Chương 521. Một cơ hội tốt
Lần này xem ra Khương Dương đã học được cách thông minh, dự định ra tay từ chỗ Yêu Yêu, hắn ta cũng không quá ngu ngốc mà tiếp tục làm người xấu.
Cố Trường Ca cũng muốn biết Khương Dương định làm gì tiếp theo.
Sau tất cả, Khương Dương của ngày hôm nay đã không còn là người ca ca trước đây của Yêu Yêu nữa.
Hắn là Nhân Tổ chuyển thế không giả, nhưng cho đến nay, vẫn chưa có người có thể nhận ra thân phận của hắn ta.
Cố Trường Ca vẫn đang xem xét cách vạch trần "bộ mặt thật" của Khương Dương để Yêu Yêu đoạn tuyệt với hắn ta.
Nếu hôm nay hắn ta đã chủ động làm như vậy, ngược lại đã cho Cố Trường Ca nhiều cơ hội lợi dụng hơn.
Dù sao thì một khi sự lừa dối càng sâu sắc, thì thời khắc bị phơi bày kia, những rạn nứt và hận thù mà nó mang lại càng sâu hơn.
Đây chính là điều hắn muốn.
"Vâng, Yêu Yêu nghe lời sư tôn."
Ngay cả Cố Trường Ca cũng nói vậy, vào lúc này Yêu Yêu đương nhiên không nói thêm gì nữa.
Chỉ là ánh mắt nàng nhìn Khương Dương đã không còn sự gần gũi và nhớ nhung như trước đây.
Ngược lại giống như nhìn một người có mối quan hệ rất bình thường với mình.
Vẻ mặt Khương Dương cũng khôi phục bình tĩnh trở lại, nhưng khóe miệng vẫn lộ ra nụ cười khổ.
Như thể vẫn đang hối hận vì chuyện vừa rồi.
Hắn ta cũng không có ý định cứ như vậy có thể khiến Yêu yêu tin tưởng mình, thay đổi thái độ thất vọng đối với hắn ta lúc trước.
"Yêu Yêu, thật ra không phải ca ca không muốn quay lại thăm muội và bà bà, mà là vì huynh có nỗi khổ, căn bản không thể đi được, cũng chỉ đến hiện tại mới được tự do.”
Lúc này Khương Dương lại lên tiếng, ném ra một đoạn thoại như vậy.
Ngay khi những lời này nói ra, sắc mặt của rất nhiều người trong đại điện đột nhiên thay đổi, bao gồm cả Tiên Luân Thánh chủ, sắc mặt trở nên tái nhợt, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh!
Hắn đã biết Khương Dương muốn nói cái gì!
Đây là điều mà hắn hoàn toàn không muốn Cố Trường Ca và những người khác biết, bởi vì nó là về bí mật của Tiên Luân Thánh địa.
Nó cũng liên quan đến vấn đề trước đây, bọn họ coi Khương Dương như một tên khổ sai, ném hắn ta đến Phi Tiên sơn.
Lúc này Khương Dương nói ra, nếu chọc Yêu Yêu tức giận, Tiên Luân Thánh địa của bọn họ chẳng phải sẽ gặp tai ương sao?
Trong mắt họ, mặc dù Yêu Yêu chỉ là đồ đệ của Cố Trường Ca nhưng thực chất không khác gì tiểu công chúa.
"Có nỗi khổ?"
Yêu Yêu khi nghe đến đây cũng hơi giật mình, Khương Dương chủ động đề cập đến khiến nàng cảm thấy dường như thật sự là như thế.
Chẳng lẽ có nỗi khổ gì trong đó?
Vì vậy ca ca mới không thể quay về thăm nàng và bà bà?
Vấn đề này thực sự đã trở thành một cái gai trong tim nàng vậy.
Nhưng lúc này sắc mặt Yêu Yêu không có mấy thay đổi, thậm chí còn thở dài.
"Lúc này đột nhiên nói ra lời này, bất luận ngươi có khổ thật hay giả, đều vô dụng... Thông minh lại bị thông minh hại..."
Nhìn Khương Dương đang mang vẻ mặt bất lực phía dưới, Cố Trường Ca thực ra đã đoán được hắn ta sẽ nói gì tiếp theo.
Biểu cảm của hắn hơi mỉm cười thoáng qua.
Nói ra thì có ích lợi gì đâu?
Cách nhìn của Yêu Yêu đối với hắn ta đã ăn sâu bén rễ, trên đường đi nàng đã nói với Cố Trường Ca, Khương Dương trước đây là một người hàm hậu hiền lành, bị hiểu lầm cũng không đi giải thích, là một người im lặng chịu đựng.
Hiện tại Khương Dương lại sốt ruột không nhịn được mà chủ động phơi bày nỗi khổ của mình ra?
Mục đích này cũng quá rõ ràng.
"Khổ tâm gì đó, ca ca không cần phải nói, Yêu Yêu tin tưởng huynh."
Lúc này, Yêu Yêu lắc đầu không để Khương Dương giải thích.
Người tuy nhỏ, nhưng lúc này lại có một cỗ uy nghiêm vô hình, khiến Khương Dương nuốt lại lời muốn nói vào trong.
Hắn ta không khỏi cau mày.
Thành thật mà nói, không có dung hợp được thần thức sinh ra trước ở thân thể này, đối với hắn ta mà nói, ảnh hưởng cũng không nhỏ.
Cũng giống như bây giờ, hắn ta căn bản không biết tại sao Yêu Yêu lại nói như vậy? Thậm chí không lắng nghe nỗi khổ của hắn ta?
Tuy nhiên, trên mặt Khương Dương vẫn lộ ra vẻ nhẹ nhõm, sau đó trở lại bình tĩnh lãnh đạm như trước.
"Yêu Yêu và bà bà từ thôn Bắc Sơn xa xôi đến đây, đường xa mệt nhọc, không bằng nghỉ ngơi trước đi.”
"Ngày mai, huynh sẽ đưa hai người đi vòng quanh tham quan xung quanh Tiên Luân Thánh địa, đã hơn một năm không gặp. Huynh thực sự cũng rất nhớ hai người."
Hắn ta lộ ra ý cười nói, một chút cũng không nhìn ra dáng vẻ chật vật khi bị Cố Trường Ca đánh ngã nôn ra máu vừa rồi.
Như thể người đó không phải là hắn ta.
Bây giờ ngược lại có vẻ như là chủ nhà muốn tiếp đón người thân từ xa đến.
Cảnh tượng này khiến không ít trưởng lão nhíu mày, bọn họ cũng khó có thể dễ dàng quyết định thái độ đối với Khương Dương, dù sao Khương Dương chính là người đầu tiên dẫn động được hư ảnh của tổ sư.
Cố Trường Ca cũng không trách tội Khương Dương, bọn họ làm sao dám vượt mặt làm việc?
"Khương Dương rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy?"
Tiên Luân Thánh chủ chau mày, không hiểu mục đích của Khương Dương.
“Hi vọng Khương Dương sẽ không làm điều ngu ngốc.”
Ánh mắt của Thái thượng trưởng lão Triệu Di có chút lo lắng.
Mà thần sắc của Cố Trường Ca cũng trở nên thích thú.
Có chút thú vị.
Tiếp theo, e rằng Khương Dương sẽ tìm mọi cách để bày ra cảm giác tồn tại với Yêu Yêu, vì là Nhân Tổ chuyển thế nên tầm nhìn của hắn ta cũng không tệ lắm, có thể nhìn thấy sự khác biệt trên người Yêu Yêu.
Chỉ là Khương Dương không nghĩ tới người mà Yêu Yêu tin tưởng nhất lúc này không phải là hắn ta, mà là sư tôn Cố Trường Ca này.
“Đối với ta mà nói, đây chẳng phải là một cơ hội hay sao.”
Nghĩ đến điều này, Cố Trường Ca nheo mắt, lại có kế hoạch rồi...
Hết chương 521.