Chương 736. Thật quá hồ đồ
Mặc dù bây giờ thoạt nhìn Chu Tước quốc chủ đang nắm giữ cả nước, nhưng thực sự hắn đã sớm bị Cố Trường Ca khống chế.
Bao gồm bên trong hoàng cung, cũng ở dưới sự giám sát của Cố Trường Ca.
Đương nhiên vì phòng ngừa bị Sở Hạo phát hiện, Cố Trường Ca cũng không có phái người đi giám sát hắn.
Giám sát một vị Chuẩn Chí Tôn, điều này nghe chẳng thực tế chút nào.
"Công tử."
Lúc này, thương thế của Cơ Thanh Huyên đã đỡ hơn nên đi lại được.
Vết thương trước đó, sau khi được uống một chút đan dược và Thánh dược, rất nhanh đã khỏi hẳn.
Giờ phút này, trong lòng nàng có chút khẩn trương, bất an, mặc dù đang cố hết sức duy trì bình tĩnh và tự nhiên, nhưng bên trong không hề giống như bên ngoài.
Đơn độc đối mặt với Cố Trường Ca, nhất là trong lòng đang có điều che giấu, nàng càng cảm nhận được uy thế khủng khiếp đó.
Cho dù lúc nàng gặp được lão tổ ở Cơ gia, cũng không có cảm giác căng thẳng, bất an, sợ hãi đến như vậy.
"Vết thương thế nào?"
Cố Trường Ca ngẩng đầu lên, nhìn nàng một cái, thuận miệng hỏi.
"Đã đỡ hơn rồi, đa tạ công tử quan tâm." Nghe vậy Cơ Thanh Huyên vội vàng nói, nhưng cảm giác lời này của bản thân giống như nói có chút khẩn trương.
Nhưng Cố Trường Ca hình như cũng không có chú ý tới sự khẩn trương kia của nàng, hoặc có chú ý tới nhưng không thèm để ý.
Hắn đưa tay ôm nàng vào lòng, tùy ý hỏi, "Nữ tử có dáng dấp giống như ngươi kia, ngươi không có ý kiến gì sao?"
Cơ Thanh Huyên cảm thấy bản thân đặc biệt thích cảm giác an tâm dựa sát vào trong ngực Cố Trường Ca, cái gì cũng không cần sợ, cái gì cũng không cần lo lắng.
Thế gian này còn có chuyện gì hạnh phúc hơn là rúc vào trong ngực công tử ?
Giờ phút này, nàng đã hoàn toàn để bản thân thay thế tỷ tỷ Tô Thanh Ca.
Nghe vậy, nàng cố ý ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên, giải thích nói,
"Công tử, ta cảm thấy nàng có thể là muội muội giấu mặt của ta, lúc trước mẫu thân bị đưa về Thượng giới, khả năng đã mang thai."
Cố Trường Ca ồ một tiếng, tỏ vẻ không hề để ý, "Vậy ngươi không có ý định nhận thân với nàng sao?"
"Nếu như có cơ hội, ta nhất định sẽ đi gặp nàng một lần, nhưng vị đại sư huynh kia của nàng đắc tội với công tử, nếu như công tử không ngại.... "
Cơ Thanh Huyên trả lời, những lời này là trước đó nàng đã nghĩ xong rồi, nên trả lời càng thêm thiên y vô phùng (vô cùng tự nhiên, không có sơ sót nào).
"Ta sao lại để ý chứ." Cố Trường Ca cười.
"Công tử, ngươi thật tốt." Cơ Thanh Huyên cười rất ngọt ngào.
"Ồ? Ta tốt ở chỗ nào?" Cố Trường Ca thuận miệng hỏi.
"Công tử."
Cơ Thanh Huyên đang muốn trả lời, nhưng lại bị Cố Trường Ca chặn lại, phát ra âm thanh ô ô.
Ngay sau đó, đôi mắt đẹp của nàng bỗng nhiên trợn to, có chút không kịp đề phòng.
Tỷ tỷ không phải đã nói, công tử đã lâu như vậy, nhưng cũng chưa từng muốn thân thể của nàng sao?
Làm sao bỗng nhiên...
Nhưng lúc này, Cơ Thanh Huyên cũng không suy nghĩ được nhiều, trong đầu của nàng trống rỗng.
Chẳng lẽ bản thân còn hấp dẫn hơn cả tỷ tỷ?
...
Mà lúc này bên ngoài, bởi vì chuyện này mà huyên náo xôn xao, nên Chu Tước cổ quốc cũng không được bình yên.
"Hạo nhi, ngươi hồ đồ quá."
Bên trong hoàng cung Chu Tước cổ quốc.
Chu Tước quốc chủ đã nghe nói hết tất cả sự tình, vẻ mặt đang không biết làm sao và thở dài, mặt buồn rười rượi.
Trước đó hắn còn không biết xảy ra chuyện gì, tưởng rằng Cố Trường Ca và Sở Hạo xích mích với nhau thôi.
Nhưng bây giờ mới biết là Sở Hạo muốn cứu một tên đắc tội với Cố Trường Ca.
Mặc dù người kia là sư đệ của Sở Hạo, là đệ tử dòng chính của Ẩn Thế Vương Gia, nhưng hắn vẫn cảm thấy không đáng.
Đắc tội với Cố Trường Ca, cho dù sau đó bên ngoài Cố Trường Ca sẽ không nói thêm gì.
Nhưng đã kết thù oán, muốn giải quyết là điều không thể nào.
Đây căn bản là chuyện không đáng giá.
"Hóa ra lúc ấy Cố Trường Ca gọi ta qua, chỉ là để ép ngươi khuất phục, nếu như ngươi không làm theo hắn, không chừng hiện tại ta đã bị Cố Trường Ca ra tay giết chết."
"Thật phí lúc ấy ta còn tưởng rằng tính tình hắn thật sự ôn hòa cao thượng, không nghĩ tới chỉ là khoác ở ngoài mặt một lớp da thôi."
Chu Tước quốc chủ thở dài, trong lời nói còn có chút sợ hãi.
Thân là Chu Tước quốc chủ, hắn trị vì vô số con dân, nhưng khi ở trong tay Cố Trường Ca, hắn chỉ là một nhân vật nhỏ bé, tiện tay đã có thể bóp chết.
Điều này khiến cho trong lòng của hắn vừa chua sót vừa bất đắc dĩ, nhưng lại không dám có nhiều oán hận.
Thần sắc của Sở Hạo cũng không được khá lắm, nắm chặt nắm đấm, người kiêu ngạo như hắn, vẫn còn nhớ rất rõ nỗi nhục lúc đó.
"Phụ hoàng, lúc ấy ta cứu Vương Tiêu, thực ra cũng vì Chu Tước cổ quốc. Ngươi có biết, Ẩn Thế Vương Gia khó đối phó như thế nào không? Nếu như lúc ấy ta không ra mặt, thì Ẩn Thế Vương Gia sẽ đổ hết trách nhiệm lên Chu Tước cổ quốc."
"Suy cho cùng Ẩn Thế Vương Gia căn bản cũng không dám trêu chọc Trường Sinh Cố Gia, cho dù biết là Cố Trường Ca xuất thủ giết Vương Tiêu, bọn họ cũng không dám nói "Không"",
"Cho dù ta đắc tội Cố Trường Ca, nhưng với cơ của Trường Sinh Cố Gia, đoán chừng cũng sẽ không làm khó một Chu Tước cổ quốc nho nhỏ này."
Sở Hạo giải thích nói.
"Tuy nói như thế, nhưng Hạo nhi ngươi có biết đến những thế lực muốn lấy lòng Cố Trường Ca, muốn lấy lòng Trường Sinh Cố Gia không ?"
"Haizzz, hành vi hôm nay của ngươi, thật quá hồ đồ."
Chu Tước quốc chủ thở dài, mặt đầy sầu bi, những lời Sở Hạo nói, hắn đều hiểu là có ý gì.
Hết chương 736.