Ta! Thiên Mệnh Đại Phản Phái

Chương 819. Cũng có thể xem như một chuyện tốt

Chương 819. Cũng có thể xem như một chuyện tốt

"Cảm ơn sư huynh."
Tử Dương Thiên Quân nghe thấy lời này thì rất vui mừng, thật ra hắn vẫn còn có chút tính toán nhỏ của mình, mang lời không nói ra được.
Đối với Liễu Tử Yên, người này là thánh nữ xinh đẹp một phương của Tử Phủ, trong lòng hắn thật sự có không ít ham muốn chiếm hữu.
Lúc trước, chính miệng mấy lão quái vật ở Tử Phủ đã đồng ý, nói rằng sau khi hắn quản lý Tử Phủ sẽ ban thưởng Liễu Tử Yên làm đạo lữ của hắn.
Bản thân Tử Dương Thiên Quân vì việc này cũng từng gặp qua nàng, chỉ điểm cho nàng, cũng để lại một chút ấn tượng tốt.
Nhưng bây giờ, Liễu Tử Yên đang bị Cố Trường Ca giam lỏng, thậm chí còn mang tin đồn thất thiệt khiến cho hắn cảm thấy khó chịu, đầu xanh mởn mởn.
Mà vào lúc này, trong Thế Giới Hư Không, tại Tử Phủ.
Cương vực rộng lớn, mênh mông, không thể xác định đâu là biên giới.
Tử khí lượn lờ, trời quang mây tạnh.
Vô số tiên sơn thần đảo, thác nước màu bạc chảy xuống, sương mù Hỗn Độn bao phủ, khiến mọi vật hiện ra vô cùng tráng lệ và hùng vĩ
Ở chính giữa nhất, trong một cung điện đứng sừng sững ở khoảng không.
"Thật sự đáng ghét!"
Một nam tử trung niên không giận tự uy, thân hình cao lớn, mang theo uy nghiêm hiển hách.
Trên người hắn mặc một chiếc Đại La áo choàng tử sắc, quang hoa hiện lên giữa đôi mắt, khí tức làm cho người ta sợ hãi muốn dời mắt qua chỗ khác.
Sắc mặt hắn xanh mét, tay nắm chặt thành nắm đấm, rất tức giận.
Tất cả trưởng lão bên cạnh đang ra sức khuyên giải, bọn họ không cũng không biết phải làm sao.
"Tiểu bối Cố Trường Ca này thật sự là khinh người quá đáng! Thật sự cho rằng hắn là Cố gia thiếu chủ thì ta sẽ không dám làm gì hắn sao?"
"Bao che Tử Dương Thiên Quân chính là đại trưởng lão, liên quan gì đến ta, chưa nói tới chuyện bắt nữ nhi của ta rôi giam lỏng, lại còn dám phát ngôn bừa bãi, nói ta có niềm vui được làm gia gia?"
"Thật đúng là rất can đảm!"
Người này chính là Tử Phủ chưởng giáo Liễu Minh, hắn đương nhiên nghe được rất nhiều lời đồn ở bên ngoài.
Bây giờ đều sắp bị chọc giận quá mà cười lên, trong mắt đều là lửa giận.
Lúc đầu, hắn đối với Cố Trường Ca còn có chút hảo cảm.
Tuổi trẻ tuấn kiệt thế này, trong lòng hướng về thiên hạ đại nghĩa, tất cả việc làm và cả hành động đều lộ ra khí độ thành đại sự.
Nhưng hắn không ngờ, Cố Trường Ca lại bắt nữ nhi Liễu Tử Yên của hắn đi giam lỏng, rồi còn dùng chuyện này uy hiếp hắn, yêu cầu hắn giao ra tung tích của Tử Dương Thiên Quân.
Hắn nào biết được tung tích của Tử Dương Thiên Quân?
Mà ở trong tông môn che chở Tử Dương Thiên Quân cũng là một vị đại trưởng lão khác.
Quyền nói chuyện không kém hắn chút nào, lại thêm gần đây có vị lão quái vật thức tỉnh, mà người này còn rất xem trọng Tử Dương Thiên Quân.
Có tầng quan hệ này, hắn đành phải mở một mắt nhắm một mắt, không quan tâm chuyện này, toàn quyền giao cho đại trưởng lão.
Không hiểu thấu phải gánh tội, Tử Phủ chưởng giáo như hắn có thể không tức giận sao?
Nếu như đến lúc đó, sau khi Tử Yên trở lại tông môn, thật cho hắn một mừng rỡ to lớn.
Hắn sợ bản thân thật sẽ nhịn không được, tức sùi bọt mép, vọt tới Trường Sinh Cố gia đại náo một trận.
"Chưởng giáo bớt giận, chuyện này nói đến cũng là chúng ta đã làm sai trước, nhưng bất kể nói thế nào, hiện bây giờ Tử Yên thánh nữ cũng đang ở trong tay Cố Trường Ca kia, chúng ta cũng không thể làm cho hắn không cao hứng."
"Dù sao thánh nữ cũng thiên tư quốc sắc, hiếm thấy trên đời, lỡ như Cố Trường Ca kia bỗng nhiên nhịn không được làm ra chuyện gì đó…"
Nghe vậy, mấy vị trưởng lão cũng nhao nhao mở miệng, cười khổ khuyên giải.
Xảy ra loại chuyện này, bọn hắn thân là cường giả thế hệ trước, nếu xuất thủ can thiệp vào thì sẽ mang tiếng lấy già hiếp nhỏ.
Thế lực phía sau Cố Trường Ca sẽ không thể nào ngồi nhìn bỏ mặc.
Mà một khi loại chuyện này làm lớn lên, Tử Phủ sẽ không chiếm đến kỳ tiện nghi nào, chớ nói chi là trong bóng tối còn có rất nhiều thế lực đạo thống đang nhìn chằm chằm Tử Phủ.
Hiện tại, chuyện duy nhất bọn hắn có thể đứng vững được bước chân chính là có người có thể đứng ra chứng minh Tử Dương Thiên Quân thật sự không có quan hệ với người thừa kế ma công.
Nhưng bọn hắn khuyên giải, không những không đưa đến tác dụng, ngược lại Tử Phủ chưởng giáo càng phẫn nộ.
"Hắn dám!"
"Ghê tởm, Cố Trường Ca này thật đúng là làm ta tức chết mà!"
"Thiệt thòi lúc ấy ta còn trả cảm thấy kẻ này tương lai tất thành người tài, chỗ cao nhất của thượng giới nhất định có một chỗ của hắn."
Vẻ mặt Tử Phủ chưởng giáo âm trầm, bắt đầu dạo bước ở trong điện, vẻ mặt rất khó coi.
Nếu không phải cố kỵ mặt mũi tông môn và thế lực đạo thống còn lại.
Lúc này, hắn cũng muốn tự mình hiện thân, đi Huyền Vũ cổ quốc cứu Liễu Tử Yên trở về, thuận tiện giáo huấn Cố Trường Ca tên kia một trận.
"Phu quân làm gì phải lo lắng việc này, Tử Yên thông minh lanh lợi nên chắc chắn không thể nhận bất kỳ ủy khuất gì. Mà cũng phải nói lại, sao chuyện này lại không phải là một cơ hội của nàng chứ?"
Lúc này, ngoài điện bỗng nhiên truyền đến một âm thanh ôn nhu nhẹ nhàng từ tốn.
Một mỹ phụ nhân ung dung hoa quý đi vào, tư dung tú mỹ, trong tay nàng đang cầm một truyền tin phù, mỉm cười nói.
"Tham kiến chưởng giáo phu nhân."
Các trưởng lão nhao nhao cuối chào, sau đó liếc nhau, rất ăn ý cáo từ lui ra.
Tử Phủ chưởng giáo và phu nhân vô cùng ân ái, cũng rất cưng chiều yêu thương đối với độc nữ Liễu Tử Yên của hai người.
"Phu nhân."
Nhìn thấy người tới, vẻ tức giận trên mặt Tử Phủ chưởng giáo cũng lập tức biến mất.
Sau đó lộ ra nụ cười nhu hòa, không khỏi hiếu kì hỏi: "Không biết phu nhân nói vậy là có ý gì?"
"Đây là Tử Yên truyền về tin tức, ngươi tự xem một chút đi là sẽ biết biết, đến lúc đó, nếu như hai ta ôm được tôn tử, còn không biết là ai thua thiệt đâu."
Chưởng giáo phu nhân nghe vậy cười nói, cầm truyền tin phù trong tay đưa cho Liễu Minh.
Dưới cái nhìn của nàng, Cố Trường Ca có thân phận thế nào, nói lời như vậy cũng chỉ là vì muốn làm cho Tử Phủ khó xử thôi.
Hắn không thể nào làm ra chuyện gì được.
Nếu Cố Trường Ca dám làm gì Liễu Tử Yên, lấy thân phận của hắn thì không thể nào không chịu trách nhiệm, đến lúc đó cũng đúng lúc đã giảm bớt đi một phiền phức cho nàng.
Dù sao Liễu Tử Yên cũng là thánh nữ của Tử Phủ cực kỳ nổi danh ở thượng giới, diễm tuyệt thiên hạ, như hoa như ngọc, quốc sắc thiên hương.
Đang lo tầm mắt của nàng quá cao, sau này sẽ không tìm thấy đạo lữ.
Cố Trường Ca cho dù là tài tình hoặc tu vi bối cảnh thì cũng không ai thích hợp hơn hắn.
Nếu chuyện trời xui đất khiến này thúc đẩy, vậy cũng có thể xem như một chuyện tốt.
Hết chương 819.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất