Toàn rời đi, ánh mắt phức tạp, hai bàn tay đan vào nhau, ngón tay cái thay phiên đè lẫn nhau, biểu thị tâm trạng rối bời.

Không khí trong đình bắt đầu hơi đè nén, Khương Uân liền nhanh phá vỡ thoát thân:

"Lão hủ cũng có một số chuyện cần giải quyết, tiểu hữu và nha đầu Khuynh Thành cứ tự nhiên nói chuyện đi."

Nói xong, lão nhanh chóng lãng đi, né gấp cái bầu không khí ngột ngạt này.

Trong đình chỉ còn hai người, Tô Khuynh Thành đứng dậy, tiến về phía Trần U, rót trà cho hắn, nhưng lần này lại không cách xa như trước mà muốn áp bộ ngực lớn đến sát mặt hắn.

Rót xong, Tô Khuynh Thành nhìn hắn, quyến rũ cười nói:

"U đệ, uống trà đi, tỷ và đệ có nhiều chuyện để ‘luận bàn’ lắm."

Trần U uống một ngụm trà, đứng dậy hờ hững nói:

"Dẫn đường ra ngoài."

Nói xong, hắn bước ra khỏi đình viện.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất