Chương 587. Như tỷ muội
“Khẩu thị tâm phi.”
Nhưng khi nghe những lời của Cố Trường Ca, Đào Yêu đột nhiên bật cười.
Giọng nói vẫn nhẹ nhàng như tự nhiên nhưng nó mang tính chất quỷ dị hơn.
Nếu dân làng ở Đào Thôn nghe thấy điều này, họ chắc chắn sẽ trợn to hai mắt, nghẹn họng nhìn trân trối.
Đây có còn là Đào Yêu đại nhân mà họ vẫn luôn quen thuộc không.
Bình thường trang trọng và uy nghiêm như một vị thần, lộ ra vẻ uy nghi thần thánh cao cao tại thượng, làm kẻ khác phải kính sợ trước thánh uy.
Sao giờ nàng lại có thể như thế này, tràn đầy một cỗ yêu tính.
Nhưng đây quả thực là khí chất thực sự của Đào Yêu.
Vì Yêu Yêu, nàng có thể cảm nhận sự kỳ lạ Cố Trường Ca trong khoảng thời gian chung đụng ngắn ngủi này, biết rằng Cố Trường Ca dường như không đáng tin cậy.
Nhưng thân là sư tôn, hắn vẫn đủ năng lực và trách nhiệm.
Vì vậy, Đào Yêu vẫn có một số thiện cảm với Cố Trường Ca, nếu không nàng đã không nói chuyện với hắn rồi.
Hơn nữa, nàng đã biết những gì nàng muốn biết vừa rồi.
Tiên Thiên Ma tính mà Cố Tiên Nhi vừa đề cập đến không phải là không có lý do.
Cố Trường Ca chính xác đang gặp vấn đề. Những người sinh ra đã mang thì khi sinh ra nhất định sẽ có điềm báo, còn những người có ma tâm từ thời cổ xưa thì đều không được chết tử tế.
Sự tồn tại của ma tâm là rất hiếm thấy.
Muôn đời nay, chỉ có một vài người có nó.
Người có được bậc thiên phú này, kẻ yếu bị vùi dập trong dòng chảy lịch sử, ngay cả một tia gợn sóng cũng không để lại.
Cường giả chỉ để lại một cái tên để thế hệ mai sau biết cuộc đời khốn khó của mình.
Ngay cả cái tên cũng là điều cấm kỵ lớn nhất của thế gian, cũng như kẻ chỉ để lại vài chữ trong sách cổ, cũng không có kết cục tốt đẹp.
Cố Trường Ca trời sinh đã có loại thiên phú này, ban đầu nàng có một chút khiếp sợ, những sau đó cũng chỉ có thể nói là hắn xui xẻo.
Nếu không nàng không biết phải nói gì.
Tuy nhiên vì Cố Trường Ca có thể trấn áp được Tiên Thiên Ma tính, điều đó cho thấy ý chí của hắn vẫn rất mạnh mẽ.
Điểm này khiến Đào Yêu có chút tán thưởng.
“Tiền bối sao lại cười?”
Nghe thấy tiếng cười này, vẻ mặt của Cố Trường Ca lóe lên một chút dị thường, rồi bình tĩnh hỏi.
Đào Yêu là tên gọi hay chính là Đào Yêu?
Loại yêu tính này khiến hắn có chút kinh ngạc.
Bất quá về mặt khác, vẫn như hắn đoán, Đào Yêu không hề có ác ý với Yêu Yêu.
Hôm nay nàng thậm chí còn giúp yêu yêu cải tạo thân thể.
Bản thân Yêu Yêu đã chìm vào giấc ngủ sâu.
Nếu nàng muốn thức tỉnh, Cố Trường Ca ước tính rằng sẽ phải mất khá nhiều thời gian.
Mọi thứ hắn làm trước đây không phải là vô ích. Đánh giá từ thái độ của Đào Yêu đối với hắn bây giờ thì Yêu Yêu đóng một vai trò rất lớn.
“Trong nhiều năm như vậy, ngoài Tiên Nhi, ta còn gặp một người thú vị khác, nên cảm thấy buồn cười thôi.”
Đào Yêu giọng nói dần dần bình tĩnh lại, đáp.
Cố Trường Ca lơ đễnh ồ một tiếng, sau đó nhìn Yêu Yêu đang hôn mê được bao quanh bởi vô số Tiên linh đạo vận và hỏi: “Tiền bồi định làm gì với Yêu Yêu?”
Mặc dù hắn biết Đào Yêu sẽ không làm Yêu Yêu bị thương.
Nhưng lúc này, thân là sư tôn, hắn phải lo lắng và cảnh giác.
Đào Yêu không ngạc nhiên lắm với câu hỏi của Cố Trường Ca.
Nàng trả lời:
“Giúp nàng rửa sạch một số vết thương lớn.”
“Vậy nên Yêu Yêu sẽ ngủ một giấc. Nhưng người yên tâm, ta sẽ không làm tổn thương nàng.”
“Đối với ta, sự tồn tại của nàng giống như là có thêm một vị muội muội vậy.”
“Hy vọng là như vậy.”
Khi nghe điều này, Cố Trường Ca từ chối cho ý kiến.
“Ngươi vẫn không tin ta?”
Nhìn thấy bộ dạng của hắn, Đào Yêu không khỏi cười thầm lần nữa: “Ta sẽ trả lại một Yêu Yêu bình yên vô sự cho ngươi, ngược lại là ngươi, nếu dám bắt nạt nàng, ta sẽ không tha cho ngươi.”
Cố Trường Ca lơ đễnh nói: “Loại chuyện ỷ lớn hiếp nhỏ, vãn bối không làm được.”
“Ồ, ngươi là đang chế nhạo ta?”
Thanh âm Đào Yêu trở nên thích thú và đầy quỷ dị.
“Tiền bối đã nghe được, vậy là tốt rồi.”
Khi nghe câu hỏi này, Cố Trường Ca cuối cùng cũng nghiêm túc nhìn nàng.
“Thật thú vị. Lâu lắm rồi ta mới gặp một người không sợ ta. Nếu chuyện này xảy ra sớm hơn, những ngày qua đã không nhàm chán như vậy ...”
Đào Yêu giật mình.
Sau đó nàng không thể nhịn được cười và cũng không quan tâm đến sự giễu cợt của Cố Trường Ca.
Nàng bỗng nhiên phát ra âm thanh thở dài.
Mà giờ khắc này, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mắt Cố Trường Ca.
Đây không phải là người, mà là một con yêu tinh.
Nàng ôm gối ngồi trên cánh đồng vắng và dài vô tận với gốc cây đào đã chết héo phía sau lưng.
Nàng rất đẹp.
Lông mày mái tóc màu xanh ngọc giống như một tấm gương sáng, sáng đến mức có thể soi gương.
Nàng nhìn về phía biển mây xa xa phía trên, đôi đồng tử phản chiếu mây trời trong veo nhưng vẻ mặt cô đơn, như đang đợi ai đó.
“Là ký ức? Hay là nàng cố tình để cho ta thấy cảnh tượng này?”
Lúc này Cố Trường Ca cũng có chút sững sờ, không biết là chính mình nhìn thấy cảnh này hay là Đào Yêu cố ý để hắn nhìn thấy.
Tuy nhiên, điều mà hắn có thể chắc chắn là sự tồn tại hiện tại của Đào Yêu về cơ bản khác với cây đào bí ẩn trong hình mà hệ thống nhắc nhở.
Đào Yêu cùng Yêu Yêu.
Nó giống như một người là tỷ tỷ, một người là muội muội.
Chỉ khi hai người hợp lại mới có thể trở thành cây đào thực sự trôi trong biển sấm sét hỗn độn kia.
Nhưng lúc đó hai người có còn là bản thân trước đó không?
Có lẽ Đào Yêu đã biết rất rõ vấn đề này nên nàng mới nảy sinh loại tình cảm gia đình đối với Yêu Yêu.
Bằng cách này, Cố Trường Ca không cần phải nghĩ về những gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Hết chương 587.