Chương 838. Mưu kế của Tần Vô Nhai
Mà ngay lúc Cố Tiên Nhi đang suy nghĩ, bóng người đằng trước bỗng nhiên mở mắt, một ngụm máu biến thành một con rồng dài, gào thét to như tiếng sét.
Hắn nhướng mày, chậm rãi đứng dậy, trong miệng lẩm bẩm lời gì đó.
"Vết thương này còn cần một đoạn thời gian mới chữa hết được."
"Quả nhiên, Cố Trường Ca đúng là người thừa kế ma công."
"Thật cho rằng, ngươi gạt được người trong thiên hạ, là có thể lừa cả ta sao? Bắt cóc Thanh Tiểu Y, hãm hại Tử Dương sư đệ còn chưa nói, bây giờ còn định mượn đao giết người."
"Ngược lại, lòng dạ thật quá độc ác."
"Nếu không tiêu diệt hắn, thật đúng là một tai hoạ đáng sợ."
Chân mày của Tần Vô Nhai nhíu thật chặt, vẻ mặt cũng rất u ám, nhịn không được khẽ nói.
"Việc gấp nhất, vẫn là phải tụ hợp với Tử Dương sư đệ, bàn bạc với hắn một chút sự việc sau nên giải quyết thế nào. Đạo Tiên sư muội cũng rất tin tưởng hắn, lại không biết Cố Trường Ca dụng ý khó dò, sau này không chừng cũng bị Cố Trường Ca ra tay."
Dứt lời, cả người hắn lao thẳng về phía trước, lóe lên ở giữa sau đó biến mất tại chỗ, rất nhanh đã không thấy tăm hơi.
"Cái gì?"
"Những lời này của hắn có ý gì? Cố Trường Ca, hắn là người thừa kế Ma Công chân chính?"
Nhưng Cố Tiên Nhi ấn nấp ở phía sau, lúc này lại đang ngu ngơ đứng tại chỗ, như vừa bị hoảng sợ, gương mặt đầy vẻ không dám tin, không nghĩ tới, vậy mà nghe được một tin tức mới.
Nàng chỉ thấy đầu mình vang lên ông ông, như bị một cái chuông đồng khổng lồ đụng mạnh vào, thậm chí đang dần trở nên trống rỗng.
Nàng không biết, giờ phút này, mình nên có cảm xúc gì?
Cố Trường Ca, hắn mới là người thừa kế Ma Công chân chính?
Kẻ cầm đầu? Tất cả tai hoạ kinh khủng nhất trong trời đất?
Đương nhiên Cố Tiên Nhi không tin toàn bộ những chuyện này.
Nhưng nếu Tần Vô Nhai cố ý vu hãm, vậy sao hắn lại biết mình ở chỗ này? Cố ý nói ra mọi thứ?
Không phải khi nhìn thấy mình, hắn nên tranh thủ thời gian tránh né ẩn mình đi, sợ có người báo với Cố Trường Ca, đến đây đuổi giết hắn sao?
Tất cả những chuyện này chỉ đơn giản là trùng hợp?
Chẳng lẽ toàn bộ lời Tần Vô Nhai nói nãy giờ, đều là nói bậy sao?
"Không thể nào, nếu Cố Trường Ca hắn là người thừa kế của Ma Công, làm sao một chút dấu hiệu cũng không có được."
"Nếu hắn là người thừa kế Ma Công, vậy sao có thể bị người thừa kế Ma Công tấn công, bị thương nhiều lần chứ?"
"Vậy Tần Vô Nhai nhất định đã hiểu lầm cái gì? Hoặc vì hắn biết ta đến chỗ này, nên đang cố ý nói ra, muốn chia rẽ quan hệ giữa ta và Cố Trường Ca "
Hiện giờ, trong đầu của Cố Tiên Nhi rất loạn, lòng cũng rất hoảng, rất bất an.
Nàng cũng không biết tại sao mình lại thấy mất mát, lo lắng, thậm chí có sợ hãi, mà cả nàng cũng chẳng biết tại sao.
Nàng cũng không chú ý, vẻ mặt mình lúc này đang có hơi tái nhợt.
Giờ phút này, thậm chí nàng còn hi vọng bản thân chưa từng nghe mấy lời này.
Lúc trước, hay hiện tại nàng cũng chưa từng hoài nghi, Cố Trường Ca sẽ là người thừa kế Ma Công.
Mà bây giờ, sau khi nghe chuyện này, nàng lại nhịn không được có hơi hoài nghi chuyện này.
Rất nhanh, khi Cố Tiên Nhi phản ứng kịp, cũng không dừng lại, mà vội vàng đuổi theo về phía trước, muốn dựa vào tung tích của Tần Vô Nhai, tìm được chỗ Tử Dương Thiên Quân đang ở.
Bỏ qua hết mọi chuyện, đến cùng là Tần Vô Nhai có phải đang cố ý bẫy, dẫn nàng đến hay không, cũng không quan trọng nữa.
Nàng muốn biết tất cả chuyện này, là thật hay giả?
Nếu không, trong lòng nàng cũng không cách nào yên ổn.
Ông!
Ngay lúc đó, một bên khác.
Bầu trời run rẩy, hiện lên từng tia sáng vàng, cả không gian rung động ầm ầm.
Ngay sau đó, một tia sáng vàng chói qua, một cánh cửa mở rộng, rất nhiều bóng người bước ra từ trong đó, di chuyển tới.
Người cầm đầu, bóng lưng thon dài thẳng tắp, áo trắng như tuyết, không nhiễm trần thế, ánh mắt bình tĩnh sâu xa, sợi tóc trong suốt như mực, lộ ra vẻ siêu phàm thoát tục, giống như thần minh tuổi trẻ đang từ trên Cửu Thiên đi tới vậy.
Phía sau lưng hắn, là thiên kiêu và chí tôn trẻ tuổi các tộc, tu vi mạnh mẽ, áp lực kinh người, ánh sáng vàng rọi quanh.
Một tên Dạ Xoa có bộ dáng sinh linh, cung kính đứng ở trước, chỉ về rất nhiều dãy núi ở đằng trước, nói: "Chủ nhân, phía trước là Huyền Vũ cổ quốc bên ngoài dãy Hoành Nhạc."
Cố Trường Ca gật đầu, ánh mắt lướt qua phía dưới, nhàn nhạt nói,
"Tử Dương Thiên Quân chính xác là đang ẩn thân ở đây, lục soát lần lượt cho ta, không được buông tha bất kỳ ngóc ngách nào."
"Những người còn lại phong tỏa mỗi một hướng quanh đây, không cho phép một sinh linh hay tu sĩ bước ra một bước, làm trái lệnh, xem như là đồng bọn của Tử Dương Thiên Quân, giết thẳng tay, không cần lưu tình."
"Vâng, chủ nhân."
Đám người nghe vậy, sắc mặt lập tức nghiêm một chút, cùng nhau quát to lên, âm thanh kinh người, sát khí cuồn cuộn, làm rất nhiều thiên kiêu theo sau nghe mà sợ hãi, sống lưng phát lạnh.
Đây đúng là phong cách của Cố Trường Ca, phong tỏa thẳng cả vùng núi, không cho phép một ai được chạy đi.
Trong lòng bọn họ cười khổ, giờ cũng không dám tùy ý tới gần, sợ bị Cố Trường Ca xem là cùng một bọn với Tử Dương Thiên Quân, người thừa kế Ma Công.
Sau đó, Cố Trường Ca nhìn thoáng qua dãy núi lớn phía trước, bước chân khẽ chuyển, đi về phía trước, tay áo bồng bềnh, một bước ngàn dặm, đều chỉ trong tích tắc.
Mấy người Thiên Hoàng Nữ, Kim Thiền Phật Tử, Lục Quan Vương, Doanh Ngọc cũng đi theo ở đằng sau.
Chỉ là, bọn hắn không tiến lên, mà đứng phía trên vòm trời, ánh mắt quét nhìn qua, chờ Cố Trường Ca tìm được tung tích của Tử Dương Thiên Quân.
Dù sao Cố Trường Ca đã kết luận, Tử Dương Thiên Quân đang ở chỗ này, vậy hắn nhất định đã nắm chắc.
Nếu không, chẳng khác nào đang tự đánh mặt hắn.
Hết chương 838.